Vạn Biến Hư Ảo "đưa Nước Việt Vươn Tầm Thế Giới - Phần 2"

Chương 290


trước sau


Các hạng mục cơ bản đã ổn định, tiềm lực kinh tế của thịnh thế càng thêm sâu dày, nguồn tiền đầu tư ban đầu cơ bản sau nửa năm đã có thể thu hồi vốn, đủ để cho thấy lợi nhuận khủng khiếp từ các sản phẩm hiện tại mà tập đoàn này làm ra. đi kèm với đó đương nhiên là những gương mặt vui mừng của lãnh đạo các quốc gia thành viên, vị thế kinh tế của họ cũng theo đó mà rục rịch tăng trưởng vượt qua các đối thủ phía trên.

đối với một nền kinh tế chóp bu như nhật bản thì sự thay đổi này chưa thực sự nhiều để họ vượt lên chiếm lấy vị trí thứ 3 từ tay trung quốc, nhưng các nước như cuba, đông timor, lào và nepal thì thậm chí tăng lên cả chục tới vài chục bậc là điều đã được dự đoán từ trước.

sự tăng trưởng mạnh mẽ nhất có lẽ tới từ lào. đơn giản là vì trước đó phía thịnh thế đã có những vụ làm ăn ở đây, nhà xưởng quy mô khá lớn đã có sẵn, mọi thứ thêm vào sau này đương nhiên là có thể rút ngắn rất nhiều thời gian hòa nhập vào thị trường.

lợi ích của các quốc gia thành viên đã hiện hữu, chính vì lẽ ấy mà họ cũng ra sức vì liên minh nhiều hơn. theo đó, các dự án về chính trị, kinh tế, quân sự đều nhanh chóng được thúc đẩy, về cơ bản, mọi thứ đã thành hình. liên minh apa có thể chế chính trị riêng, kinh tế ngoài đóng góp từ các thành viên cũng bắt đầu thu lại tiền bạc từ những dự án đa dạng, quân sự có số lượng quân đội ban đầu là 50.000 người.


những người này đang tiến hành huấn luyện ngày đêm theo kế hoạch từ trước được các chuyên gia quân sự thống nhất. đoàn chuyên gia này gồm doãn trung san và các nhân vật sau màn của quân đội những nước thành viên. mặc dù doãn trung san thân là một phó chỉ huy trưởng bên phía việt nam, nhưng như thế cũng đã đủ để chấn nhiếp những nhân vật máu mặt kia.

dương tuấn vũ trao đổi kỹ với lê quân, nếu trong trường hợp không quá đặc biệt, hắn vẫn sẽ ngồi yên vào cái ghế nhà khoa học trưởng của viện nghiên cứu amsto, mọi thứ khác sẽ do doãn trung san thay hắn đảm nhiệm. đương nhiên, hắn cũng không keo kiệt với đội quân tập hợp của 6 nước, vì vậy cho phép doãn trung san dẫn theo những nhân vật hàng đầu của quân đoàn mắt rồng, họ đều là tồn tại đỉnh cao của lĩnh vực mà họ phụ trách.

được làm việc với đội ngũ như vậy, 50.000 quân đồng minh đều nhanh chóng thay da đổi thịt, mặc dù quá trình này họ đúng là sống không bằng chết, mỗi ngày đều cực kỳ gian nan. nếu không phải có thứ thuốc kỳ quái mà doãn trung san mang đến thì sợ rằng qua một tuần họ đã chết vì suy kiệt quá mức.

mặc dù chế độ đào tạo không thể tới mức cao nhất như mắt rồng của mình, nhưng dương tuấn vũ vẫn muốn quân đội liên minh đạt được nền tảng sức mạnh tương đối xuất sắc. ban đầu sẽ biến họ thành quân đội chuyên nghiệp, sau đó mới xem xét nâng cấp thành quân đội có sức mạnh vượt qua giới hạn con người, tiếp đến là có thể sử dụng năng lượng đặc thù là ki. những giai đoạn này sẽ không liên tục như các thành viên của mắt rồng mà cần tùy theo tình huống mà cải tạo và nâng cấp dần dần.

đối với sức mạnh cá thể là thế và đối với trang bị cũng tương tự như vậy. mọi thứ đều có trình độ tân tiến tăng dần nhưng tốc độ thay đổi trang bị cũng chậm hơn quân đội chính quy của đất nước và quân đoàn mắt rồng mấy phần. đây là đạo lý dùng quân rất đơn giản nhưng lúc nào áp dụng cũng đúng. nhà mình tốt rồi mới có thể khiến người khác tốt dần lên. tất cả đều phải có lộ trình, phải như vậy mới làm cho mọi người đều thấy trân trọng huấn luyện viên, trân trọng khoa học kỹ thuật mà việt nam cung cấp.

làm gì cũng đừng quá nhiệt tình, phải để họ cảm thấy rất cần mình, nếu không người ta sẽ nghĩ chúng ta cung cấp mọi thứ tốt đẹp cho họ là điều hiển nhiên tất yếu, mà tất yếu thì sẽ ngày càng đòi hỏi quá mức, thái độ sẽ kiêu căng ngạo mạn, lâu dần sẽ dẫn tới mâu thuẫn và tan rã. ngược lại, nếu ngược đãi họ một chút, bắt họ chờ đợi một chút, tỏ ra khó khăn một chút khiến họ cảm thấy những thứ mình có được thực sự quý giá, người bỏ ra công sức dạy dỗ họ đã rất lao tâm khổ tứ, có như vậy mới chiếm được tình cảm, trái tim của họ, khiến họ vì mục tiêu lớn nhất mà liều mạng chiến đấu.

suy cho cùng, liên minh vẫn chỉ là liên minh, không thể cùng một nhịp đập, cùng sinh cùng tử như dân chúng với quốc gia của mình, mọi thứ đều dựa trên lợi ích được các nước đặt ra, nếu lợi ích này bị phá vỡ, thì liên minh cũng đừng nghĩ có thể tiếp tục tồn tại nữa.

tóm lại, mọi thứ đều có hai mặt của nó, nếu quốc gia nào biết tận dụng tốt nhất sức mạnh này thì sẽ là đỉnh chóp, khi đó mỗi ý kiến quốc gia này đưa ra đều chẳng khác nào chỉ thị duy nhất của cả khối liên minh.


thịnh thế mặc dù nhìn từ bên ngoài thì có thể thấy đủ ánh hào quang, nhưng thực chất nó cũng như một cây đại thụ, liên tục ngày qua ngày hút lấy chất dinh dưỡng từ đất, mà cũng mỗi ngày đều rụng một chút lá để làm đất không bị bạc màu. đây là nguyên lý cộng sinh, cùng phát triển đấy, nhưng thứ được lợi lớn nhất chính là cái cây cổ thụ rồi.

thịnh thế đem lại rất nhiều thứ cho các quốc gia thành viên, nhưng đồng

thời nó cũng từ đó hút ra một lượng tài chính khổng lồ, kèm với đó là rất nhiều nguyên vật liệu tối quan trọng cho những dự án của thịnh thế nói chung và dương tuấn vũ nói riêng.

mọi thứ đã bện thành một khối bền chắc, những thứ mà dương tuấn vũ cần sẽ không sợ thiếu thốn nữa, ít nhất là những tài nguyên có thể khai thác từ trái đất hắn đều có thể thoải mái sử dụng và sáng tạo.

theo đà tăng trưởng đó, những sản phẩm cao cấp hơn được làm từ tay hắn đưa ra ngoài ngày một nhiều. trong số đó, thứ đáng quan tâm nhất chính là đội quân robot phiên bản nâng cấp đã đạt được một số lượng đáng kể, 10.000 quân.

10.000 con robot này tuy không thể so sánh với gemi, nhưng trình độ tuyệt đối ngang ngửa với ba con robot cao cấp mà hắn từng làm: hope, beast và guard, thậm chí, ở một số khía cạnh như vũ khí, giáp bảo vệ và khả năng truy tìm mục tiêu của chúng còn tốt hơn ba con robot đời đầu kia mấy phần. còn nếu so sánh với lũ robot cảnh vệ mà hắn và hai người rivi từng gặp trong căn cứ mê cung ở brazil thì thực lực không quá chênh lệch, mỗi loại đều có ưu điểm riêng, thắng lợi về kẻ nào cũng khó đoán trước được. dù là như vậy nhưng cũng khiến dương tuấn vũ tạm thời hài lòng, thêm gemi vào nữa, hắn tự tin nếu quay lại đường hầm mê cung lúc trước nhất định có thể xâm nhập vào sâu bên trong.

mặc dù đội quân robot đã thành hình, nhưng dương tuấn vũ vẫn chưa có ý định tập kích ngay căn cứ bí mật kia. chưa nói tới kẻ thù sau hơn 1 năm đã làm ra những cái gì rồi, bản thân hắn và mắt rồng bây giờ đã là người nhận lương của chính phủ, việc hành động cá nhân như vậy sẽ khó được chấp thuận.

vì thế, hắn sau một hồi suy nghĩ và cân nhắc, cuối cùng lựa chọn tiếp tục tìm phương hướng nâng cấp robot tạo ra thế hệ thứ ba, đồng thời liên lạc với đám người josephson và rin để họ chuẩn bị tùy thời theo hắn trở lại zero mang một phần thuộc hạ ở diệt thiên ra thế giới bên ngoài. nắm giữ một đội quân ngoài sáng, một đội quân trong tối, chỉ có như thế mới có thể giải quyết mọi chuyện được êm thấm.


mà theo suy nghĩ của hắn, những thành viên của mắt rồng là người ở thế giới bên ngoài, họ có quá nhiều vướng mắc về đời sống tâm lý, tình cảm, trong lòng ít nhiều đều muốn vì quốc gia phục vụ. ngược lại, những thuộc hạ ở diệt thiên lại khác, môi trường sống thường xuyên hỗn loạn, không có khái niệm quốc gia, chỉ có khao khát sức mạnh và tín ngưỡng tuyệt đối đối với một kẻ đế vương như hắn, vì thế, dùng đội quân này thực hiện tham vọng riêng của mình sẽ là hợp lý hơn nhiều so với mắt rồng.

đương nhiên, không thể nói mắt rồng có gì không tốt bằng, chỉ là môi trường khác nhau, tâm tính khác nhau, nên nhiệm vụ cũng phải khác nhau thôi. mắt rồng thủ hộ quốc gia, còn diệt thiên là để thủ hộ cho hắn. mọi thứ trở nên vô cùng hợp lý, tuyệt không thể đổi ngược lại cho nhau, diệt thiên dù có vì hắn mà thủ hộ quốc gia thì những kẻ vô pháp vô thiên đó sớm muộn cũng làm quốc gia đại loạn, trong khi đó với xuất thân của những người sống trong xã hội với quá nhiều mối quan tâm như thế giới bên ngoài này, việc bắt họ làm những việc đôi khi trái với đạo lý chính nghĩa sẽ khiến lòng người sớm sẽ nguội lạnh mà tan vỡ.

cũng chính vì lý do này mà ngày trước ở thế giới bên ngoài, dương tuấn vũ rất hay hành động một mình, trong khi đó ở zero, hắn lại thường xuyên dẫn theo nhiều thuộc hạ để làm loạn khắp nơi.

khó khăn duy nhất chính là làm sao để tăng cường thêm số lượng người có thể vượt qua được cánh cổng không gian kia. lần trước hắn chỉ có thể mang theo vài người, nếu cứ như vậy thì không biết phải cần bao nhiêu lâu mới có thể đem được một số lượng lớn người ra khỏi đó đây.

vì vướng mắc này mà hắn mất không ít thời gian để tìm đáp án, cho tới một ngày, khi dương tuấn vũ chợt nảy ra một ý, nhất thời trong lòng hắn mừng rỡ, nhưng đó cũng chỉ là nhất thời mà thôi, bởi vì ngay sau đó hắn đã nhíu mày nhăn nhó. cuối cùng cân nhắc tới lui, hắn đành cắn răng quyết định. “đành mặt dày thêm một lần nữa vậy.” vừa nói xong câu đó, hắn không khỏi ngẩn người nghĩ tới cô gái kia, sắc mặt vô cùng phức tạp. nếu được, hắn thực sự không muốn nhìn thấy cô ta, mà người đó có lẽ cũng rất rất không muốn trông thấy hắn. nhưng biết làm sao được, hắn chẳng muốn cái tổ chức kia cứ tiếp tục lén lút trong bóng tối phát triển, rồi thi thoảng lại lao ra cắn trộm hắn một cái, có nó, hắn đêm nằm ngủ cũng chẳng thể ngon giấc. như thế sợ rằng lâu ngày hắn sẽ thực sự phát điên mất.

đề cử truyện hay tháng 5: trọng sinh làm mạnh nhất kiếm thần ta có một thân bị động kỹ, ta thật không phải khí vận chi tử, main thông minh, không trung, không gái



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện