Nguyễn Đường bị hôn đến cả người nhũn ra, khóe mắt còn mang theo màu hồng nhàn nhạt, cậu mở to đôi mắt tròn xoe nhìn Bùi Nặc, có chút ngây ngốc, tựa hồ không lý giải được ý Bùi Nặc, một lúc lâu sau, cậu mới thở gấp gáp trả lời, "Không, không thích.
"
Cậu mới không thèm thích Lâm Ải đâu.
"Còn ta đây?" Ánh mắt Bùi Nặc khẽ nhúc nhích, hỏi lại một lần nữa, ngón tay tái nhợt thon dài của hắn miêu tả cánh môi mềm mại của Nguyễn Đường, động tác còn có mấy phần thâm tình, "Ta đối với em mà nói, là cái gì?"
Nguyễn Đường nghiêng đầu nghĩ nghĩ, có chút không biết nói thế nào.
Cậu làm linh thú nhiều năm như vậy, thời gian hóa hình cũng thực ngắn ngủi, còn chưa thông hiểu tình ái, nhưng thời điểm Bùi Nặc hỏi ra những lời này, cậu lại theo bản năng nắm chặt ống tay áo Bùi Nặc.
Là, muốn vĩnh viễn cùng chung sống bên nhau.
Chỉ cần nghĩ đến Bùi Nặc liền sẽ cảm thấy tim đập thật nhanh, trong miệng nếm được vị ngọt.
Biểu tình hơi mang chần chờ của cậu làm Bùi Nặc thật vất vả mới dịu mặt xuống lại lãnh ngạnh lên, hàm răng nhòn nhọn của Bùi Nặc cắn vào cổ Nguyễn Đường, đôi mắt màu đỏ thẫm mang theo dục vọng chiếm hữu cuồng nhiệt cùng thân thiết, máu tươi ngọt ngào ở đầu lưỡi tản ra, làm hắn thỏa mãn cong cong môi.
"Không cho phép thích người khác.
"
Hô hấp ướt nóng của hắn lưu lại trên vành tai Nguyễn Đường, đầu lưỡi dựa theo vành tai nhỏ tinh xảo liếm láp đi xuống, lưu lại vết nước nhàn nhạt.
Nguyễn Đường cả người phát run, hô hấp dồn dập, khoái cảm từ trong xương cùng ùa tới, mang theo một chút cảm giác kích thích cùng sung sướng làm người thỏa mãn, cậu vô lực nắm chặt quần áo Bùi Nặc, run run đáp lời, "Không thích, người khác.
"
Đôi mắt cậu hơi hồng hồng, đáy mắt lấp lánh ánh nước, thoạt nhìn có chút đáng thương, nhưng mà bộ dáng vừa ngoan ngoãn vừa nghe lời kia lại làm đáy lòng Bùi Nặc phát run.
Phòng tối này, đóng cửa ba ngày liên tiếp.
Nguyễn Đường chỉ cảm thấy mình bị một loại khoái cảm mãnh liệt chưa từng có tập kích toàn thân, hai chân cậu nhũn ra, giữa hai chân còn sót lại tàn lưu của thứ nào đó chưa được tẩy rửa sạch sẽ, làn da phiếm màu hồng nhàn nhạt, phảng phất vừa chạm vào là có thể véo ra nước.
Thời điểm đói bụng Bùi Nặc sẽ đút cho cậu chút đồ ăn, khát cũng có thể uống nước, nhưng một thời gian ăn cơm kết thúc, cậu sẽ lại bị kéo vào bên trong vực sâu dục vọng không ngừng nghỉ kia.
Từng đường vân trên da ngực Bùi Nặc, còn có mồ hôi chảy xuống từ dưới cằm, tiếng thở dốc trầm thấp mà ẩn nhẫn kia, tất cả đều làm Nguyễn Đường có chút không khống chế được mình, thân thể cậu rất thành thật có phản ứng.
Đôi khi Bùi Nặc thì thầm bên tai cậu, mơ mơ hồ hồ, Nguyễn Đường nghe không quá rõ ràng, tựa hồ là "Thích" hay đại loại vậy.
Nguyễn Đường nhìn chằm chằm trần nhà trên đỉnh đầu hồi tưởng lại lời nói Bùi Nặc, nhưng là thế nào cũng nghĩ không ra, lúc này, môn "Cạch" một tiếng mở ra, Bùi Nặc đi đến.
Vừa nhìn thấy Bùi Nặc, Nguyễn Đường liền nhịn không được tự mình cuộn thành một đoàn nho nhỏ, chăn trùm lên trên mặt, đôi mắt tròn vo nhìn trộm Bùi Nặc, như là ngượng ngùng.
Bùi Nặc nhịn không được cười một tiếng, hắn cúi đầu, hôn hôn chóp mũi Nguyễn Đường, "Ta mang em đi tắm rửa một chút?"
Nguyễn Đường cắn môi gật gật đầu, chờ đến lúc ngâm trong nước, Bùi Nặc giúp cậu lấy chút đồ vật trong thân thể ra ngoài, cậu lại đỏ thính tai, gương mặt chôn trong đầu gối, như muốn chôn mặt mình trong lớp lông mao mềm mại, làm ai cũng không nhìn thấy.
Sao có thể đáng yêu như vậy?
Bùi Nặc giúp Nguyễn Đường tắm xong rồi, dùng khăn tắm lớn lau khô thân thể cậu, sau đó mang Nguyễn Đường trở về phòng.
Hắn đã sớm không còn tức giận.
Không nói đến mới tìm về lợi tức trên người Nguyễn Đường, chỉ cần hắn nhắm mắt lại một cái, liền sẽ nghĩ đến Nguyễn Đường đỏ mặt, ý loạn tình mê dùng thanh âm mềm mụp nói, "Thích ngài".
Cho dù những lời này là bị hắn dụ dỗ nói ra, nhưng cũng không gây trở ngại cho tâm tình tốt lúc này.
Hắn đã sớm quyết định sẽ nuôi nhốt con mồi nhỏ này, trừ bỏ trong lòng ngực mình, Nguyễn Đường nơi nào cũng không đi được.
Nguyễn Đường bị đặt tới trên giường, nhìn Bùi Nặc xoay người muốn đi, hắn vừa vội vừa hoảng bắt lấy góc áo Bùi Nặc, lén lút nhìn sắc mặt Bùi Nặc, cậu