Nói chuyện xong với Băng Mị thì hắn liên lạc với Miêu Thần, đang phê duyệt tấu chương Miêu Thần nhận được liên lạc của hắn thì dừng việc của mình lại.
Hắn mở ra liên lạc thì hai người dường như đứng chung trong một căn phòng, Thiên Tiếu cảm giác có chút lạ lùng. Không hiểu rốt cuộc tại sao lại có chuyện này.
Miêu Thần không để hắn ta phải thắc mắc lâu:
“Đây là chức năng dành riêng cho những người có chức quyền cao, ví dụ như hoàng đế hay người điều hành trung thư tỉnh của các quốc gia. Ta biết người sắp nói chuyện gì thế nên tốt nhất cần phải kỹ càng một chút, dù sao tu vi của người còn quá thấp, có người nghe lén ngươi chưa chắc đã biết.”
“Ta đã biết rồi, cám ơn ngài đã coi trọng.”
Thấy hắn ta lễ nghĩa quá mức Miêu Thần bèn nói:
“Không cần phải văn vở, có gì cần hỏi thì nói luôn đi.”
Thiên Tiếu kể lại những chuyện mình đã trao đổi với Phụng Hậu cho Miêu Thần nghe, tuy mất thời gian nhưng Miêu Thần vẫn rất kiên trì nghe. Đợi khi Thiên Tiếu nói xong thì Miêu Thần cũng không vội ra ý kiến, hắn ta cũng muốn hệ thống lại những gì mình nghe.
Sau khoảng năm phút thì Miêu Thần mới nói:
“Những gì Phụng Hậu nói cũng không ngoài suy đoán của ta, trước kia ta đã nghe việc ngươi hấp thụ năm cái Linh Hệ Hồn Ngọc. Bởi vì ngươi vẫn chỉ là đệ tử ký danh nên ta không đưa ra lời khuyên, hiện tại thì có chút rắc rối.
Thiên Tiếu bình thản:
“Ngài chỉ đang làm những gì nên làm thôi, bây giờ ngài còn quan tâm cũng đã đủ để ta cảm thấy biết ơn rồi.”
Miêu Thần gật đầu:
“Với tốc độ tăng tiến của ngươi thì trở thành đệ tử chân truyền của ta cũng chỉ là vấn đề thời gian thôi. Cách lý giải của Phụng Hậu rất tốt, nàng ta quan sát ngươi rất ít nên không phát hiện ra thực ra cách cuối cùng mới là thứ ngươi cần.”
Ánh mắt của Thiên Tiếu tròn vo, hắn không thể tưởng tượng được làm sao Miêu Thần có thể biết được chuyện hắn có thể điều chỉnh việc tiến hóa huyết mạch. Nhìn vẻ mặt ngơ ngác của Thiên Tiếu thì Miêu Thần không khỏi đắc ý.
Miêu Thần cười hỏi:
“Ngươi không hiểu ta làm sao biết được đúng không?”
Thiên Tiếu cúi đầu:
“Vâng.”
Miêu Thần lấy quyển sách ngồi về ngai vàng của mình, lật ra vài trang rồi nói:
“Bích Hà huyết mạch phản tổ, từ khi sinh ra nó liền có được khả năng đọc suy nghĩ, xem ký ức của người khác, trước mặt nó kể cả ta đều không có bí mật nào cả. Tất cả những việc ngươi giữ trong lòng nàng đều biết và đương nhiên nàng tin tưởng nói cho ta, bao gồm cả chuyện Tinh Linh, Ác Ý, kể cả chuyện của cha mẹ ngươi nữa.”
Thiên Tiếu cắn chặt môi:
“Thế ngài muốn xử lý ta thế nào.”
Tinh Linh là thứ mà Hồn Thần và Hồn Thánh cực kỳ