Một ngày làm việc nhàm chán lại trôi qua, Thiên Tiếu hôm nay giúp được hai người giải thoát, bọn họ cũng không có yêu cầu gì quá cao. Cả hai đều yêu cầu có cơ hội nhận được một thứ gì đó, với kinh nghiệm của Thiên Tiếu thì đồ đạc không quá đắt tiền thì hắn tìm tới cũng dễ dàng hơn rất nhiều.
Tuy nhiên điểm niệm lực của cả hai cộng lại mới chỉ được một ngàn, thế là coi như ngày làm việc hôm nay không hiệu quả rồi. Những ngày sau có tiến triển hơn một chút nhưng vẫn chỉ dư ra được một chút, đến đêm hôm chủ nhật chốt đơn ngươi cuối cùng thì hắn mệt mỏi đi ra ra về.
Niệm Lực: 9670 điểm.
Cảm Xúc: 0 điểm
Nghiệp Lực: 0 điểm
Vận Khí: 53
Tốc độ chuyển đổi: 9670 điểm = 967 tiếng ( 1 vận khí / giờ, tỷ lệ điểm sang Vận Khí: 10: 1)
Tuy chuyển đổi được một số nhưng sáng sớm lại dùng để học Hồn Kỹ khiến hắn hao hụt rất nhiều, số dư này là để dành phòng ngừa trường hợp hắn cần kϊƈɦ hoạt hai dạng kia. Hiện tại hắn ta rất mong đi săn yêu thú, Thôn Phệ đã xác định được Hồn Ngọc tiếp theo hắn cần tìm kiếm.
Đáng để hắn quan tâm hơn là Hung Thần và Tử Thần đều cần dùng loại này.
Về đến nhà hắn lại vui vẻ, leo lên giường liền có mỹ nhân chờ sẵn, thỏa mãn xong thì bao nhiêu mệt mỏi cũng tan biến toàn bộ, cuộc sống cứ như thế này có phải tốt không. Sáng sớm đi làm ăn chút phở, tối đến về nhà lại ăn cơm, đã thế dù cơm hay phở đều vô cùng chất lượng.
Sáng thứ ba hắn dậy sớm, gọi điện nói cho Họa Thiên Hậu việc mình tính vào trong sâm lâm để lịch luyện, nàng cũng từng trải qua giai đoạn này nên rất hiểu. Nàng chỉ dặn dò hắn phải bảo trọng, cũng không có ý kiến hay làm nũng gì, quả nhiên thục nữ phong thái khác hẳn.
Nhắc đến thục nữ thì Lý Nhã Kỳ cũng trở nên nữ tính hơn rất nhiều, mấy ngày hôm nay nàng chưa một lần lấy súng dí vào đầu của hắn, Thiên Tiếu có chút nhớ cảm giác mát lạnh của nòng súng rồi.
Hôn lên trán của nàng hắn khẽ giọng:
“Ta mang xe của mình đi sửa trước, muội tỉnh dậy rồi sang chỗ để tập trung nhé, nhớ là đừng có tới trễ quá không mọi người đợi, đồ ăn sáng ta để trêи bàn nhớ ăn hết. Bỏ phí là ta đánh ʍôиɠ đấy biết chưa.”
Hắn mặc đồ cẩn thận đi ra ngoài thì thấy Cầm Vân Ca đang quỳ trước sân, hơi kinh ngạc, khi bình tĩnh lại hắn hỏi:
“Ngươi sao lại quỳ ở đây?”
Cầm Vân Ca ngẩng đầu: Đọc Truyện— QUẢNG CÁO —
“Ta quỳ xin lỗi, khi nào ngươi tha thứ, chịu quay lại lớp huấn luyện thì ta sẽ đứng lên.”
Hắn lắc đầu nói thẳng:
“Ngươi có quỳ bao nhiêu lâu thì ta cũng không quay lại lớp huấn luyện đâu, với lại ta vốn không muốn vào Thiên Hồn học viện, hôm trước chịu đựng lâu thế cũng vì ba ngươi kia thôi. Chúng ta bây giờ đã thống nhất đi vào trong Yến Long Học Viện rồi, ngươi không cần phải quỳ ở đây, bị ta người ta nhìn thấy thì mất mặt lắm.”
Cầm Vân Ca im lìm quỳ tiếp ở đó, hắn nói sao thì nàng cũng không chịu đứng dậy rời đi.
Bó tay trước độ cứng đầu của nàng hắn tức giận:
“Ngươi cứ quỳ ở đó đi, ta đi trước.”
Xe của hắn hôm trước chẳng biết bị hỏng hóc gì mà không thể chạy được, bộ phận khởi động thì vẫn hoạt động, chỉ có bộ máy bên trong không chạy thôi. Thế là hắn quyết định dắt xe tới trung tâm bảo hành gần nhất, tuy trong tay hiện giờ có tiền nhưng tại trung tâm bảo trì miễn phí thì tội gì không tận dụng.
Hôm nay người đến sớm nhất cũng chính là Thiên Tiếu, sửa chữa thì phát hiện hóa ra hắn không chịu gắn Yêu Thạch vào để lấy năng lượng, chút ít năng lượng nạp vào từ đầu chỉ đủ để hắn chạy trong vòng một tuần đầu thôi. Tuy hơi xấu hổ nhưng xử lý được vấn đề nhanh thì tốt rồi, thay xong yêu hạch thì hắn ngay lập tức phóng đến chỗ hai tỷ đệ Dạ gia.
Vốn tính quay lại nhưng nghĩ tới Cầm Vân Ca thì hắn lại thôi, Lý Nhã Kỳ tỉnh dậy sau đến trễ hơn một chút cũng được chẳng sao. Gặp mặt Cầm Vân Ca bây giờ thì hắn cũng có chút bối rối, biết đâu để nhà báo biết thì lại phiền hà, tốt nhất phải để nàng tự biết khó mà lui.
Thiên Tiếu vừa tới nơi thì hơi ngạc nhiên khi thấy ba người đã chuẩn bị xong hết