Vân tú không làm phiền hắn tập trung, cô tò mò quan sát gemi, mặc dù không rõ khả năng của nó tới mức nào, nhưng nhìn qua robot này khác hẳn so với những sản phẩm mà chồng mình từng làm, và đây cũng là thứ khiến anh phải tốn nhiều thời gian nhất từ trước tới nay.
dương tuấn vũ nhanh chóng tỉnh lại từ trong thế giới tưởng tượng, nhìn về phía vân tú ánh mắt dịu đi rất nhiều, động tác còn có phần lúng túng.
vân tú chun mũi không vui nói:
- anh biết mình đã ở trong đó mấy tháng rồi không? lần nào cũng như vậy, không thể làm việc có điều độ được sao? đừng nghĩ bản thân mạnh mẽ, dù thế nào đi chăng nữa anh cũng là một con người bằng xương bằng thịt, làm việc quá sức sẽ không tốt.
dương tuấn vũ ngượng ngùng gãi mũi:
- anh biết mà, em yên tâm, anh vẫn tranh thủ nghỉ ngơi đầy đủ...
nói vài lời trấn an, hắn lập tức dẫn dắt câu chuyện đi theo hướng khác.
- rivi ổn chưa? con bé không làm điều gì ngốc nghếch chứ?
vân tú lắc đầu, ánh mắt lo lắng:
- nhìn từ bên ngoài con bé vẫn ổn, nhưng em vẫn biết rivi vẫn tìm chỗ ngồi khóc một mình. có điều anh yên tâm, con bé mạnh mẽ hơn anh tưởng. có chuyện này anh đừng trách em, em đã chấp thuận yêu cầu của con bé, cho nó rảnh rỗi tới đây đi theo mọi người rèn luyện.
dương tuấn vũ thở dài:
- cũng không còn cách nào khác. chúng ta có thể bao bọc con bé nhất thời chứ không phải cả đời. vốn dĩ anh muốn nó có một cuộc sống trôi qua bình yên nhất, nhưng vướng vào chuyện này sợ rằng không thể nào được như vậy nữa. nếu đã như thế thì cứ để con bé tập luyện đi, có thời gian em cũng nên chỉ bảo cho nó một chút. rèn luyện, nâng cao sức mạnh là cách bảo vệ bản thân tốt nhất đối với con bé lúc này. anh cũng sẽ sắp xếp thời gian để hỗ trợ nó tập luyện. thực ra rivi rất có tố chất, có lẽ không bao lâu nữa mọi người sẽ bị nó làm cho kinh ngạc.
thấy vợ vẫn thi thoảng nhìn tới cô gái robot ngoan ngoãn đứng phía sau hắn, dương tuấn vũ thầm kêu không xong, trong đầu thầm mong cô đừng có mà ghen với một con robot.
- gemi, đây là nữ chủ nhân của cô.
tới lúc này con robot mới quay sang nhìn vân tú, thái độ từ lạnh nhạt chuyển sang thân thiết hơn:
- chào cô chủ, tôi là gemi, một trong mười hai cận vệ trung thành của chủ nhân. tôi có rất nhiều năng lực, nổi trội nhất có lẽ là trinh sát và chiến đấu. vũ khí trang bị gồm tổng công 102 loại, trong đó 35 loại vũ khí cận chiến, 77 loại vũ khí công kích tầm xa. vũ khí mạnh nhất có sức công phá đủ để thổi bay một thành phố 5 triệu dân với chỉ một phát bắn.
gemi vuốt mái tóc nâu mỉm cười vô cùng tự tin, giống như việc kinh khủng vừa rồi chỉ là một cái phất tay là có thể làm được.
nhưng vân tú thì không bình tĩnh được như vậy, cô trợn mắt nói:
- cô mang theo cả bom hạt nhân hay sao?
lời nói chỉ là cố tình khoa trương, nhưng không ngờ gemi lại gật đầu:
- đúng vậy, trong cơ thể tôi có chứa đầu đạn hạt nhân, có điều nó được nén rất chặt, chỉ khi nào cần sử dụng mới khôi phục lại kích thước ban đầu và bùng nổ tốc độ làm giàu urani.
- tuấn vũ, anh điên rồi. vì sao lại sản xuất vũ khí hạt nhân? lại còn để cô ta đi kè kè bên người...
dương tuấn vũ bị mắng té tát chỉ biết tạm thời chịu trận, mãi một lúc sau vì mắng quá hao tổn công sức khiến vân tú phải dừng lại uống một ngụm nước, hắn lập tức tranh thủ sơ hở chen vào giải thích:
- em phải nghe anh nói đã. là như vậy. gemi đúng là mang theo đầu đạn hạt nhân, nhưng loại đầu đạn này được thiết kế cực kỳ an toàn. nếu không phải gemi nhận được lệnh từ anh chủ động mở khóa và tiến hành bắn phá, thì dù cho cô ấy có bị tấn công, bị phát nổ cũng không khiến đầu đạn kia xảy ra chuyện. một điểm nữa là, em phải tin anh không vô lý tới mức ném bom phá hủy thành phố với hàng triệu người dân vô tội, đây hoàn toàn là một loại vũ khí đủ tốt để có thể bảo vệ con người khỏi những cuộc tấn công bên ngoài vũ trụ trong quá trình thám hiểm hoặc khai thác tài nguyên mà thôi. đạn hạt nhân chỉ là nước đi tồi tệ nhất, bản thân gemi có rất nhiều trang bị và vũ khí lợi hại khác đủ để tham gia hầu hết các trận chiến tranh hiện đại bây giờ. chưa kể trong tương lai, anh có thể loại bỏ đầu đạn hạt nhân kia, thay bằng các vũ khí khác, chỉ sợ lúc đó em sẽ hiểu ra, đầu đạn hạt nhân là một thứ gì đó còn “thân thiện” lắm.
nghe anh nói vậy, vân tú không khỏi sửng sốt, nhưng dường như cô nhớ tới những thứ mà hắn từng nói thì sự đả kích trong lòng cũng dần lắng xuống.
gemi đương nhiên không thể đem về nhà để tránh mất thời gian giải thích, hơn nữa hắn cũng không cần có người bảo vệ. mục đích chính của hắn làm ra gemi không chỉ là để có một robot hộ vệ, mà để cô có thể dẫn dắt binh đoàn robot làm nên chuyện.
đội quân robot thực ra cũng như con người, ngoài việc cần một hệ thống trí tuệ nhân tạo toàn cục, trên chiến trường với nhiều biến số, bắt buộc phải có robot thống lĩnh. từ sau khi tiếp xúc với những con robot lính canh của tổ chức