Sáng sớm hôm sau hai người dậy từ rất sớm, những người được thông báo trúng tuyển phải có mặt tại quảng trường thành phố để tiến hành chọn lựa. Phần lớn mọi người sẽ đi theo nguyện vọng, còn một số trường hợp đặc biệt thì khác, Thiên Tiếu biết chắc chắn mình sẽ được đánh giá tốt nên cần đi sớm.
Lý Nhã Lan cũng dậy cùng lúc, nàng chỉnh lại trang phục cho Thiên Tiếu, hắn vẫn chưa quen kiểu phải mặc cổ phục cho lắm.
“Hôm nay lúc được các lão sư chọn thì đừng có vội quyết định, với những gì ngươi thể hiện chắc chắn sẽ nhận được rất nhiều lời đề nghị. Để bọn họ cạnh tranh càng lâu thì ngươi sẽ được càng nhiều lợi ích, tuy nhiên phải có điểm dừng một chút bởi dù sao ngươi cũng chỉ là học viện năm nhất. Nếu hậu đãi quá lớn khi về học viện sẽ không được người khác ưa, tỷ sợ ngươi bị cô lập.”
Hắn bình thản đáp:
“Cái này tỷ không cần lo, ta cũng chẳng cần ưu đãi gì, chỉ cần một trong ba học viện ở Long Thành đưa ra điều kiện đủ tốt ta sẽ đồng ý luôn. Còn chuyện bị ghét thì ta cũng chẳng quan tâm đâu, bạn nhiều quá cũng không có ích lợi gì cả, ta không cần đám bạn theo kiểu miệng tươi cười nhưng sẵn sàng đâm sau lưng ta.”
Vừa rồi bị Tần Vĩ phản bội khiến Thiên Tiếu hiểu ra nhiều điều, bạn không cần nhiều làm quan, quan trọng là chất lượng chứ không phải số lượng. Dạ Nguyệt, Dạ Yến hai người bằng hữu đối với hắn là quá đủ rồi, người khác chỉ cần giữ lễ là được rồi.
Vuốt thẳng từng thớ vải Lý Nhã Lan lộ vẻ hài lòng:
“Ngươi đi được rồi đấy.”
Thiên Tiếu khẽ giọng:
“Tỷ có muốn đi cùng ta không?”
Nàng lắc đầu:
“Không được, ta phải tuân theo giao ước.”
Thiên Tiếu tỏ ra bất đắc dĩ:
“Thôi được rồi, ta đi trước, mấy hôm nữa sang thăm tỷ.”
Lúc hắn ra khỏi cửa thì đã thấy một chiếc xe đậu trước cửa nhà, đứng ở trước xe là La Hoàng đang tươi cười.
Thiên Tiếu cười xã giao:
“La học trưởng sao lại có mặt ở đây.”
La Hoàng mỉm cười:
“Nhà ta hướng này, đi ngang qua đây tiện thể đón ngươi đi cùng.”
Điều khiến cho Thiên Tiêu hiếu kỳ nhất là tại sao La Hoàng lại biết hắn đang ở đây, chẳng lẽ hắn ta cho người theo dõi mình. Đang ở trêи địa bàn của người ta nên hắn cũng chẳng biết phải làm gì, thử hỏi Cầm Vân Ca một chút xem sao.
“Chúng ta lên xe thôi chứ?”
Đọc Truyện— QUẢNG CÁO —
“Học trưởng đã có lòng thì ta làm sao lại từ chối được.”
Hai người bước lên chiếc xe sang trọng, người lái xe tu vi cao đến mức Thiên Tiếu chẳng cảm giác được. Có lẽ đây là lái xe kiêm luôn bảo vệ của La Hoàng, tu vi rất có thể vượt qua Hồn Hoàng rồi, như thế mới có thể bảo vệ được người chứ.
La Hoàng để xe chạy rồi hỏi:
“Thiên Tiếu huynh đệ đã tính vào học viện nào hay chưa?”
Thiên Tiếu lắc đầu:
“Tạm thời thì chưa, có lẽ phải nghe các lão sư tư vấn một chút thì mới được, nhưng ta nghĩ sẽ ở lại Long Thành để học tập chứ không đi đâu. Nói gì thì ba cái học viện tại Kinh Thành vẫn có điều kiện dạy học tốt nhất, với lại từ Long Thành về tới Hắc Dạ Thành cũng tiện nữa.”
La Hoàng mỉm cười:
“Đúng thế, với những gì Thiên Tiếu huynh đệ thể hiện mà lại đi sang mấy học viện khác thì thật buồn cười. Chưa kể bọn họ cũng có con đường riêng để chiêu mộ thiên tài, điều kiện họ ra cho ngươi không thể nào bằng ba học viện ở kinh thành được.”
Thiên Tiếu bình thản hỏi:
“Thế La học trưởng có muốn khuyên ta nên tới học viện nào hay không?”
La Hoàng nói:
“Không, chẳng có một lời khuyên nào cả, bên nào đưa ra lợi ích tốt hơn thì về đó thôi, đương nhiên nếu có thể ta vẫn mong ngươi có thể vào Yến Long học viện.Dạ Thiên Tĩnh lão sư ngày hôm qua cũng đề nghị cho ngươi rất nhiều ưu đãi, nhưng ta nghĩ khó đọ lại được Miêu Bích Hà lão sư của Thiên Hồn học viện.”
“Không nghĩ tới ta vẫn giá trị như thế.”
“Đương nhiên rồi, ngươi chính là ông vua không ngai của lần khảo hạch vừa rồi, ai lại không mong muốn nhận ngươi về làm đệ tử của mình. Nghe nói ngươi đã nhận lời đề nghị của Miêu Bích Hà lão sư rồi, không biết có phải vậy không?”
Thiên Tiếu lắc đầu:
“Lần đó Miêu lão sư chỉ đưa ra đề nghị, nhưng ta chưa đồng ý, nàng ấy cũng không mạo hiểm nhận ta trước khi khảo hạch xảy ra.”
Vấn đề chọn học viện đã chiếm gần như toàn bộ thời gian nói chuyện của hai người, tới nơi rồi thì La Hoàng để Thiên Tiếu xuống xe còn bản thân đi tiếp.
Lúc xe gần rời đi thì La Hoàng đột nhiên kéo kính xe xuống rồi nói:
“Thực