- cô chính là người đã tìm thấy thứ này?
dương tuấn vũ giơ sợi dây chuyền lên, đôi mắt khóa chặt vào biểu cảm của người phụ nữ trước mặt.
envy híp mắt nở nụ cười tà mị, chiếc cổ váy khoét sâu để lộ ra một phần đôi gò bồng đào trắng mịn, dường như không nhận ra mình đang có sức quyến rũ thế nào, đôi tay thon dài còn khoanh trước ngực, khiến chúng càng bị đẩy lên cao làm bất cứ người nam nhân nào cũng cảm thấy cổ họng khô khốc.
- ồ. ngươi muốn biết về lai lịch món đồ này sao?
envy khẽ liếm đôi môi căng mọng, ánh mắt tràn đầy sự khiêu khích nóng bỏng.
nhưng đáp lại thái độ như mời gọi ấy, dương tuấn vũ không quá quan tâm, nghĩ tới vân tú và iris đủ khiến hắn miễn nhiễm với sự câu dẫn trước mặt.
- đúng vậy. cô có lẽ cũng biết tôi tới đây chính là vì thứ này.
envy hơi bất ngờ trước năng lực kháng cự của người đàn ông trẻ tuổi trước mặt, nhưng càng tỏ ra lạnh lùng, cấm dục, cô lại càng muốn chinh phục. ngả người áp sát tới, cánh môi đỏ tươi khẽ thổi những hơi nóng vào tai hắn, hơi thở ngọt ngào kèm theo âm thanh dụ hoặc:
- sao chúng ta không vui vẻ một chút trước khi bàn chính sự nhỉ?
theo lời nói, bàn tay từ bao giờ đã chạm vào lồng ngực rắn chắc vuốt ve một chút.
- a.
bàn tay hư hỏng đột nhiên bị nắm chặt lại khiến nó không thể tiếp tục khiêu khích, giọng nói trầm đục mang mùi vị nguy hiểm cảnh cáo:
- mong cô trả lời câu hỏi của tôi.
thấy hắn chủ động lùi lại một bước giữ khoảng cách. envy chợt phá lên cười, ánh mắt toát ra một tia hứng thú. cô quay lưng lại bước tới chiếc ghế da báo của mình, đôi chân dài miên man trắng mịn không một tì vết khẽ vắt lên nhau khiến tà váy xẻ cao vô tình bị đẩy lên cao, lộ ra cặp đùi thon dài khiến bao nam nhân thèm khát.
- vút.
âm thanh xé rách không khí vang lên, dương tuấn vũ rất nhanh bắt lấy tờ giấy, không biết nó làm bằng chất liệu gì nhưng có vẻ rất chắc chắn, bên trong bất ngờ chứa một chút dao động năng lượng.
thấy cô ả hất hất hàm, hắn mở tờ giấy được gấp đôi ra, quan sát nội dung bên trong ánh mắt bất giác trở nên nghiêm túc.
- cô cần những thứ này?
envy khẽ cười, lắc lư ly rượu đỏ chót như máu trong tay, cặp môi đào khẽ mở ra nhấp đi một ngụm nhỏ, rồi từ tốn nói:
- nhiệm vụ cấp s, thu thập ba loại nguyên liệu quý: đá hỏa kỳ, gân hắc báo, huyết tủy đại bàng bạch biến. ta định chế tạo một sợi roi. sao hả? có can đảm nhận không?
- tìm được những thứ này cô sẽ nói cho tôi biết?
- đúng vậy.
thấy hắn nhướng mày, envy nghiêng đầu, mái tóc đỏ tự nhiên khẽ rủ xuống, dưới ánh nến lập lờ hắt lên khiến cô ả càng thêm nét quyến rũ ma quỷ.
- ngươi không có lựa chọn. ta hoàn toàn chẳng cần thiết phải nói những thứ không có lợi ích gì cho mình. ba thứ đồ kia nếu không phải đúng lúc có nhiệm vụ khác ta cũng chẳng cần tốn công nhờ một tên khờ ngốc như ngươi. được rồi, ta còn không tới mức lừa gạt người mới, bước lại gần đây.
envy thả đôi chân gợi cảm xuống rồi đứng lên, dương tuấn vũ hơi nhíu mày, nhưng không còn cách nào khác vẫn đành phải thỏa hiệp tiến tới.
bất chợt toàn thân hắn cứng lại, rất nhanh sau đó là một cảm giác mềm mại, đàn hồi như nhung, thơm ngào ngạt ập tới, hắn định phát lực chống cự thì đôi môi ấy đã tách ra, miệng cô ả lẩm nhẩm những câu tối nghĩa gì đó.
- tách.
cô ả búng tay, một ngọn lửa màu hồng khẽ bùng lên hóa thành một quyển trục với những hoa văn kỳ lạ. mà khi hoa văn đó hoàn thiện, trong đầu hắn bất chợt có một niềm tin cực lớn vào lời nói vừa rồi của cô ta.
- cô vừa làm trò gì?
dương tuấn vũ nhíu mày.
envy liếc mắt bĩu môi khinh bỉ:
- đúng là tên ngu ngốc, “ước thệ” cũng không biết. ngươi ra ngoài đi, ta cần nghỉ ngơi. đúng là nhàm chán.
dương tuấn vũ định nói gì đấy thì lập tức bị ánh mắt kia ngăn lại, hắn có cảm giác envy bây giờ đang trở lên vô cùng nguy hiểm.
tới khi đóng cánh cửa lại, hắn vẫn không hiểu vì sao cô ta lại thay đổi thái độ nhanh
như vậy. lắc đầu, dương tuấn vũ theo lối hành lang đi về khu nghỉ ngơi của mình.
...
- đều là nguyên liệu cao cấp, cô ta định chế tạo một sợi roi thần binh cấp thống lĩnh sao?
- rất khó sao?
hắn cũng khá tò mò về trình độ luyện khí ở đây, bản thân hắn đã tự làm được thần binh cấp chiến tướng, mặc dù chỉ là hạ phẩm nhưng hắn dù sao cũng mới vào nghề, mà không phải dân chuyên. còn zero thì khác, cao thủ nhiều như mây, vũ khí họ dùng thuận tay có lẽ cấp bậc sẽ rất cao. vì thế, hắn mới buột miệng hỏi như vậy.
thấy dương tuấn vũ hỏi thế khóe miệng rin khẽ giật giật, chợt nhớ xuất thân hắn không phải từ zero nên cũng không chấp.
- dù ở zero thì thần binh cũng không phải cải trắng ngoài chợ, mà thần binh cấp thống lĩnh chỉ có cấp bậc gia chủ trong các gia tộc mới có một kiện, nó cũng được coi là trấn gia chi bảo, không ngờ cô ta lại có dã tâm lớn thế.
dương tuấn vũ nghe thấy vậy thì hơi ngạc nhiên, gãi đầu tò mò hỏi:
- như vậy không có thần binh cấp quân chủ, cấp đế hoàng sao?
rin nghe thấy thế thì đôi mắt to tròn mở lớn, nhưng chợt nhớ tới điều gì, vẻ mặt chợt ngưng trọng.
- không phải không có, nhưng ta cũng tình cờ nghe được cha và các trưởng lão trong gia tộc có nhắc tới, theo như ông ấy nói thì liên minh công hội thiên thánh giáo có hai thanh thần binh cấp quân chủ.
- một tổ