Ác quỷ nhíu nhíu mày, hắn thổi ra một hơi đen kịt phủ lên cây thương, thứ kỳ quái này không ngờ khiến các vết cắt kia chậm rãi liền lại, mà theo sự hồi phục đó, độc long thương lại tiếp tục mạnh mẽ hơn, đây chính là đặc tính kỳ dị mà dương tuấn vũ đã được chứng kiến sau mỗi lần hắn chữa trị cho cây thương này. một thứ vũ khí có thể thăng tiến sau mỗi lần tổn thương.
để chiến đấu lâu dài với đối phương, không ngờ tên ác quỷ lại lấy máu đen đang rỉ ra ở ngực bôi lên cây thương. thứ máu này không đơn giản là kịch độc như phán đoán của dương tuấn vũ, nó còn mang theo một cỗ năng lượng cực kỳ cuồng bạo. luận điểm này lập tức được làm rõ, khi hắc huyết được độc long hấp thu, nó đột nhiên tỏa ra khí tức vừa sắc bén vừa vô cùng nặng nề.
“độc long vậy mà lại tiến hóa bước vào cấp đế hoàng? rốt cuộc thứ máu kia tích tụ bao nhiêu năng lượng?”
lý trí dương tuấn vũ tự hỏi, hắn và triệu cơ đã kiểm tra rất kỹ, mặc dù độc long đã ở ranh giới của quân chủ và đế hoàng, nhưng muốn nó đột phá ít nhất phải cần 100 khối tinh thạch năng lượng cấp s hoặc 1 khối cấp sss. vậy mà chỉ với một chút máu thừa của ác quỷ, độc long thương đã đủ năng lượng để vượt qua ranh giới mà tiến hóa lên cấp đế hoàng.
alethea thấy sự việc diễn ra như vậy cũng có chút kinh ngạc, cô lập tức hiểu rõ tên ác quỷ này rõ ràng cực mạnh, nhưng bản thân hắn vừa mới tiếp nhận cỗ thân thể kia nên sức mạnh dù có lớn đến đâu cũng không thể phát huy được bao nhiêu phần. vậy nếu để hắn có thể hoàn toàn nắm giữ cỗ thân thể kia sợ rằng sẽ xảy ra ẩn số, kết cục trận đấu sẽ không dễ dàng giải quyết. như để củng cố cho quan điểm này, trong mắt của alethea đang nhìn về phía ác quỷ, uy áp sức mạnh của đối phương rõ ràng đã dùng một tốc độ khủng khiếp mà mạnh lên nhanh chóng.
“nguy hiểm!”
đó là thứ mà trực giác mách bảo cô, alethea toàn thân bùng lên kim quang, cô như một tia chớp lao về phía thực thể hắc ám kia.
tên ác quỷ rõ ràng hiện ra vẻ mặt hơi bất đắc dĩ, hắc luân trên đầu khẽ rung, một thứ hắc quang cấp tốc phủ lấy toàn thân hắn giúp hắn trực tiếp gia tốc thêm sức mạnh để đối kháng với đối thủ.
hai bên va chạm vào nhau, kịch chiến nổ ra, dương tuấn vũ hoàn toàn không theo kịp quỹ tích của hai người, không gian liên tục biến đổi, không, đúng hơn là liên tục bị phá vỡ, nhanh tới mức nhiều nơi còn không kịp khép lại sau tổn thương, để lộ ra một vùng đen kịt, nhưng hai thân ảnh kia vẫn không có dấu hiện chậm lại mà càng ngày càng nhanh hơn, tốc độ này rõ ràng đã hoàn toàn vượt ra khỏi phạm trù mà dương tuấn vũ được biết.
mặc dù thương thế của hai người cho tới thời điểm này chưa thực sự có gì quá mức, nhưng hắn hiểu rõ nếu như chỉ cần một sơ sẩy xuất hiện thôi là có thể phân định thắng bại.
nhìn thì lâu như vậy nhưng toàn bộ thời gian kể từ khi cuộc chiến bắt đầu cũng chỉ vỏn vẹn có 10 phút, chỉ là trong 10 phút này, không biết đã có bao nhiêu lần bọn họ công kích về phía đối phương.
alethea cảm thấy có phần mất kiên nhẫn, cô không ngờ tên kia lại có một sự tồn tại đáng sợ như vậy ở bên trong, nếu cứ tiếp tục để thứ này lớn mạnh lên, không phải là sẽ trực tiếp đe dọa tới sự tồn tại của bọn họ hay sao?
bọn họ ở đây theo ý của alethea đương nhiên là ám chỉ tới các vị thần từ hành tinh olympus.
đương nhiên, nghĩ là nghĩ như vậy, cô ta sợ không phải là sợ con quỷ ở hiện tại mà là khả năng nó có thể đem lại nguy hiểm trong tương lai. chính vì thế, alethea lập tức truyền thần lực vào trong chiếc khiên, đôi mắt của ả nữ nhân rắn rết kia lập tức lập lòe mở ra.
ác quỷ lập tức cảm thấy nguy cơ tử vong khủng bố bao trùm, hắn từ trước khi đôi mắt kia mở ra đã có linh cảm, vì thế trong khoảnh khắc tử vong ập tới, hắn liều mạng vung lên một thương, thương này không ngờ xảo diệu vừa khéo đập vào kim thương của alethea khiến nó đâm chệch quỹ đạo, mà quỹ đạo này khiến kim thương vừa vặn lại che chắn đôi mắt rắn rết trên tấm khiên chiếu vào mắt tên ác quỷ.
đây có thể là cực độ may mắn, cũng có thể là nằm trong tính toán của tên ác quỷ, nhưng dù có là trường hợp nào đi chăng nữa, hắn đã thành công tránh thoát được một lần tử vong, thân thể theo đó cũng xuất hiện ở một khoảng cách xa vài trăm mét.
alethea hơi kinh ngạc bởi vận may của hắn, nhưng cô đồng thời cũng bùng lên ngọn lửa tức giận, thân hình nhoáng cái biến mất, cô ả rõ ràng không định để cho đối phương cơ hội thở dốc. “may mắn ư? để xem ngươi có được bao nhiêu lần may mắn!” alethea vừa lao tới vừa nghiến răng khẽ nói.
lần biến mất này của alethea rõ ràng tốc độ đột nhiên tăng lên gấp mấy lần, đừng nói dương tuấn vũ, ngay cả tên ác quỷ kia cũng được một phen khiếp sợ. hắn vốn không bộc lộ cảm xúc gì nhiều từ lúc chiến đấu tới giờ, nhưng lúc này rõ ràng lại trên trán lại lấm tấm mồ hôi.
sức mạnh của alethea không ngờ muốn tăng là có thể tăng lên được, đem đến cho người ta cảm giác như đại dương rộng lớn không thấy điểm cuối, đây quả thực xứng danh hai chữ vị thần của chiến tranh.
đến giờ phút này, dương tuấn vũ mới hiểu được khoảng cách giữa một kẻ mang sức mạnh cấp đế với một vị thần chân chính vẫn còn quá xa. sức mạnh của ác quỷ hiện tại coi như đã bước được một bước vượt ra khỏi phạm vi của cấp đế, nhưng so