“Diệp Phàm cùng Thằng hề có quan hệ gì nhỉ?” Lục Hạo vừa phân loại lại đống hồ sơ vừa hỏi Lưu Tĩnh đang ở bên cạnh để cô đoán thử xem sao. Thật ra cô ấy cũng không có câu trả lời.
Lưu Tĩnh lắc đầu nói: "Không biết tên Diệp Phàm này muốn làm gì nữa."
Lưu Tĩnh nhìn núi tài liệu trước mặt đang chất đống trước mặt, không muốn nói lời nào. Cô ấy đã lục tung tất cả, không biết bao nhiêu ngày rồi. Sự kiên nhẫn của Lưu Tĩnh đã tốt hơn so với trước kia rất nhiều lần, nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc cô muốn xử lý nhiều tài liệu như thế này. Lục Hạo đang cố gắng huy động hết mức lòng nhiệt tình của cô.
Nhưng rõ ràng sau nhiều ngày làm việc liên tục, cô ấy đã dần mất đi sự kiên nhẫn, ngay cả bản thân Lục Hạo cũng có chút chịu không nổi.
Cường độ công việc quả thực hơi cao, nhưng dù có như vậy thì cũng không thể thay đổi được gì, bọn họ phải nhanh chóng phá được vụ án này.
Những kẻ tình nghi nói tổ chức Thằng hề không liên quan gì đến họ, chứ đừng nói đến việc chờ đợi một mạnh mối phức tạp nào đó xuất hiện.
Bọn họ biết tính cấp bách của vụ án này, cho nên cũng không còn cách nào khác, chỉ đành phải nghiến chặt tiếp tục tìm kiếm từng bước một.
“Diệp Phàm này không có tiền án tiền sự gì cả, vẫn luôn đóng bảo hiểm xã hội, nên tôi chắc chắn rằng anh ta còn sống.” Cuối cùng Lưu Tĩnh cũng vừa tìm được một thông tin hữu ích từ trong vô số thông tin.
Lục Hạo nghe xong liền lập tức đi tới, "Nhìn xem anh ta đóng bảo hiểm xã hội cho đơn vị nào? Có phải nhà máy của Dương Minh Vũ không?"
"Không phải, đó chỉ là một đơn vị tôi chưa từng nghe nói qua, còn có vẻ như là một cơ sở y tế nào đó!"
"Cơ sở y tế? Cơ sở y tế gì? Nghe tên giống như một trung tâm quản lý sức khỏe nào đó, bảo hiểm xã hội của anh ta vẫn luôn đóng ở đây, số tiền đóng cũng khá cao."
“Đi thôi, chúng ta đến đó một chuyến, nhanh gọi đội trưởng Giang để anh ấy đi cùng chúng ta một chuyến.” Lục Hạo biết rằng bọn họ nhất định có thể tìm ra được nơi ở thực sự của Diệp Phàm dựa vào manh mối này. Nhưng cả anh ấy và Lưu Tĩnh đều không phải thám tử, những kỹ năng và hành động cần có trong quá trình thăm dò hoàn toàn không quen thuộc.
Phải có người nào đó hỗ trợ cho anh ấy, nhưng hầu hết các anh em trong cục đều đang giải quyết các vụ án thường ngày nên bây giờ cũng không có ai rảnh rỗi. Có lẽ Giang Thành lúc này sẽ có chút thời gian rảnh rỗi, Lục Hạo cũng không thể không đến được nên mới cần sự trợ giúp của Giang Thành.
"Alo, đội trưởng Giang đấy à? Tôi là Lưu Tĩnh đây, chúng tôi đã tìm thấy cơ sở y tế nơi Diệp Phàm đang ở. Anh có muốn cùng chúng tôi đến chỗ đó một chút không, chỉ có tôi và Lục Hạo e rằng sẽ không đủ nhân lực."
Lưu Tĩnh trực tiếp gọi điện thoại cho Giang Thành làm anh lập tức hiểu rằng, xem ra hai người bọn họ đã có phát hiện nào đó. Ngay sau đó anh liền thông báo với Dương Lạc và Diệp Hồng một tiếng rồi lên đường.
"Được rồi, tôi sẽ qua ngay. Cô và Lục Hạo lên xe đến chỗ đó trước đi, đừng lái xe cảnh sát mà bắt xe tới, chú ý đừng bứt dây động rừng. Hơn nữa chuyện này có thể sẽ có nguy hiểm, hai người phải cẩn thận, đợi tôi đến rồi hãy hành động. "
Giang Thành cẩn thận sắp xếp, mặc dù anh và Dương Lạc có nhiệm vụ riêng, nhưng trước mắt bên này không có tiến triển gì. Nên ngược lại nếu bên phía Lưu Tĩnh cần hỗ trợ, anh sẽ tới càng sớm càng tốt.
Anh biết hiện giờ nguồn nhân lực trong cục đang vô cùng thiếu hụt, còn phải điều động người đến chăm sóc cho con của anh nữa. Nên có lẽ những hoạt động bên ngoài thường ngày của cảnh sát anh chỉ có thể tự mình làm mà thôi.
Nhưng đối với Giang Thành mà nói, có chuyện để làm còn hơn không, chưa kể đây lại là một manh mối có thể sử dụng được.
Rất nhanh bọn họ đã gặp nhau ở gần cơ sở y tế này. Giang Thành một mình bước vào xe của Lục Hạo và Lưu Tĩnh: "Các anh phát hiện ra đây là nơi để chuyển tiền sao? Hay thế nào? Đây là cơ sở y tế dưới tên của Vương Minh Vũ à?"
Giang Thành vừa quan sát xung quanh vừa hỏi. Nhưng anh cũng không phát hiện thấy điều gì bất thường ở quanh đây.
Tuy nhiên chuyện này cũng không phải là không có cơ sở. Nên biết rằng Thằng hề đã thuê một tòa nhà trong khu vực trung tâm thành phố để làm trạm chuyển tiếp cho các video theo dõi của bọn chúng, vì thế Thằng hề có thể lấy bất kỳ nơi nào làm căn cứ cũng không hề quá đáng chút nào.
“Anh nhất định sẽ không nghĩ tới, những người này lại đóng bảo hiểm xã hội một cách vô cùng nghiêm túc.” Giang Thành sững sờ, nhìn sang Lưu Tĩnh ở bên cạnh với vẻ mặt có chút khó tin: “Đóng bảo hiểm xã hội?"
"Đúng vậy, chúng tôi đã tìm hiểu tin tức của Diệp Phàm, sau đó điều tra thông tin cá nhân của anh ta, lại phát hiện ra nơi đóng bảo hiểm xã hội, rồi từ đó tìm hiểu từng chút về cơ sở y tế này."
Giang Thành rõ ràng khó có thể tưởng tượng nổi, theo suy nghĩ của anh, Thằng hề phải là một gã vô cùng cẩn thận, những thông tin như thế này tuyệt đối sẽ không bao giờ dễ dàng bị tiết lộ ra ngoài. Vậy thì chỉ có thể có một khả năng khác, chính là Diệp Phàm, người được xem có liên quan và nằm trong tổ chức của Thằng hề, tuyệt đối không phải là Thằng hề thực sự.
"Được rồi, tôi cảm thấy người này có thể nghĩ rằng chúng ta sẽ không tìm được hắn. Loại tự tin này cũng chỉ có người như Thằng hề sở hữu nó, kiểu người này, tự cho mình nắm được những kỹ năng nhất định, khá kiêu ngạo, cho nên tôi vẫn cảm thấy chúng ta có cơ hội."
Giang Thành bình tĩnh phân tích tình huống trước mắt, sự trùng hợp này cho thấy bản thân tổ chức của Thằng hề cũng không phải là quá vững chắc. Mặc dù nói vô cùng chuyên nghiệp, năng lực phản trinh sát mạnh, nhưng những đồng