Sáng dậy sớm đi tới Yến Long học viện, ngày đầu tiên đi học thế nên mọi người đều dậy rất sớm để thu dọn đồ đạc của mình. Bọn họ sẽ dời vào trong học viện ở luôn, nghe nói trong học viện lúc nào cũng chuẩn bị sẵn phòng ở cho một số lượng học viên rất lớn.
Mỗi học viện lại có một phương pháp sắp xếp khác nhau, những người khác khá quan tâm tới chuyện này nhưng Thiên Tiếu lại tỏ ra khá thờ ơ. Chỗ ở có tốt hay không thì hắn chưa biết, không tệ như mấy cái phòng trọ hắn ở khi bắt đầu tự lập là tốt lắm rồi, nhớ tới mấy chỗ đó hắn vẫn còn rùng mình.
Lúc đấy hắn không có tiền nên chỉ thuê được căn phòng mấy mét vuông, nhà tắm kiêm phòng vệ sinh có thể nhìn thấy ngay ở bếp. Từng có lúc hắn đã nản đến mức muốn quay về nhà, nếu không phải mấy món ăn hai người kia làm quá ghê thì hắn đã không kiên trì được rồi.
Yến Long học viện được xây dựng ở vùng ngoại ô tiếp giáp với tòa thành nhỏ nhất cạnh Long Thành, chắc có lẽ cũng vì thế khu vực này giống như một rừng cây vậy. Quang cảnh như vầy ở một nơi như Long Thành chắc chỉ có mỗi Yến Long học viện, người khác có thể không thích nhưng Thiên Tiếu cảm giác rất bình yên khi tới nơi này, nói chung là cực kỳ thoải mái.
Một trong những chuyện hắn cần thì Yến Long học viện đã đáp ứng rồi, là một người không yêu cầu cao nên chỉ cần những thứ khác không quá tệ hắn liền có thể vui vẻ chấp nhận. Mấy người khác trong nhóm cũng cảm nhận rất tốt về chỗ này, đặc biệt là Băng Mị vui vẻ ra mặt luôn.
Tuy nhiên quan sát kỹ thì hình như Lý Nhã Kỳ không được hào hứng cho lắm, có lẽ lúc nào đó hắn phải nói chuyện riêng với nàng ấy. Bây giờ có lão sư ở đây nếu hỏi mà nàng mở miệng ra chê bai cái gì đó thì không được hay cho lắm, rất có thể còn lãnh ác cảm không cần thiết vào thân.
Lý Nhã Kỳ còn ít va chạm nên cảm xúc thường hiện lên trêи mặt, nói năng cũng ít kiêng nể, hành động cũng thể hiện ra quá nhiều thứ. Hắn nghe nói trong học viện sẽ phân khu vực ở theo thành tích đầu vào của học sinh, tức là hắn không ở cạnh nàng.
Nếu nàng vì mấy câu nói mà bị cô lập hay bắt nạt thì hắn cũng không thể luôn ở bên để chăm chút cho nàng được, điều này khiến Thiên Tiếu rất lo lắng. Đang suy tư thì có người vỗ vai của hắn, quay sang thì chẳng ai khác ngoài Băng Mị.
“Không cần lo lắng cho Nhã Kỳ, nàng ấy mạnh mẽ hơn ngươi nghĩ nhiều.”
Thiên Tiếu mỉm cười đáp:
“Người làm người khác khó hiểu quá đấy.”
“Ý gì?”
“Đôi khi ngươi ngờ nghệch đến mức buồn cười, có lúc lại tỏ ra thông thái đến mức làm người ta rợn cả người.”
Vừa nói hắn vừa làm biểu cảm ôm người rùng mình, Băng Mị che miệng cười, vừa khen vừa chê nghĩ thôi đã buồn cười rồi. Trước kia nếu có ai dám chê nàng ngờ nghệch nhất định nàng sẽ nổi khủng cho mà xem, ở bên cạnh người này thì nàng muốn giận cũng không giận nổi.
“Học muội xinh đẹp cho ta xin số liên lạc được không?”
Một học sinh năm trêи nhìn thấy Băng Mị liền kiềm chế không nổi, hắn lấy hết dũng khí của mình muốn xin số liên lạc. Còn nàng ấy là ai thì hắn cũng chưa biết, học sinh khóa trêи rất ít quan tâm tới khảo hạch hàng năm, trừ những người học sinh năm cuối như Cầm Vân Ca ra.
Giống như được chuẩn bị trước Băng Mị khoác tay Thiên Tiếu cười đáp:
“Học trưởng rất dễ mến nhưng bạn trai ta sẽ không vui nên rất xin lỗi.”
Đọc Truyện— QUẢNG CÁO —
“Không có gì, hóa ra học muỗi đã có bạn trai, rất xin lỗi vì đã làm phiền.”
Người này bị từ chối nơi đông người nên cảm thấy rất ngại, lập tức xin lỗi rồi rời đi nhanh chóng, tuy nhiên những ánh nhìn thiếu thiện cảm lập tức chiếu vào người Thiên Tiếu. Chấp nhận vì nàng làm mọi thứ để đổi lấy bình yên cho Nhã Lan tỷ, trong đó đương nhiên có cả việc làm lá chắn nữa.
“Học muội xinh đẹp cho ta xin số liên lạc được không?”
Câu hỏi quen thuộc vang lên, người được hỏi lần này là Lý Nhã Kỳ, Thiên Tiếu lắc đầu đi lại chắn trước mặt nàng.
“Học trưởng lại vui tính rồi, trước tiên phải hỏi người ta có bạn