Lúc này Dương Lạc thấy hành động đó của Giang Thành thì sợ ngây người, vội vàng lớn tiếng hỏi: "Giang Thành, anh muốn làm gì?"
Giang Thành lập tức quay đầu, trong mắt tràn đầy sợ hãi: "Dương Lạc, cậu có cảm thấy con gấu này có gì đó không đúng không?"
Dương Lạc nghe vậy nghi ngờ nhìn Giang Thành: "Gấu bông? Anh nói câu này là có ý gì? Con gấu này không có chỗ nào kỳ quái cả.
Trước đây tôi còn thốt lên rằng con gấu này thật to."
Gấu bông trong góc rất to, tầm một mét tám, đặt yên ở cạnh giường phòng ngủ của Lan Lan.
"Dương Lạc, dựa vào kinh nghiệm làm pháp y nhiều năm như vậy của cậu, cậu có ngửi thấy được trong phòng này có mùi gì kỳ lạ không?" Giang Thành cau mày nói.
Khi Giang Thành nói như vậy, Dương Lạc vẫn chưa phát hiện.
Anh ta cố gắng dùng mũi hít hít không khí trong gian phòng đó rồi đột nhiên cau mày.
"Theo đúng như anh nói, mùi trong phòng này quả thật có chút kỳ lạ, hình như là tản ra một mùi máu tươi nồng nặc." Sắc mặt Dương Lạc trở nên rất khó coi.
"Nếu cậu tò mò thật, chúng ta có thể mở đầu gấu bông ra, nhưng để bảo vệ hiện trường tốt nhất vẫn không nên dùng kéo." Dương Lạc nói xong thì đi tới cạnh con gấu.
Khi sờ nắn một chút thì cảm giác đầu gấu bông này thật sự rất nặng.
Sau đó đi vòng qua sau lưng gấu bông thì anh ta thấy một cái khóa kéo rất lớn.
Giang Thành thấy thế cũng vội vàng qua đó, chỉ thấy Dương Lạc nhẹ nhàng kéo dây khóa, từng túm bông gòn bên trong lập tức bung ra.
Giang Thành thấy thế bèn đeo bao tay nhẹ nhàng lấy ra một đống bông từ trong người con gấu.
Bông lấy ra đáng lẽ phải là màu trắng, nhưng càng vào sâu thì màu bông lại càng trở nên kỳ lạ.
Trên một số bông màu trắng dính một ít màu đỏ.
Dương Lạc thấy thế vội vàng kêu lên: "Màu này không đúng.
Bông bên trong con gấu đáng lẽ đều là màu trắng.
Tại sao có thể có màu đỏ giống như vết máu vậy?"
Vừa dứt lời Giang Thành cảm thấy chuyện này không ổn, lập tức kéo bông bên trong như điên ra ngoài.
Quả nhiên càng kéo vào sâu, bông màu đỏ ngày càng nhiều.
"Không đúng, tuyệt đối không đúng." Dương Lạc nói, cầm lấy bông màu đỏ mới rút được, đặt lên mũi ngửi.
"Đây đúng là mùi máu, trong con gấu này chắc chắn có bí mật gì đó." Dương Lạc sợ hãi kêu lên.
Nghe Dương Lạc nói, trong lòng Giang Thành càng thêm bất an, điên cuồng xé tất cả bông từ trong con gấu ra.
Tuy nhiên đến lúc toàn bộ bông của cả con gấu bị kéo ra, ngoài bông màu đỏ mà mắt thường có thể thấy được thì không phát hiện vật nào khác.
Chuyện đến nước này Giang Thành và Dương Lạc khá tò mò.
Trên bông rõ ràng là dấu vết của máu người nhưng trong con gấu lại không có gì.
Chuyện gì vậy chứ?
Đột nhiên ánh mắt Dương Lạc rơi vào đầu gấu bông.
Bây giờ cả người gấu bông đều đã bị móc ra, chỉ còn lại có đầu gấu bông này.
Nhưng Giang Thành phát hiện phần liên kết giữa đầu gấu bông và thân gấu bị người khác dùng kim may chỗ bị hở lại.
Chẳng lẽ trong đầu gấu bông này có gì khác thường sao?
"Không còn cách nào khác, chỉ có thể dùng kéo cắt bỏ đầu gấu bông mà thôi." Giang Thành nói, lại cầm cái kéo cắt ở phần gáy gấu bông một cái lỗ lớn.
Vừa xem đầu con gấu bông vừa cắt ra thì Giang Thành ngã ra đất.
Dương Lạc vội vàng mở mạnh đầu con gấu bông ra thì thấy một đám tóc đen từ bên trong lộ ra.
Dương Lạc lập tức ý thức được điều gì đó.
Anh ta nhặt cái kéo lên cắt toàn bộ đầu con gấu bông ra cho đến khi một cái đầu thối rữa xuất hiện trước mặt hai người.
"Đây, đây là cái gì?" Dương Lạc vội vàng kêu to, thu hút Phạm Minh đang tìm chứng cứ ở bên ngoài.
"Xảy ra chuyện gì rồi, hai người bọn anh sao vậy?" Phạm Minh vô cùng quan tâm, vội vàng chạy vào phòng ngủ thì đột nhiên thấy được đống bừa bộn dưới đất.
Toàn bộ đều là bông nhuộm màu máu đỏ.
Phạm Minh dời mắt đến con gấu đã bị phá nát thì bỗng thấy rõ là đầu người.
"Đây là một cái đầu người à? Sao các anh phát hiện được?" Phạm Minh thật sự sợ ngây người.
Chẳng lẽ cái đầu vẫn luôn giấu ở bên trong con gấu sao?
Giang Thành lấy lại bình tĩnh, đứng dậy quan sát tỉ mỉ cái đầu thối rữa.
Đây chính là đầu của nạn nhân Lan Lan đã bị giấu ở trong gấu bông một thời gian dài.
"Sao anh phát hiện được vậy?" Phạm Minh tò mò hỏi: "Chúng tôi tìm cái đầu này đã lâu, thật không ngờ nó lại bị giấu ở trong nhà Lan Lan.
Điều này thật quá khủng khiếp.”
Giang Thành nghe vậy mới chậm rãi mở miệng nói: "Lúc thẩm vấn Báo Tử, gã từng nói cái đầu đó ở trong nhà Lan Lan, chưa từng chuyển đi nơi khác."
"Cho đến lúc vừa nãy tôi vào phòng ngủ Lan Lan mới phát hiện những chỗ có thể điều tra ở đây hầu như cũng đã điều tra cả, mà con gấu bông lớn này lại rất dễ làm người khác chú ý."
Đó cũng là đang chứng thực phỏng đoán Giang Thành.
Lúc lấy hết bông trong con gấu bông ra thì phát hiện trên bông dính nhiều máu người.
Hơn nữa đầu và thân gấu bông bị người khác cố ý chia thành hai phần, như vậy có thể là máu chảy ra từ đầu, chảy đến bông bên trong con gấu nên mới làm bông nhuộm thành màu đỏ.
Các thành viên đội cảnh sát hình sự vội vàng đem cái đầu mà nhóm của Giang Thành phát hiện về đội cảnh sát hình sự giám định ADN, xem có là phải đầu của người bị hại Lan Lan không.
Do mức độ hư thối của cái đầu đã vượt quá phạm vi nhận dạng nên chỉ có thể thông qua ADN để nhận định có phải là đầu của Lan Lan hay không.
"Những người này cũng quá kinh dị.
Sao có thể phân đầu sọ và thi thể ra, lại còn đem đầu giấu ở trong nhà Lan Lan.
Nhưng vì sao lúc trước chúng ta đến đây không phát hiện được nhỉ?"
Câu hỏi này Phạm