“Rầm…..rầm….rầm”
Phủ Thái Tử trở thành một mớ hỗn độn, đám khách khanh quỳ xuống đất vẻ mặt sợ hãi nhìn Cầm Hàn phát cuồng. Không ai nghĩ được hắn ta sẽ trở nên điên cuồng đến mức độ này, cũng không ai nghĩ sự tình lại nghiêm trọng đến mức độ này.
Ngồi lên chiếc ghế duy nhất còn nguyên vẹn Cầm Hàn ôm đầu, miệng thì thầm:
“Chết tiệt.”
Hắn trong đầu hiện lên hình ảnh bữa tiệc hoàng cung, trách phạt xong thì Miêu Huyền Lôi rõ ràng không buông tha hắn.
“Thứ cho ta nói nhiều. thật sự thì để một người quá dễ phạm sai lầm làm người kế vị không phải là ý kiến hay cho lắm. Không phải ai cũng dễ tính như ta đâu, riêng chuyện này truyền ra thì các Yêu quốc khác chắc chắn sẽ có phản ứng không hay đâu.”
“Đa tạ Miêu Thần nhắc nhở, ta nhất định sẽ suy xét thật kỹ về chuyện này.”
Miêu Huyền Lôi nói như thế chẳng khác nào nói phải phế bỏ hắn khỏi vị trí Thái Tử để làm yên lòng những yêu quốc có quan hệ ngoại giao với Thanh Long Đế Quốc. Những lời này trọng lượng không hề nhỏ chút nào, dù sao đối phương cũng là Thủ Hộ Thần, cả hành tinh này chỉ có mười người.
Địa vị của Miêu Huyền Lôi trong Yêu tộc đã đủ khủng bố rồi, mọi thứ rất bất lợi nhưng chỉ cần Phụng Hậu bỏ ngoài tai thì không có quá nhiều ảnh hưởng. Nhưng thái độ của Phụng Hậu lại là suy xét, điều này khiến cho Cầm Hàn lo sợ, phải biết Cầm Tử Nam đã trở về kinh thành rồi.
Kể cả hắn giữ vị trí Thái Tử, thì đế vị vẫn được ưu tiên cho Cầm Vân Ca, thiên phú của nàng quá cao, cao hơn hắn ta quá nhiều. Cô cô truyền vị là một ngày rất xa, nếu khoảng cách tu vi giữa hai người sẽ càng lúc càng xa, đối phương chỉ cần ngỏ ý muốn kế vị thì tất cả mọi thứ sẽ trở thành công cốc.
Đây không phải Cầm Hàn đoán bừa, việc Phụng Hậu để Cầm Vân Ca dạy dỗ những người có khả năng kế vị đã nói lên tất cả. Trong mắt Phụng Hậu thì Cầm Vân Ca chính là một sự lựa chọn hoàn hảo, không ai trong đám bọn họ có thể hơn được nàng ta cả.
Kẻ có thể nắm được đế vị chính là người học được nhiều nhất từ Cầm Vân Ca, người đó hiện tại chính là hắn. Cái này chính vì hắn có một người cha đủ ác, một người ném con mình cho một ác ma dạy dỗ, tuy nhiên sự tra tấn của Cầm Vân Ca suốt bao năm đương nhiên có tác dụng.
Nhưng ngay bây giờ thì sự chịu đựng của hắn rất có khả năng thành công cốc và kẻ gây ra chuyện này chính là đám khách khanh hắn bỏ rất nhiều tiền ra nuôi dưỡng. Một cái thuộc hạ trung thành tuyệt đối lại vì chuyện lần này phải hy sinh, kết cục hắn mất cả chì lẫn chài.
Cục tức này khiển cả người hắn khó chịu muốn chết đi được, nhất định phải có người chịu trách nhiệm cho chuyện này. Ánh mắt sắc lẻm của hắn nhìn về phía mấy người khách khanh, đang tính lôi mấy tên ra xử lý thì từ ngoài cửa một người bước vào.
Nhìn thấy người này hắn liền bớt giận hẳn, đây chính là Thượng Thư Hộ Bộ Lý Hộ, cũng chính là người đã cứu hắn khi nãy. Ngoài ra đây chính là cậu ruột của hắn, một trong những đồng minh đáng tin nhất của hắn, cậu hắn từng cứu hắn rất nhiều lần chứ không phải mỗi lần này.
Lý Hộ phất tay: Đọc Truyện— QUẢNG CÁO —
“Các ngươi đi ra trước, ta có chuyện cần nói với Thái Tử.”
Mấy cái khách khanh như được đại xá, cả đám lũ lượt chạy đi nhanh nhất có thể, Lý Hộ đợi bọn họ rời đi hết rồi thì đóng cửa lại, giăng thêm kết giới để tránh nghe lén. Từ trong tay áo lấy ra một bảo vật, thứ này có thể chống được tất cả các thể loại thăm dò, bây giờ hai người nói chuyện chỉ có chính họ biết.
Lý Hộ cười nhạt:
“Làm Thái Tử một nước nhưng chỉ vì chuyện cỏn con này mà kϊƈɦ động đến thế sao?”
Cầm Hàn cố hạ giọng:
“Cậu còn nghĩ chuyện này nhỏ sao, bây giờ ta hoàn toàn mất đi sự ủng hộ từ Yêu quốc rồi, chưa kể uy danh của ta cũng bị ảnh hưởng không nhỏ.”
“Chỉ có thế thôi cũng lo, so với tranh đấu khi Tiên Hoàng vừa mất thì đây chỉ là muỗi, năm đó trêи tay vị hoàng tử nào chẳng có vài ngàn sinh mệnh. Rời khỏi kinh thành như Cầm Tử Nam nhìn hiền lành nhưng lại là kẻ thắng cuối cùng,