Chap 53
"Đang giờ làm việc, Becky đi đâu thế?" - Freen nghĩ thầm trong đầu khi thoáng thấy Becky từ trong công ty bước ra, đáng lý hôm nay Freen có cuộc họp với đối tác nhưng vì bên đó có việc đột xuất đã hủy buổi hẹn dời sang ngày khác, không ngờ lại tình cờ nhìn thấy seobang của mình ở bên ngoài. Vốn dĩ Freen cũng cho rằng Becky được cử đi thị trường để khảo sát tình hình, nhưng khi ánh mắt thoáng thấy bóng dáng quen huộc của quản gia Niran mở cửa xe ra đứng trước mặt Becky, cô đã bắt đầu hoài nghi.
4
"Chuyện gì đang diễn ra thế này?"
.
.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
.
"Freen, chị ăn ít thế?" - Becky cho thêm thịt vào dĩa thức ăn của Freen, nhìn lên vẻ mặt đăm chiêu của cô ấy làm Becky lo lắng.
Freen tạm dứt khỏi suy nghĩ trong đầu, tìm đại một lý do trả lời: "Là công việc có chút khó nghĩ thôi, không sao đâu."
"Dù sao cũng phải ăn uống đàng hoàng, chị cũng vừa mới khỏi bệnh thôi đó."
"Chị biết rồi." - Freen cho thức ăn vào miệng nhai, nhưng cô không thể gạt bỏ được mối lo ngại trong đầu về cuộc gặp gỡ của Becky và quản gia Niran vừa rồi, chọn cách không nói với Becky vì cô muốn có thêm thời gian để quan sát. Thứ Freen ghét nhất chính là bị người khác qua mặt và lừa dối, đặc biệt là những người cô yêu quý, cô càng không thể chấp nhận được. Hy vọng là Freen đã suy nghĩ quá nhiều.
.
.
.
"Vivian hôm nay đi học có gì vui không con?" - Freen đặt luôn bảo bối vào lòng mình ngồi, bàn tay xoa nhẹ mái đầu Vivian yêu thương hỏi.
"Dạ, hôm nay lớp học con không có gì đặc biệt, nhưng cũng không quá chán."
"Vậy hôm nay chúng ta sẽ sang nhà bà ăn cơm nữa nha!" - Freen lướt mắt nhìn sang Becky đang lái xe, lên tiếng nói: "Em lái xe qua nhà mẹ chị đi, gần đây bà không được khỏe lắm, chúng ta hãy thường xuyên đế thăm bà nhiều hơn."
"Em biết rồi." - Becky mỉm cười làm theo lời Freen, mảy may không có chút nghĩ ngợi gì với lời nói của cô ấy.
Bữa cơm gia đình đầm ấm kết thúc, cả nhà đang quây quần ngồi xem TV và ăn trái cây trong phòng khách, chợt Freen có điện thoại, cô ra ngoài nghe một hồi, đến khi quay về đã nói nhỏ với Becky phải ra ngoài một chút, bảo cô ấy và Vivian ở đây với bà, lát nữa cô sẽ trở lại sau. Becky vui vẻ gật đầu đưa chìa khóa xe cho Freen, sau đó quay lại chơi với Vivian tiếp, không để ý thấy ánh mắt kỳ lạ của Freen đang dõi theo bóng lưng của mình.
Đậu xe vào một góc ở ven đường cách nhà một đoạn, Freen đeo tai nghe vào âm thầm chờ đợi, linh cảm cho cô biết sắp có chuyện sẽ xảy ra và cô sẽ biết đáp án nhanh thôi.
"Chắc một lúc nữa chị ấy mới về, bên ngoài cũng có quản gia Niran rồi, không sao đâu." - giọng Becky lọt vào tai nghe truyền qua tai Freen, đôi mắt nâu sẫm chợt trở nên sắc bén tập trung vào cuộc đối thoại đang diễn ra.
"Được rồi. Từ giờ ta sẽ đưa những tài liệu chuyên sâu về việc phát triển dự án sòng bài cho cô, nếu như cô có thể xúc tiến dự án thuận lợi và phát triển tốt, sau này nó sẽ là của cô, linh hồn của tập đoàn Armstrong coi như cũng sẽ được hồi sinh theo."
"Vấn đề này có phải là quá nóng vội hay không? Tôi thậm chí chỉ mới vào công ty có 2 ngày, làm sao có thể?"
"Cô là không đủ tự tin hay vì đang tỏ ra khiêm tốn?"
"..."
"Tôi đã hứa với cô rồi, khi cô và con gái của tôi chính thức kết hôn với nhau tôi sẽ thực hiện lời hứa của mình giúp cô vực lại tập đoàn Armstrong. Tôi