Va Phải Của Nợ

Chương 53


trước sau








Chap 53

"Đang giờ làm việc, Becky đi đâu thế?" - Freen nghĩ thầm trong đầu khi thoáng thấy Becky từ trong công ty bước ra, đáng lý hôm nay Freen có cuộc họp với đối tác nhưng vì bên đó có việc đột xuất đã hủy buổi hẹn dời sang ngày khác, không ngờ lại tình cờ nhìn thấy seobang của mình ở bên ngoài. Vốn dĩ Freen cũng cho rằng Becky được cử đi thị trường để khảo sát tình hình, nhưng khi ánh mắt thoáng thấy bóng dáng quen huộc của quản gia Niran mở cửa xe ra đứng trước mặt Becky, cô đã bắt đầu hoài nghi.
4

"Chuyện gì đang diễn ra thế này?"

.

.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
.

"Freen, chị ăn ít thế?" - Becky cho thêm thịt vào dĩa thức ăn của Freen, nhìn lên vẻ mặt đăm chiêu của cô ấy làm Becky lo lắng.

Freen tạm dứt khỏi suy nghĩ trong đầu, tìm đại một lý do trả lời: "Là công việc có chút khó nghĩ thôi, không sao đâu."

"Dù sao cũng phải ăn uống đàng hoàng, chị cũng vừa mới khỏi bệnh thôi đó."

"Chị biết rồi." - Freen cho thức ăn vào miệng nhai, nhưng cô không thể gạt bỏ được mối lo ngại trong đầu về cuộc gặp gỡ của Becky và quản gia Niran vừa rồi, chọn cách không nói với Becky vì cô muốn có thêm thời gian để quan sát. Thứ Freen ghét nhất chính là bị người khác qua mặt và lừa dối, đặc biệt là những người cô yêu quý, cô càng không thể chấp nhận được. Hy vọng là Freen đã suy nghĩ quá nhiều.

.

.

.

"Vivian hôm nay đi học có gì vui không con?" - Freen đặt luôn bảo bối vào lòng mình ngồi, bàn tay xoa nhẹ mái đầu Vivian yêu thương hỏi.

"Dạ, hôm nay lớp học con không có gì đặc biệt, nhưng cũng không quá chán."

"Vậy hôm nay chúng ta sẽ sang nhà bà ăn cơm nữa nha!" - Freen lướt mắt nhìn sang Becky đang lái xe, lên tiếng nói: "Em lái xe qua nhà mẹ chị đi, gần đây bà không được khỏe lắm, chúng ta hãy thường xuyên đế thăm bà nhiều hơn."

"Em biết rồi." - Becky mỉm cười làm theo lời Freen, mảy may không có chút nghĩ ngợi gì với lời nói của cô ấy.

Bữa cơm gia đình đầm ấm kết thúc, cả nhà đang quây quần ngồi xem TV và ăn trái cây trong phòng khách, chợt Freen có điện thoại, cô ra ngoài nghe một hồi, đến khi quay về đã nói nhỏ với Becky phải ra ngoài một chút, bảo cô ấy và Vivian ở đây với bà, lát nữa cô sẽ trở lại sau. Becky vui vẻ gật đầu đưa chìa khóa xe cho Freen, sau đó quay lại chơi với Vivian tiếp, không để ý thấy ánh mắt kỳ lạ của Freen đang dõi theo bóng lưng của mình.

Đậu xe vào một góc ở ven đường cách nhà một đoạn, Freen đeo tai nghe vào âm thầm chờ đợi, linh cảm cho cô biết sắp có chuyện sẽ xảy ra và cô sẽ biết đáp án nhanh thôi.

"Chắc một lúc nữa chị ấy mới về, bên ngoài cũng có quản gia Niran rồi, không sao đâu." - giọng Becky lọt vào tai nghe truyền qua tai Freen, đôi mắt nâu sẫm chợt trở nên sắc bén tập trung vào cuộc đối thoại đang diễn ra.

"Được rồi. Từ giờ ta sẽ đưa những tài liệu chuyên sâu về việc phát triển dự án sòng bài cho cô, nếu như cô có thể xúc tiến dự án thuận lợi và phát triển tốt, sau này nó sẽ là của cô, linh hồn của tập đoàn Armstrong coi như cũng sẽ được hồi sinh theo."

"Vấn đề này có phải là quá nóng vội hay không? Tôi thậm chí chỉ mới vào công ty có 2 ngày, làm sao có thể?"


"Cô là không đủ tự tin hay vì đang tỏ ra khiêm tốn?"

"..."

"Tôi đã hứa với cô rồi, khi cô và con gái của tôi chính thức kết hôn với nhau tôi sẽ thực hiện lời hứa của mình giúp cô vực lại tập đoàn Armstrong. Tôi

có khả năng đó đấy, nếu có khó khăn gì thì hãy đến tìm tôi, tôi sẽ hỗ trợ cho cô."

Đôi mắt mở to lên với thông tin vừa nghe được, Freen bàng hoàng không thể tin nổi, làm sao mẹ cô và Becky lại...

"Hóa ra chỉ có mình là kẻ ngốc thôi sao..."

Những lời tiếp theo được truyền vào tai nghe trở nên sáo rỗng, Freen không còn nghe thêm được gì nữa khi lòng cô đang quá hoảng loạn, hai người họ... bản hợp đồng...

Chẳng lẽ ngay từ đầu Becky tiếp cận cô là có chủ đích rồi, vậy thì... cái tình yêu ngọt ngào vớ vẩn đó cũng chỉ là lừa gạt thôi...

Freen khủng hoảng gục đầu vào vô lăng lặng lẽ khóc, tim của cô đau quá, tại sao lại đau như vậy?

Cô đã lún quá sâu để có thể chạy thoát khỏi cái vòng tròn lừa dối này rồi ư?

Không ngờ từng này tuổi Freen lại nhận thêm một cú lừa nữa từ chính những người cô yêu thương nhất, thật nực cười...

.

.

.

Trở về nhà với tâm trạng tồi tệ, nhưng vẻ ngoài bình thản khiến mọi người không ai nhận ra nét khác lạ của Freen.

"Con vẫn không thích cô Becky sao?" - Freen vuốt tóc con gái khi bé con và cô đang nằm trên giường chuẩn bị đi ngủ.

"Không phải." - Vivian thành thật trả lời, trong ánh mắt ngây ngô không tạp niệm có chút lạ lẫm với câu hỏi phủ định của Freen.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Vậy tại sao con vẫn còn chống đối với cô ấy?"

Bảo bối đảo mắt tinh nghịch, thời gian gần đây đúng là bé con vẫn luôn tìm cách bày trò chọc phá cô Becky, nhưng mà cảm giác không gay gắt và khó chịu như trước đây: "Vì con thích cô Becky, mẹ đã lấy ba của con rồi, hay mẹ nhường cô Becky lại cho Vivian đi! Sau này lớn lên con sẽ theo đuổi cô Becky."

"..." - Freen bị sốc trước những lời con gái của mình vừa thốt.

"Con nói đùa đấy, con muốn cô ấy biết mẹ của con không dễ dàng để lấy đâu, cô Apinya nói con phải làm khó cô ấy thì sau này cô Becky sẽ thương mẹ nhiều hơn." - Vivian tỏ ra thông thái trả lời.

Bàn tay Freen đang đặt trên đầu Vivian bỗng rút về, lời lẽ sắp nói ra có chút nghẹn ngào đè nén: "Vậy nếu sau này cô Becky không còn ở đây nữa... mẹ con của chúng ta vẫn sống tốt mà phải không?"

Vivian khó hiểu hỏi: "Bây giờ không phải đang rất tốt sao mẹ? Ba người chúng ta, còn cả bà nữa, con thích cảm giác này lắm ạ!"

"Nhưng cô ấy không phải ba của Vivian, cô ấy sẽ không thể bên cạnh chúng ta mãi đâu con gái."

"Con không muốn đâu, có phải nếu con không chống đối với cô Becky nữa, cô ấy sẽ ở lại với con và mẹ không?" - Đôi mắt to tròn bắt đầu hiện rõ nét hoang mang nhìn lên mẹ mình, Vivian dự cảm có điều gì đó sắp xảy ra với gia đình bé.

Freen ôm bảo bối vào lòng, để bé con không nhìn thấy giọt nước mắt đang lăn dài trên má mình, coi như cô có lỗi đi, nhưng tình yêu được tạo dựng trên sự lừa dối và thỏa thuận thì có thể kéo dài được bao lâu chứ: "Được rồi, con ngủ đi, mai còn phải đi học nữa."

"Dạ!" - được nằm trong vòng tay của mẹ, Vivian rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ, bé con tạm bỏ qua những lời nói kỳ lạ của mẹ vì cho rằng mọi chuyện vẫn đang tốt đẹp.

.

.

.

TBC.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện