Chap 48: Trùng hợp thật!
Cổ họng Isra lăn nhẹ, mồ hôi trên lưng áo sơ mi đổ ra đầm đìa dù rằng thời tiết ban sáng vô cùng mát mẻ, cánh mũi phập phồng những hơi thở mạnh mẽ. Lòng Isra đang cực kỳ hoang mang, không chỉ vì sự xuất hiện đường đột của Freen vào hiện tại mà vì hai con người đang nằm chung một chỗ dưới gầm giường, đùa chứ lúc nãy Isra không kịp ngăn cản thôi chứ đôi mắt vẫn nhìn rất rõ Apinya mặc vội cái áo vào có cài được nút đàng hoàng đâu.
Và đúng như lo sợ của Isra, con ngươi đen láy sau khi hoàn hồn lại đang chú mục tại vị trí hớ hênh gợi cảm của Apinya, tuy không cố ý nhìn nhưng nó lại đập ngay vào mắt Becky thì biết phải làm sao.
Apinya theo hướng nhìn của Becky, bối rối vội đưa tay ra che mắt cô ấy lại, bàn tay chống dưới sàn cũng kéo lên che lại cổ áo của mình, tất cả hành động đều diễn ra hết sức im lặng để không làm kinh động người bên ngoài.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Freen nhìn vẻ mặt ngỡ ngàng của Isra quyết định rời tầm mắt nhìn sang xung quanh, quần áo vẫn còn vương đầy dưới sàn khiến cô bắt đầu có dự cảm không tốt. Từ sau khi quen Becky, Freen cũng không đoái hoài điều tra rõ xem Isra có thực sự là chị họ của cô ấy hay không nữa. Nếu như bọn họ dám qua mặt mình Freen nhất định sẽ không tha cho Becky.
Isra chớp nhẹ mi mắt nhìn Freen đang tìm kiếm cái gì đó, vội vội vàng vàng lên tiếng, người cũng bước tới chắn trước mặt khi cô ấy đang tiến tới gần giường.
"Cô tự tiện xông vào nhà người khác còn tính tìm cái gì thế hả?"
Freen nhìn lại Isra, ánh mắt sắc lạnh dò xét biểu hiện có mấy phần nôn nao của Isra, nỗi nghi hoặc trong lòng cô càng lớn hơn.
"Xe và giày của Becky đang ở trước cửa, tôi khi nãy bước vào cũng đã có gõ cửa rồi nhưng không ai trả lời cả." - Freen lãnh đạm thốt.
Dù chột dạ nhưng Isra kiên quyết chối bay, có chết cô cũng không thể trả lời thành thật, Becky không nói làm chi, Apinya chịu một chút ủy khuất Isra đây sẽ rất đau lòng: "Tôi không biết đâu, tối qua tôi uống rất nhiều rượu nên ngủ say lắm, tỉnh dậy có thấy ai đâu, đồ cũng chưa mặc được tử tế thì cô đã xông luôn vào rồi."
Freen hơi lùi lại khi Isra chủ động tiến tới, đôi mắt tinh tế nhìn lại mớ lộn xộn dưới sàn nhà, tuy là quần áo nhưng không phải là bộ đồ tối qua Becky đã mặc, coi như cô đa nghi đi. Việc Isra đang giấu ai đó trong phòng cô cũng không quản nữa, còn ở lại cũng không thể thu hoạch thêm được gì ngoài việc mất thời gian: "Được rồi, đã làm phiền cô, tôi xin lỗi!"
Vẻ mặt khó chịu đợi cho Freen rời khỏi phòng bỏ đi, Isra nhanh chân chạy tới chốt luôn cửa, cả người gồng cứng vừa rồi hóa mềm nhũn dựa vào cửa như quả bóng bị xì hơi.
Nhớ ra chuyện hệ trọng, Isra bước tới