Vạn Biến Hư Ảo "đưa Nước Việt Vươn Tầm Thế Giới - Phần 2"

Chương 291


trước sau


- số máy quý khách hiện tại không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau ...

những âm thanh mặc định từ điện thoại truyền ra làm dương tuấn vũ chỉ biết cười khổ. lâu lắm rồi hắn đã không thể liên lạc được với người đó, trong lòng có chút tiếc nuối.

sau khi có ý định quay trở lại zero, hắn đã trao đổi với vân tú, mặc dù cô tỏ ra rất muốn đi, nhưng việc của tập đoàn còn quá nhiều thứ cần cô giải quyết, hàng loạt dự án mới từ các quốc gia trong khối apa bắt đầu đi vào hoạt động làm cô không thể dứt ra được. vì thế, vân tú đã gợi ý hắn nên mang theo rin đi, có người ở bên chăm sóc hắn cô mới yên tâm ở nhà được.

dương tuấn vũ gật đầu đáp ứng, nhưng lần này nhiệm vụ có chút đặc thù, hẳn là sẽ rất nhanh quay trở lại vì chỉ cần vận chuyển người mà thôi. chẳng qua nếu muốn vận chuyển được nhiều người đáp ứng được nhu cầu của hắn thì một mình hắn là không đủ. hắn cần thêm một người trợ giúp nữa và người này phải có hiểu biết tương đối tốt về pháp thuật không gian một chút.

nhưng dù chỉ là một chút thôi thì cũng rất khó kiếm. người duy nhất hắn nghĩ có khả năng này chính là người mà hắn vừa gọi điện nhưng không nghe máy kia.

katherine!

không, đúng hơn phải gọi là selena.

lần trước hắn đã tới để gặp cô nhưng bị athelea ngăn cản, khiến ngay cả cái bóng của cô cũng chẳng thấy được. nhưng alethea không thể lúc nào cũng rảnh rỗi kè kè bên cạnh selena, nếu tìm được thời cơ thích hợp thì sẽ bớt được rất nhiều phiền toái.

vì thế, dương tuấn vũ bắt đầu để triệu cơ thông qua vệ tinh và internet theo dõi selena, trong lúc đó, hắn sẽ ở khu vực gần đấy chờ đợi, chỉ cần phát hiện cô ả alethea kia không có mặt, hắn sẽ lập tức tiếp cận mục tiêu.

hôm nay, cơ hội quả thực đã đến, alethea vừa rời khỏi nơi này vào đêm hôm qua, có lẽ ở quốc gia cô ta có việc gì đó nên đi rất gấp, selena ngỏ ý muốn giúp nhưng cô ta uyển chuyển từ chối. trước khi trực tiếp gặp mặt, hắn vẫn hy vọng selena nghe máy, như thế sẽ bớt đường đột và khó chịu hơn đột nhiên xuất hiện.

nhưng cuộc gọi giống như lúc trước đã bị chặn khiến hắn đành phải bất đắc dĩ lựa chọn phương án còn lại.


selena đang rời khỏi cuộc họp thường nhật, tâm trạng hiện giờ có vẻ không được tốt cho lắm, cô đang trau mày vừa đi vừa nói với người đứng bên cạnh, dường như là một tay giám đốc nào đó, tên kia chỉ biết cúi đầu vâng dạ, thi thoảng lại vén tay áo lau mồ hôi trộm trên trán.

dương tuấn vũ dáng người cao lớn, khí thế trầm ổn, khoác lên người bộ vest đen lịch lãm khiến sự xuất hiện của hắn ở một nơi toàn thương nhân mặc lễ phục trang trọng vẫn hấp dẫn rất nhiều ánh mắt nhìn tới. nhưng hắn giống như không quan tâm tới thái độ của mọi người, đôi chân dài tắp bước từng bước dứt khoát về phía đoàn người nhỏ vừa đi ra khỏi thang máy.

hướng đi của hắn đương nhiên khiến những cận vệ lực lưỡng bên cạnh katherine chú ý, ngay khi khoảng cách rút ngắn còn 5 mét mà không thấy hắn có ý định đổi hướng, 6 tên bảo an lập tức nhanh chân chặn hắn lại.

- vị này, xin cậu nhường đường cho!

thấy có người chặn đường, katherine dừng trao đổi với người đàn ông trung niên bên cạnh, cô ngước lên nhìn diện mạo người kia, trong đầu nhất thời kinh ngạc, nhưng rất nhanh thái độ đó được thay bằng sự cô độc và đau buồn.

- katherine, tôi có chuyện cần nói với cô.

thân hình katherine hơi run lên một chút, cô không muốn gặp hắn, nhưng bản thân đương nhiên biết trong tình huống thế này từ chối hắn là không thể, nếu để hắn làm loạn lên thì cuộc sống thường ngày cô gây dựng nhiều năm qua sợ rằng khó mà tiếp tục được nữa.

hít sâu một hơi để lấy lại bình tĩnh, cô lạnh nhạt nói:

- tôi cho anh 10 phút. đi theo tôi.

mọi người thấy vậy thì rất tò mò về thân phận của người đàn ông này, nhưng bà chủ đã nói thế họ cũng không tiện hỏi thêm. đang định đi theo thì lại bị katherine ngăn cản:

- các cậu đứng ở dưới này đợi tôi.

dưới ánh mắt tò mò của mọi người, dương tuấn vũ cùng katherine biến mất sau cánh cửa thang máy, đám bảo an sau một hồi lúng túng thì đều đứng gọn vào hai bên thang máy, khiến người nào có ý định đi vào cũng phải chần chừ lo lắng một hồi. còn người từ thang máy ra thấy hai hàng vệ sĩ lực lưỡng thần sắc lạnh lẽo đang nhìn mình thì đều run rẩy chạy vội.

- cậu theo dõi tôi?

katherine vừa bước vào phòng, vắt chiếc áo choàng lên móc, đầu cũng không quay lại đã chất vấn.

dương tuấn vũ chẳng giấu, hắn gật đầu:

- đã đợi được 1 tuần, cuối cùng cũng đợi được lúc cô ta đi.

- ý cậu nói là alethea? chị ấy chỉ muốn tốt cho tôi nên lúc nào rảnh rỗi đều đi theo nói chuyện, mặc dù alethea chẳng thể kể được một câu chuyện cười nào ra hồn, nhưng điều đó vẫn khiến tôi thoải mái hơn nhiều.

dương tuấn vũ thở dài, hắn hiểu rõ tình cảm của cô dành cho apollo, tình cảm này vốn dĩ đã bị chôn vùi rất rất lâu, nhưng chính sự cố trên biển lần đó đã khiến cô thắp lại hy vọng, rồi cũng chính lần đó sự thật một lần nữa lại quay lưng với cô gái si tình này. hắn tuy rằng đã ngất đi, nhưng bản thân hoàn toàn hiểu rõ apollo đã nói những gì với cô ấy. chút hy vọng còn sót lại đã vụt tắt, cõi lòng alethea giờ đây sợ là đã vô cùng lạnh lẽo.

dương tuấn vũ không muốn sự xuất hiện của hắn làm cô thêm đau lòng, nhưng hắn rất cần sự giúp đỡ của cô ấy vào thời điểm này, nên sau một chút lưỡng lự đành phải nói ra mục đích của mình:

- katherine, tôi cần cô giúp đỡ.

- vẫn có thứ làm khó được anh sao?

katherine cười cười, nụ cười ấy tuy rằng rất xinh đẹp nhưng lại có chút mỉa mai.


dương tuấn vũ mặc kệ cô ta có coi thường vì bản thân hắn vì thừa kế năng lực của apollo mà đạt được thành tựu như ngày hôm nay hay không, hắn chỉ quan tâm tới câu trả lời của cô.

- đúng

vậy, tôi muốn cô giúp tôi duy trì cánh cửa không gian.

katherine nhíu mày:

- anh muốn làm cái gì?

- cô biết về một vùng đất tên zero chứ?

katherine không nói, cô nhất thời rơi vào trầm mặc.

dương tuấn vũ cảm thấy mọi chuyện có vẻ không đơn giản như hắn nghĩ, thái độ của cô gái này khiến hắn liên tưởng tới một số giả thuyết hoang đường.

- ta sẽ giúp ngươi duy nhất lần này. sau khi kết thúc, ngươi phải hứa từ nay về sau không được phép xuất hiện trước mắt ta nữa.

katherine lập tức đồng ý khiến dương tuấn vũ rất bất ngờ, nhưng điều kiện đằng sau khiến hắn không khỏi thở dài một hơi. tuấn vũ biết, nhiều thứ nếu quá cưỡng ép sẽ chẳng thể có được kết cục tốt đẹp, như vậy cứ để mọi việc diễn ra tự nhiên đi.

- được, ta đáp ứng.

- thời gian?

- 5 ngày sau tại bán đảo vozrozhdeniya.

- được. còn gì nữa không?

dương tuấn vũ lắc đầu, hắn đứng dậy, trước khi rời khỏi cửa thì dừng lại nói:

- nguyện vọng duy nhất của anh ấy chính là muốn tôi bảo vệ cô.

nói xong cũng không dừng lại mà nhanh chóng rời khỏi hành lang trống vắng.

katherine nghe vậy thì chấn động, ánh mắt nhanh chóng mờ đi vì một màn nước trong suốt, cô gục xuống không dám khóc thành tiếng, nước mắt tràn ra kẽ tay trắng muốt rơi xuống nền gạch lạnh lẽo rồi tan vỡ thành trăm mảnh.

dương tuấn vũ trong lòng cũng rất ngổn ngang, trong lúc hắn không để ý, bầu trời thoáng chốc đã tối lại. thời gian giờ đã là 6 giờ chiều, nhưng hơn chục phút trước còn khá sáng mà giờ đây đã khác biệt rõ ràng. hắn vừa ra khỏi ngã tư phía trước tòa nhà trụ sở volkswagen thì chợt cảm nhận được một luồng sát khí sắc bén, dương tuấn vũ lập tức nhìn về phía đối diện, bất ngờ bắt gặp một nhân vật hắn không muốn thấy nhất lúc này.

- alethea!

dương tuấn vũ nhíu chặt mày, cô ả điên này rốt cuộc là muốn cái quái gì chứ?

bầu trời chính thức tối sầm lại, người đi đường nhất thời hoang mang, may mắn chỉ thoáng chốc đèn đường đã bật lên, bọn họ nghĩ rằng trời sắp chuyển mưa tuyết nên bước đi càng vội vàng hơn mà chẳng ai để ý giờ này phía trên trời đang có thứ gì.


dương tuấn vũ cảm nhận rõ cô ta sẵn sàng tấn công mình giữa đường phố nhộn nhịp vì thế không nghĩ ngợi gì liền lập tức bay thẳng lên trời.

alethea nhìn hắn cười lạnh rồi đuổi theo, dương tuấn vũ dù đi trước một bước nhưng kết quả lại là người tới sau. hắn không khỏi kinh ngạc trong thoáng chốc, chẳng qua nghĩ tới xuất thân của ả ta thì tốc độ ấy là rất đỗi bình thường.

- cô muốn gì?

alethea hay tay khoanh trước ngực, bộ dạng coi thường nói:

- câu này ta phải hỏi ngươi mới đúng. selena đã đủ đau khổ rồi, nỗi đau vạn năm một kẻ nửa vời như ngươi làm sao có thể hiểu được.

dương tuấn vũ nhún vai bất đắc dĩ:

- ta cũng đâu muốn cô ấy bị tổn thương, nhưng ta có việc cần cô ấy giúp.

- sao ngươi không liên hệ với ta? selena không muốn gặp ngươi.

- ngươi sẽ giúp ta ư?

- đương nhiên là không!

- vậy là đúng rồi, ta biết chắc ngươi sẽ không giúp ta thì việc gì phải làm việc vô ích? selena lại khác, dù cô ấy luôn tránh mặt ta nhưng nếu ta cần, cô ấy vẫn sẽ có khả năng ra tay giúp đỡ.

- selena quá thiện lương, tính cách này sau bao nhiêu năm vẫn không đổi, nhưng ngươi không thể vì thế mà lợi dụng nó được. giờ này chắc con bé đang khóc rất thương tâm, vì cái gì mà selena phải chịu đựng những đau đớn như vậy chỉ vì sự ích kỷ của ngươi?

alethea thét lên, xung quanh không ngờ nổi lên giông bão, sấm chớp lập lòe.

dương tuấn vũ thở dài:

- ta là vì bất đắc dĩ, nếu không có sự trợ giúp của cô ấy, mọi thứ có thể sẽ trở nên cực kỳ hỗn loạn. đối với những người muốn mai danh ẩn tích như các ngươi, việc này chắc chắn là một tin tức không tốt.

- ta chẳng cần biết những thứ lý do chó má của đám nam nhân các người. hừ. tên apollo khốn kiếp kia cũng vậy, ban đầu ta cứ nghĩ hắn sẽ là người đủ sức bảo vệ selena nên mới đồng ý giao con bé cho nó, vậy mà cuối cùng hắn lại lựa chọn hy sinh vô ích rồi để lại nỗi đau đớn và sự chờ mong của người yêu hàng vạn năm.

dương tuấn vũ cảm thấy những lời này mặc dù có phần đúng nhưng thực sự quá chói tai. hắn quả thực không phải là người tận mắt chứng kiến sự việc như bọn họ, nhưng qua những mảnh ký ức của apollo, hắn hiểu tình thế lúc đó, nếu không có người ở lại ngăn cản, những kẻ khác làm sao đủ thời gian rời khỏi tinh cầu olympus, tránh thoát sự truy sát của đám quái vật không gian? nhưng dưới cái nhìn phiến diện của alethea, cô ả lại không hiểu, ngược lại chỉ quan tâm tới selena mà phủ nhận sự hy sinh anh dũng của apollo.

đề cử truyện hay tháng 5: trọng sinh làm mạnh nhất kiếm thần ta có một thân bị động kỹ, ta thật không phải khí vận chi tử, main thông minh, không trung, không gái



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện