Vạn Biến Hư Ảo "đưa Nước Việt Vươn Tầm Thế Giới - Phần 2"

Chương 276


trước sau


P/s: mọi người đọc thấy hay thì đề cử hoa và tặng quà cho tác ở cuối chương nhé. hoa miễn phí mỗi ngày nếu không đề cử thì cũng mất. vì thế đừng bỏ phí nó nhé. thêm hoa, thêm đề cử để truyện lên top giúp truyện được nhiều độc giả biết đến hơn. cảm ơn cả nhà nhiều.

...

thấy hắn nói vậy, cả doãn trung san và lê quân đều bất ngờ. lê quân bất ngờ vì bản thân ông ta không nghĩ dương tuấn vũ có thể đơn giản đẩy đi tâm huyết và tiền bạc cho quốc gia một cách nhẹ nhàng như thế. còn doãn trung san, người gia nhập tổ chức không lâu nhưng hiểu rất rõ tầm quan trọng của thế lực này đối với dương tuấn vũ là lớn tới mức nào. do đó, không chỉ kinh ngạc mà ông ta còn thật sự nể phục người đàn ông trẻ tuổi này. nhưng nếu người thống lĩnh tối cao của tổ chức đã quyết định như thế, ông ta thân là một cấp dưới đương nhiên không thể phản đối, tránh để trước mặt người ngoài làm mất mặt thủ lĩnh.

lê quân bị quá nhiều mâu thuẫn làm chấn động, ông ta đương nhiên vui mừng vì đất nước có thể hợp pháp hóa một binh đoàn siêu hạng mà không mất một đồng nào bồi dưỡng. nhưng nếu nhận món quà lớn như thế lại trở mặt với người tặng thì quá không phải phép. trong lòng ông ta nhanh chóng làm ra tính toán, ánh mắt nhìn về phía “kỳ tích quốc gia” thêm một phần coi trọng.

mọi chuyện mặc dù không đi theo suy nghĩ của lê quân, nhưng kết quả này lại thực sự làm ông ta hài lòng. việc để một tổ chức lớn như vậy tồn tại suốt một thời gian dài mà không ai biết quả thực là một vấn đề cực kỳ nghiêm trọng về mặt quản lý đất nước. đương nhiên tại nhiều quốc gia lớn nhỏ khác, các tổ chức ngầm hoạt động bí mật là rất nhiều, và không phải quốc gia nào cũng kiểm soát được hết thế lực bên trong. việc mắt rồng phát triển tới mức này mới lộ ra, mà không phải vì muốn giải quyết tình hình khẩn cấp cho an ninh quốc gia thì sợ rằng còn tiếp tục không thể phát hiện được, từ đó có thể thấy đây là một tổ chức được xây dựng rất bài bản, quy định nghiêm ngặt, tính bí mật cực cao.

thật ra không chỉ lê quân, người đứng đầu bộ quốc phòng không hề hay biết, mà ngay cả trong thế giới ngầm, nơi thế lực này tích cực hoạt động thì cái tên mắt rồng vẫn là một thứ gì đó vô cùng bí ẩn. không ai rõ tổ chức này rốt cuộc có trụ sở nằm ở đâu, bản thân kẻ địch một thời của họ là sói xám có lần bắn phá căn cứ đầu tiên của mắt rồng cũng chỉ nghĩ đó đơn thuần chỉ là một cứ điểm của họ chứ không hề biết chính xác nơi đâu mới là cội nguồn của nó.


lê quân rời đi, trước khi đi ông yêu cầu dương tuấn vũ tập kết toàn bộ thành viên tại một khu vực cho trước, đợi ông ta đi gặp mặt các vị lãnh đạo báo cáo tình hình rồi mới có thể đưa ra được quyết định cuối cùng. vụ việc này đương nhiên không thể để lọt ra ngoài trước tình báo của các quốc gia khác, chứ đừng nói là có thể đưa lên mặt báo, mọi hành động cần đảm bảo tính tuyệt mật cao nhất. sự bí mật của mắt rồng và rất có thể sắp tới sẽ là một binh đoàn số 1 quốc gia, nếu biết cách sử dụng hợp lý, đây sẽ là thứ mấu chốt có thể thay đổi cục diện cả thế giới trong tương lai nếu biết vận dụng hợp lý.

không hiểu sao sau khi quyết định đưa ra yêu cầu hợp pháp hóa mắt rồng, dương tuấn vũ lại cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm. đây không phải vì hắn đã rũ bỏ được trách nhiệm, mà đơn thuần chỉ vì đã giải quyết được gánh nặng luôn đè nặng trong lòng nhiều năm nay.

tự mình sở hữu một tổ chức hùng mạnh là điều mà có lẽ nhiều người thực sự kiêu ngạo, nhưng dương tuấn vũ lại cảm thấy không chỉ có thế. càng xây dựng nó, càng vào sinh ra tử với nhiều người anh em, hắn lại càng cảm thấy bản thân mình không nên ích kỷ như vậy. những người được tuyển chọn vào mắt rồng, ai nấy đều xứng với hai chữ anh hùng, bởi vậy, nếu chỉ vì mục đích cá nhân mà bắt họ hy sinh mạng sống thì dương tuấn vũ cảm thấy mình không đủ xứng đáng.

thay vì đó, nếu những nỗ lực cống hiến của họ được ghi nhớ, dù hy sinh cũng được tổ quốc ghi công, người dân thương tiếc thì có ý nghĩa hơn nhiều lắm. việc hoạt động ẩn dật, trong tâm trí luôn có phần không thoải mái vì trên danh nghĩa họ đều là phần tử vi phạm pháp luật, khiến lúc ra đường hay tình cờ gặp gỡ người trong chính trị đều luôn cảm thấy mình thấp hơn người khác một cái đầu, trong khi bản thân họ hoàn toàn có năng lực tối hơn người ta.

cũng may họ gặp được một lão đại tốt, dù ở khía cạnh nào cũng đem lại những lợi ích chung cho dân tộc, vì thế nên mọi người đều lấy cái cớ này ra để tự

an ủi bản thân mình. dương tuấn vũ là người trong cuộc nên đương nhiên hiểu rõ những điều này, nhưng muốn hợp pháp hóa một tổ chức quân sự cá nhân là điều không thể có, còn nếu để các lãnh đạo cấp cao chấp nhận một nhóm người tàng trữ vũ khí bí mật thì càng khó cho qua. cuối cùng, sau bao nhiêu ngày chờ đợi cơ hội, thì cuối cùng nó cũng đã tới.

dương tuấn vũ rất tin tưởng việc xuất hiện đúng lúc cực kỳ nguy cấp, giải quyết được tình thế gam go một cách nhanh gọn sẽ khiến phía trên vừa cảm thấy thở phào nhẹ nhõm, vui mừng vì thắng trận, vừa cảm thấy sự hùng mạnh của mắt rồng, hơn tất cả họ lại hành động với kim chỉ nam bảo vệ tổ quốc, như thế, chẳng có lý do nào để phía trên có thể từ chối “món quà” bất ngờ này cả. dương tuấn vũ chẳng sợ hắn có bị lãnh án tù hay không, chỉ cần những người anh em được bước ra ánh sáng, được cao tầng coi trọng là trong lòng đã rất thỏa mãn rồi.

cũng vì lý do ấy mà khi nghe hắn nói, doãn trung san mới tỏ thái độ nể phục là như vậy. thân là một người từng có tầm vóc ngang hàng với bộ trưởng bộ quốc phòng, có loại người nào mà ông ta chưa thấy qua? nhưng đủ quyết đoán, đủ tấm lòng to lớn đối với cấp dưới như thế thì không có nhiều lắm.

thấy bộ dạng nhàn nhã của hắn mấy ngày hôm nay, doãn trung san không khỏi thầm than bản thân đã già mà vẫn không thể có tâm cảnh vững vàng như hắn. ngồi uống chén trà hắn rót, doãn trung san không nhịn được hỏi:

- cậu đã có dự định gì cho tương lai chưa?

dương tuấn vũ nghe vậy thì bật cười, không hề giống một kẻ sắp bị phán tội:

- dự định gì? mọi thứ vẫn sẽ không thay đổi.


doãn trung san nghi hoặc:

- ý cậu là sao?

dương tuấn vũ nhìn về mặt biển xanh ngát, mùi mặn theo gió thổi đến làm hắn thoải mái duỗi người vươn vai một cái:

- ngài lo tôi sẽ vì chuyện bị tước quyền chỉ đạo mắt rồng mà tương lai bất định ư?

lắc đầu hắn nở nụ cười đầy tự tin:

- mọi thứ chỉ là thời gian mà thôi. sớm muộn gì đâu sẽ vào đó. là người tự tay xây dựng từng chiếc móng cho tổ chức, tới ngày nó phát triển mạnh mẽ như hôm nay, tôi hiểu rất rõ, mắt rồng không thể thiếu tôi. đây là sự thực mà dù có những người rất không cam tâm cũng chẳng thể thay đổi được.

doãn trung san ngầm nghĩ một hồi mới vỡ lẽ, bảo sao hắn có thể ung dung ngồi đây thưởng ngoạn phong cảnh như vậy, thì ra ngay từ ban đầu đã đoán ra kết quả cuối cùng rồi. ngay khi ông định nói thì thấy hắn giơ lên 1 ngón tay, rồi lại nhếch miệng cười và thêm 5 ngón tay khác:

- một năm ... không ... chỉ cần 6 tháng, họ sẽ lại tìm tới tôi.

đúng lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng bước chân, hai người ăn ý không tiếp tục câu chuyện, không lâu sau, tiếng gõ cửa kèm với âm thanh của bộ trưởng lê quân vang lên:

- tuấn vũ, đã có chỉ thị của cấp trên.

- thủ trưởng, ngài cứ tự nhiên vào, cửa không khóa.

lê quân vừa xuất hiện đã mặt mày nhăn nhó:


- có tin tức bất lợi cho cậu.

trái ngược với phán đoán của lê quân và doãn trung san, dương tuấn vũ bình thản nói:

- họ phán tôi bao nhiêu năm tù?

lê quân ngẩn người:

- làm sao cậu biết?

dương tuấn vũ bật cười:

- đương nhiên là biết rồi, trong luật ghi rõ, tội tàng trữ vũ khí phải xử lý hình sự, tới quy mô như mắt rồng thì tù chung thân cũng không quá.

lê quân thấy hắn nói bị phạt tù mà vẫn còn cười được như vậy thì tảng đá trong lòng cũng nhẹ đi không ít. dù sao đi chăng nữa ông ta vẫn lo lắng người trẻ tuổi này sẽ vì hình phạt mà tâm trí nguội lạnh với quốc gia, phải biết rằng đóng góp của hắn cho đất nước này thực sự nhiều tới mức kể mấy ngày mấy đêm chẳng hết. hơn nữa, trong tương lai ai mà biết được cậu ta còn có thể đem lại kỳ tích gì, chính vì thế, nếu hắn nản lòng thoái chí thì rất có thể trở thành một dấu chấm hết cho thời đại hoàng kim với mới đạt được của việt nam.

đề cử truyện hay tháng 5: trọng sinh làm mạnh nhất kiếm thần ta có một thân bị động kỹ, ta thật không phải khí vận chi tử, main thông minh, không trung, không gái



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện