Va Phải Của Nợ

Chương 12


trước sau


Chap 12: Hẹn hò

"Freen, cô không đi làm sao, trở về nhà làm gì?" - Becky nhìn Freen bước vào nhà sau khi đã đưa Vivian đi học, cô biết cô ấy còn đang lo lắng chuyện con gái mình chưa chấp nhận cô đây mà.

"Hỏi thừa, giờ chúng ta phải làm cái gì đó đi, chuyện ở công ty tôi đã nhờ Apinya, bạn của tôi hỗ trợ rồi." - Freen bực bội đi đến ghế ngồi xuống, bản thân cô còn chưa chấp nhận chuyện có mặt Becky ở đây, nói chi đến con gái cô. Freen lại càng không thể thốt lên lời nói dối rằng Becky sẽ là người yêu của mình trước mặt Vivian. Sau khi mọi chuyện kết thúc sẽ để lại một mớ hỗn độn to đùng.

"Mắt cô hình như có nếp nhăn rồi kìa!" - Từ lúc nào Becky đã ngồi bên cạnh Freen, khuôn mặt kề sát khuôn mặt đang căng thẳng của cô nàng chăm chú ngắm nhìn, Becky không ngần ngại đưa ra câu đánh giá chọc tức người khác.

"Cô còn đùa được sao? Mau nghĩ cách gì đó đi!" - Freen phát cáu, phần còn vì giật mình đẩy mạnh vai Becky để cô ấy tách khỏi người cô.

"Đầu tiên tôi chân thành cảm ơn vì đã nhận được tiền đặt cọc của "chủ nhân"!" - Trước thái độ nôn nóng của Freen, Becky vẫn rất bình thản lên tiếng.

"..."

"Hãy thả lỏng cơ thể đi, rõ ràng cả cô còn không có tự tin nói rằng tôi là một người yêu hoàn hảo, cô nghĩ một đứa trẻ hay ai khác có thể tin tưởng sao? Con nít bây giờ khôn lắm!"

Cảm thấy Becky nói không sai, Freen dần điều tiết lại tâm trạng của mình, lắng nghe tiếp điều cô gái này muốn nói với mình.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

"Thay vì nói dối con bé mà không có được sự tự tin nào, chúng ta hãy thử tìm hiểu nhau, bắt đầu từ việc hẹn hò và chụp hình thì sao?" - Đôi mắt thâm thúy lóe lên tia tinh ranh nhìn thẳng vào đôi mắt còn đang ngờ vực trước mặt.

"Hẹn hò?"

.

.

.

"Cô đúng là quái vật!" - Becky lấy khăn lau mồ hôi đang lấm tấm trên trán mình, nhìn lại tô mì cay hải sản của Freen đã sắp hết, cô cho luôn miếng củ cải vào miệng thở ra, thậm chí Becky còn ăn chưa được một đũa.

Freen hài lòng uống ly nước mát, để cái lạnh trôi qua đầu lưỡi tuôn vào cổ họng của mình, mọi bực tức coi như tiêu tan theo vị cay này rồi.

"Có cô ăn cay dở thì có, ai là quái vật chứ?"

"Tôi thậm chí còn không có cảm giác vị nó là như thế nào khi mà nó quá cay. Cái này là tra tấn chứ ăn kiểu gì?"

"Gia đình tôi ăn cay rất giỏi, đặc biệt là mẹ tôi. cô như thế đã nói tôi là quái vật rồi, cô còn không đủ tư cách để đứng chung với tôi đó." - Freen lắc đầu đứng dậy bỏ ra ngoài trước, nhưng Becky đã kịp nắm lấy vạt áo Freen ngăn lại, đôi mắt cún con trưng ra: "Tiền đó là để trả nợ, tôi đang bị thất nghiệp."

Nụ cười mỉa trên đôi môi đỏ ửng còn vương lại sau khi ăn mì cay, Freen hướng mắt xuống bàn tay đang nắm lấy vạt áo của mình, hằn hộc ra lệnh, đúng là không thể trông đợi gì từ kẻ vô tích sự này: "Bỏ tay ra tôi mới lấy tiền được chứ!"

"Như thế kỳ lắm, cô đưa tiền cho tôi đi, tôi sẽ trả."

"Khác nhau chỗ nào?"

"Tôi mời nên tôi trả tiền nhìn đúng hơn." - Thêm một nụ cười tỏa nắng rạng rỡ khác từ cô gái đáng ghét.

.

.


.

"Sao khẩu vị của chúng ta hoàn toàn trái ngược nhau thế?" - Freen khoanh hai tay trước ngực nhìn xuống ly đá bào của mình, nhìn sang bên cạnh, Becky đã ăn xong ba ly và đang xử luôn ly thứ tư.

"Đồ ăn nóng tôi ăn rất chậm nhưng mấy món lạnh thế này không là gì với tôi cả. Sống rồi!" - Becky tự hào khoe, vẻ mặt rất chi là hưởng thụ hương vị ngọt ngào của thìa đá bào đang ăn.

"Chúng ta yêu nhau kiểu gì khi chẳng tìm được một điểm chung?" - Freen mỉa mai thốt.

"Tình yêu còn cần phải có lý do sao? Yêu là yêu thôi. Cũng như việc cô thích ăn đồ cay còn tôi thich ăn đồ lạnh." -

Becky kéo luôn ly đá bào của Freen khi cô ấy không thèm động tới bắt đầu giải quyết nốt.

"Ủa, là hai cậu sao? Tớ tưởng tớ nhìn nhầm chứ." - Giọng nói quen thuộc cất lên thu hút sự cô ý của hai người, Freen ngẩng đầu lên trước.

"Apinya! Không phải giờ này cậu đang làm việc sao?"

"Đúng vậy, tớ đang làm việc mà, tớ vừa đi thị trường về, tiện đường ghé vào đây ăn ly đá bào cho mát luôn, trời nóng quá!"

"Apinya, chị cũng thích ăn đá bào sao, nó rất tuyệt phải không?" - Becky cười tươi mừng rỡ vì có người cùng sở thích với mình, nhưng nhìn qua ánh mắt sắc như dao đang phóng băng về phía cô, Becky nuốt khan không dám thể hiện ra mặt nữa.

Freen kín đáo bảo Becky kéo ghế qua ngồi cạnh mình và tạo khoảng cách với Apinya, dù sao thì chuyện này không hay ho gì, cô không muốn có quá nhiều người biết về bí mật của họ.

"Freen, cậu bảo tớ làm thay việc của cậu mà cậu lại ra đây ăn đá bào với Becky sao? Hạnh phúc quá nhỉ?" - Apinya đá xoáy, cô ngồi xuống cái ghế mà Becky vừa rời khỏi đối diện với cả hai, tuy không biết họ đã quen nhau như thế nào nhưng tình hình có thể hiểu được cả hai đang là một cặp, và điều đó thành công làm cho trái tim vừa hồi xuân của Apinya vụn vỡ.

"Ờ! Rồi sao? Tớ cũng phải tìm hạnh phúc cho mình chứ, công việc làm cả đời cũng không hết." - Freen lãnh đạm đáp, là bạn thân lâu nay, Apinya nghĩ gì cô còn không đoán ra sao. Bây giờ Becky đang thuộc quyền sở hữu của Freen, Apinya có ý đồ gì cũng tuyệt đối không được.

"Đá bào tới rồi, Apinya, chị dùng đi!" - Becky thở phào nhìn ly đá bào đã đến đúng lúc, còn chưa kịp mừng thì cái nhói tê tái ở eo truyền tới làm cô tím mặt, Freen đang nhéo mình.

"Thay vì hành hạ tôi, cô hãy thể hiện, Freen yêu thương tôi hay gì đó đại loại đi!" - Becky nghiến răng nói chỉ đủ mình Freen nghe.

"Tôi biết rồi!"

Ngoài sự mong đợi của Becky, Freen chủ động khoác lấy cánh tay cô, giọng nói bất ngờ dịu dàng hơn rất nhiều.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

"Tuy hơi ngượng một chút nhưng chúng ta cũng đã tìm hiểu khá lâu rồi, đến lúc cho bạn bè của tôi biết về Becky."

Apinya đang ăn đá bào bị hành động và lời nói của Freen làm bị sặc. Lâu lắm rồi Freen mới có cái hành động đó, làm cô cũng không quen mắt tí nào.

Becky rất nhiệt tình trợ diễn, bàn tay nhẹ nhàng đưa lên vén đi lọn tóc trước trán Freen qua một bên, cô cảm động nói: "Chị đã suy nghĩ thông suốt rồi sao, tôi đã chờ lâu lắm rồi."

"Hai người là một cặp thật hả?"

"Phải/ Đúng vậy!" - Cả hai đồng thanh trả lời nhưng lập tức nhìn nhau khi dường như không được ăn khớp lắm.

.

.

.

"Còn cười nữa tôi sẽ từ tiền hợp đồng của cô đó!" - Freen xấu hổ đến mức muốn tìm cái lỗ để chui xuống mà Becky còn cười hùa phụ họa, thật sự tức chết mà.

"Ế, tôi làm gì mà cô đòi trừ tiền, thậm chí tôi còn không chạm vào người cô, chỉ đưa tay vén tóc thôi nha. Có cô chiếm tiện nghi của tôi thì có, tôi còn chưa đòi thêm tiền thì thôi." - Becky cố nén cười trả treo lại, đúng là ngang ngược thật.

Freen không thèm đôi co nữa, cô bỏ đi trước, hiện giờ người cô muốn tránh nhất chính là Becky, nhưng cô ấy cứ bám riết không chịu buông tha.

"Chúng ta còn phải chụp hình nữa, phải có bằng chứng cho việc chúng ta quen nhau chứ?" - Becky guồng chân đuổi theo, miệng cứ huyên thuyên bên tai Freen không ngừng.

TBC.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện