Hoàn toàn bất đồng với lúc tiến vào, khi đó họ chịu tác dụng cực lớn từ lực hút của lỗ đen nên theo quán tính sẽ xuyên thẳng qua không gian lượng tử , lỗ trắng rồi bị lỗ trắng bài xích ra ngoài.
Còn khi đi ra ngoài là Dịch Trạch từng bước chống lại lực đẩy của lỗ trắng để tiến vào không gian lượng tử , không gian này đồng thời phải chịu lực hút cực mạnh từ bên trong và lực đẩy cực mạnh ở bên ngòai, trực tiếp khiến không gian lượng tử bị đình trệ đứng yên 1 chỗ.
Trong tài liệu nghiên cứu về không gian lượng tử của liên minh vẫn luôn tồn tại hai loại thuyết pháp hoàn toàn đối lập.
Một loại thuyết pháp cho rằng không gian lượng tử là nơi đáng sợ nhất trong vũ trụ, nói là không gian kỳ thật cũng chỉ là một loại xưng hô, trên thực tế nơi này không có thời gian cũng có không gian, một khi tiến vào liền sẽ bị không gian đồng hóa thành hư vô, sinh vật trí tuệ ở bên trong sẽ bị cắn nuốt toàn bộ lý trí và tình cảm của mình, không sinh bất tử, vô tri vô giác mà sống sót. Bởi vì không có thời gian cho nên không thể chết đi, bởi vì không có không gian cho nên không có nơi tồn tại, nhân loại một khi dừng lại ở trong đó liền sẽ triệt để bị hủ hóa còn đáng thương hơn so với chết đi. (hủ hóa ^^!)
Còn thuyết pháp kia thì cho rằng, không gian lượng tử trên thực tế là một trạm dịch giữa các vị diện khác nhau, nó không bị thời gian và không gian ước thúc nên khi ngươi ở trong không gian lượng tử chỉ cần ngươi có thực lực thì ngươi có thể đi bất kì thời điểm nào ở bất kỳ đâu mà ngươi muốn.
Từ hơn một ngàn năm trước sau lần đầu tiên nhân loại phát hiện không gian lượng tử tồn tại thì hai loại thuyết pháp này vẫn luôn tranh luận không ngớt, không ai có thể thuyết phục đối phương. Bởi vì không gian lượng tử là một địa phương khả ngộ bất khả cầu, mất cả nghìn năm con người mới chỉ phát hiện không gian này hai lần, cho dù nó là khu vực giao giới giữa lỗ đen và lỗ trắng thì cũng cần phải có 1 người đủ tài giỏi trong điều kiện thiên thời địa lợi nhân hoà mới đi vào được. Cũng bởi vì không thể nào khảo chứng nên 2 loại thuyết pháp này bất quá cũng chỉ là được suy đoán trên lý thuyết chứ chưa từng được khảo chứng.
Nếu cơ giáp có thể phát huy lực lượng của Dịch Trạch nhiều hơn, nếu như không có hồng hồ tử trói buộc, thì Dịch Trạch có thể trực tiếp lao ra khỏi lỗ đen, hoàn toàn không bị đình trệ ở tại chỗ này; còn nếu lực lượng của Dịch Trạch thấp hơn 1 chút thì hắn sẽ bị tối lực lượng cường đại trong động tâm của lỗ trắng cắn nát không lưu lại một chút dấu vết nào . Thậm chí lực tác dụng của các thiên thể không ngừng vận chuyển thay đổi nên nếu Tư Diệu Tiền vẽ quỹ đạo chỉ cần lệch một mi-crô-mét hoặc bọn họ nhanh hay chậm một giâythì họ cũng không thể thuận lợi tiến vào không gian này.
Này có thể nói đây là một kỳ tích, cũng là một ác mộng của Dịch Trạch.
Hắn vốn định nâng cao sĩ khí mọi người để thuận lợi lao ra khỏi không gian lượng tử tiến thẳng vào lỗ đen, ai biết lại không thành công, vì các luồng lực xung đột lẫn nhau mà dừng lại ở nơi này.
Từ lúc bắt đầu, Dịch Trạch đã mơ hồ biết nơi này là không gian lượng tử, cũng biết tình huống hiện nay không ổn, là chiến sĩ cơ giáp hắn cũng từng được nghe hai loại thuyết pháp về không gian lượng tử. Nên hắn mới muốn lập tức lao ra khỏi nơi này, ai biết dù hắn đã dùng lực lượng lớn nhất mà cuối cùng bởi vì các luồng lực tác động xung quanh, cơ giáp của hắn và vòng phòng hộ chỉ có thể lơ lửng tại đây. Mà bây giờ Dịch Trạch còn không dám giảm lực đạo, chỉ cần hắn giảm nhỏ thì bọn họ sẽ bị bị bài xích đi ra ngoài, thì bao nhiêu cố gắng lúc trước liền giống như kiếm củi ba năm thiêu một giờ .
Việc bây giờ hắn có thể làm , cũng chỉ là đứng ở chỗ này, chờ biến số có thể thay đổi tình huống xuất hiện.
Tư Diệu Tiền nhanh chóng viết xuống vài con số và công thức, tự hỏi trong chốc lát mơi nói: “Đứng yên ở nơi này, tuyệt đối không thể di chuyển, chỉ cần chúng ta lui về phía sau một bước, chúng ta liền vĩnh viễn bị lạc hóa thành hư vô trong không gian lượng tử.”
“Kia, nếu lực đạo của ta giảm xuống thì chúng ta có thể lâm vào hư vô trong không gian này không?” Dịch Trạch nghĩ đến mọi tình huống có thể xảy ra.
“Chỉ cần đạt tốc độ siêu việt sánh bằng vận tốc ánh sáng, tạm thời thoát ly khỏi ước thúc của thời không thì chúng ta là có thể rời khỏi nơi này.”
“Không phải chỉ cần tiến vào không gian lượng tử sẽ biến thành hư vô sao?”
Tư Diệu Tiền cắn cán bút suy nghĩ trong chốc lát sau rồi nói: “Có lẽ, kia hai loại thuyết pháp kia vừa đúng vừa có chỗ không đúng.”
Dịch Trạch trầm mặc 1 lúc: “Chính xác là không gian lượng tử có thể làm cho người ta lâm vào hư vô, nhưng đồng thời ở trong không gian cũng tồn tại 1 giao điểm, giao điểm này chính là thông đạo giữa các vị diện.”
Thông đạo giữa các vị diện!
Bọn họ không may gặp bất hạnh, lại gặp đủ mọi loại trùng hợp khiến cho bọn họ dừng lại tại không gian này; bọn họ lại gặp được may mắn, lại gặp đủ loại trùng hợp khiến bọn họ phát hiện nơi bí ẩn nhất vũ trụ —— thế giới trung tâm.
Bình thường, Dịch Trạch nhất định sẽ vì phát hiện của chính mình mà nhiệt huyết sôi trào, không một chiến sĩ cơ giáp nào không thích mạo hiểm, cũng không một nam nhân nào không thích khám phá các bí ẩn.
Vậy mà hắn lại có thể phát hiện một chuyện trọng yếu như vậy, cho dù hắn không thể công bố ra ngoài, không thành danh, thì như vậycũng đủ để 1 chiến sĩ như hắn thỏa mãn với cảm giác thành tựu.
Nhưng mà, bây giờ chuyện này đối với Dịch Trạch mà nói chính là lo lắng, là hủy diệt .
Hắn còn nhớ Thanh Dương đến từ một vị diện khác, ở trong này, có con đường để y về nhà. Thậm chí có lẽ đây cũng là cơ hội về nhà duy nhất trong 1 khoảng thời gian cực lâu nữa, cho dù trong tương lai bọn họ có thể dễ dàng đi qua đi lại trong lỗ đen thì liệu có thể lại trùng hợp đi tới nơi này nữa không.
Thanh Dương… Có thể hay không rời khỏi hắn?
Cho dù Thanh Dương đã đồng ý bồi hắn hai trăm năm, nhưng bây giờ khi đường về đã bày ra ngay tại trước mắt, có bao nhiêu người có thể không động tâm?
Một khắc kia, Dịch Trạch chỉ muốn lao ra khỏi cơ giáp, không để ý đến bất luận điều gì nữa chỉ muốn ôm Thanh Dương thật chặt vào trong ngực, không muốn rời xa y cho dù làm như vậy cả 2 sẽ lâm vào hư vô ở nơi này
Nhưng hắn không thể, hắn phải dùng toàn lực để duy trì vị trí hiện tại này, sai một bước, chính là địa ngục.
Một khắc kia, Dịch Trạch dùng toàn bộ tinh thần lực tập trung xung quanh người Thanh Dương mà cũng đồng thời 1 khắc này,