Nay Nhã Kỳ có việc đi qua Hạ thị, mấy ngày nay con trai không về nhà, nghĩ con bận rộn nên bà mua một giỏ trái cây toàn loại cậu thích đem tới, tính cho Hạ Phong Thần một bất ngờ.
Lễ tân thấy phu nhân chủ tịch nay tới tổng bộ, vội vã ra chào hỏi, tay đỡ giỏ quà rồi ấn thang máy kính cẩn mời bà đi lên.
Tới nơi, nhìn Doãn Khải đang có vẻ bận việc, bà lên tiếng trước:
- Doãn trợ lý!
Doãn Khải thấy nay phu nhân bất ngờ tới không báo trước, liền chạy lại chỗ bà lễ phép chào hỏi:
- Chào phu nhân, đã lâu không gặp.
Nay phu nhân tới tìm giám đốc sao ạ?
- Ừ, Thần Thần trong kia hả?
Doãn Khải bối rối nhìn bà:
- Dạ, nay giám đốc không có ở đây ạ, ngài ấy làm việc tại nhà ạ.
- Ồ!
Rồi Nhã Kỳ chào trợ lý Doãn rời đi.
Xuống sảnh, bà dặn tài xế:
- Tới nhà Phong Thần!
Doãn Khải không biết Ngữ Nhi đang ở nhà sếp, chỉ biết dạo này sếp làm việc ở nhà.
Dù tò mò nhưng là nhân viên, anh không quá phận hỏi nhiều nếu sếp không chủ động nói.
Anh cũng không báo cho Hạ Phong Thần là nay Hạ phu nhân tới công ty.
Vốn chuyện mẹ thăm con là bình thường, hơn nữa Hạ lão gia vẫn là chủ tịch Hạ thị.
***
Hạ Phong Thần thay đồ chuẩn bị về Hạ gia gặp bố.
Anh dặn dò Ngữ Nhi ở nhà, anh chỉ đi lát rồi sẽ về.
Ngữ Nhi không mấy quan tâm, chỉ gật đầu không nói.
Anh vừa đi không bao lâu, chuông cửa lại kêu.
Cô tưởng anh quên gì, cô đang thong thả đứng chỗ bể cá gần cửa cho cá ăn.
Mấy ngày qua, những con cá này chính là niềm vui nhỏ bé của cô.
Tiện tay ở gần, không nghĩ nhiều, Phương Ngữ Nhi mở cửa:
- Anh có thể tự ấn vân tay mở mà!
***
Hạ phu nhân đứng trước cửa hào hứng muốn tạo bất ngờ cho con trai.
Dù sao cũng lâu rồi bà chưa ghé thăm nhà riêng của anh.
Ai dè, người bị bất ngờ là bà, khi thấy một cô gái mở cửa:
- Cô là ....???
Phương Ngữ Nhi nhìn Hạ phu nhân mà hoảng hốt, bất giác lùi lại, giấu cánh tay ra sau.
Còn chưa