Vạn Biến Hư Ảo "đưa Nước Việt Vươn Tầm Thế Giới - Phần 2"

Chương 295


trước sau


- lần này coi như ngươi may mắn!

athena tức giận nhìn về phía nam nhân kia.

dương tuấn vũ đã mắng “ả đàn bà điên” không ít lần trong lòng rồi, hắn âm thầm quyết định một khi sau này sức mạnh tăng lên thì sẽ tìm ả ngược đãi một phen. lần này coi như tương đối mất mặt, nhưng chỉ có điều mặt mũi xưa nay đối với hắn không quá quan trọng, vì thế mặc kệ mấy lời khinh miệt sau đó của đối phương hắn đều chỉ cười nhạt mà chẳng hề đối chất lại, điều này càng khiến athena cảm thấy vô cùng ức chế.

trước khi hai cô gái cùng nhau rời đi, dương tuấn vũ nói với theo:

- selena, nhớ bỏ chặn số máy của tôi, ngày mai tôi sẽ gọi tới thông báo thời gian.


selena gật đầu, mặc cho athena còn nguyền rủa thêm mấy câu gì đó mà kéo cô ả đi.

dương tuấn vũ thấy họ đã mất dạng thì thở phào một hơi, cuộc chiến bất đắc dĩ lần này quả thật hung hiểm, không chỉ hắn suýt bị ả đàn bà kia đánh gục mà bản thân cũng bị ác quỷ gần như chiếm đoạt được thân thể. đấy là trước đó hắn còn không ít lần luyện tập “chuyển đổi trạng thái” mà còn bị như vậy, nếu không hậu quả thật khôn lường.

nỗi buồn bực vì bị “hành hạ” rất nhanh bị hắn ném qua sau đầu, khi về tới khách sạn nghỉ ngơi tâm trạng hắn liền trở nên vui vẻ. đặc biệt là khi gặp lại nhóm người josephson, không, đúng hơn là gặp lại cô gái của hắn- rin.

sau hơn một năm không gặp mà chỉ có thể liên lạc ngắn ngủi qua các cuộc điện thoại, dương tuấn vũ thật sự rất nhớ cô gái ngoài lạnh trong nóng này. điều tương tự đương nhiên cũng là cảm xúc vui mừng vô hạn của rin khi được gặp lại người mà cô đã dành trọn trái tim.

dương tuấn vũ trực tiếp yêu cầu bọn họ tự do nghỉ ngơi, mọi vấn đề để tới sáng mai giải quyết, ngay sau đó liền bế thốc rin trở về phòng trước ánh mắt ngỡ ngàng của mọi người và tiếng thét ngại ngùng cửa cô gái xinh đẹp.

...

theo báo cáo của mọi người, josephson đã thành công tìm được hậu nhân của mình, chỉ tiếc là bọn họ lại là kẻ thù không đội trời chung với nhau suốt hàng trăm ngàn năm qua. vì thế mà nhất thời khó có thể hòa hợp được. muốn hòa hợp chỉ có thể lật đổ toàn bộ chính quyền cũ, thay thế bằng chính quyền mới, mà điều này thì đương nhiên không phải chuyện ngày một ngày hai có thể giải quyết được. nhưng lịch sử đã chứng minh, hai gia tộc sớm muộn cũng có ngày lại hợp tác với nhau, đồng sinh cộng tử với nhau để xây dựng nên một đế chế hưng thịnh.

josephson đã cố gắng trong gần 2 năm vừa rồi làm các nghi thức cổ để tẩy rửa dòng máu của họ trở nên tinh thuần hơn, từ đó làm nền tảng để họ có thể học tập và sử dụng ma pháp, tăng cường thuộc tính thân thể lên tối ưu nhất.

tepes "cha của doris" và lopren kẻ thù một thời của hắn sau sự xuất hiện của josephson đã trở thành hai chiến hữu thân thiết nhất, mặc dù hai dòng máu khác nhau nhưng bọn họ đều hỗ trợ, giúp đỡ nhau nâng cao sức mạnh thông qua cung cấp tài nguyên, trao đổi sách cổ, thậm chí còn làm đối thủ giúp nhau tập luyện mỗi khi học được một kỹ năng mới.


theo sự dẫn đầu của hai tộc trưởng, các thành viên thuộc chi nhánh của họ cũng nhanh chóng tạo thành từng cặp đôi chiến hữu, với sự hỗ trợ liên tục từ tài nguyên của hai tộc và ngài josephson bọn họ dù không muốn thăng tiến cũng không được.

hai tộc người sói và vampire không ở với nhau không biết rằng bọn họ nếu cộng sinh sẽ thực sự bù đắp được rất nhiều khuyết điểm của nhau, thứ mà trước kia họ vốn vô cùng chán ghét và đem nó ra để khinh thị đối phương.

cùng theo đà sức mạnh tăng lên, tepes và lopren dần dần mở rộng địa bàn của mình, đồng thời tìm kiếm những đồng minh đắc lực phục vụ cho công cuộc phục hưng huy hoàng hai tộc. ban đầu mọi việc thực sự rất khó khăn, nếu không có sự giúp sức từ josephson và nhóm của rin thì bọn họ đã bị vây giết sạch sẽ rồi, nhưng chữ “nếu” này đã không xảy ra, quá trình thống nhất hai tộc mặc dù xuất hiện nhiều hung hiểm nhưng thành quả cũng rất tương xứng.

sau gần hai năm thời gian, từ hai chi nhánh đã nâng lên 15 chi nhánh, các quốc gia như đức, áo,

ba lan đã được bọn họ hoàn toàn làm chủ. theo sự tăng dần của các thành viên tham gia, sức mạnh tổng thể của bọn họ đã không còn dễ bị coi thường nữa.

josephson hoàn toàn có đủ năng lực để đi một lượt tiêu diệt hết từng đầu lĩnh chi nhánh, nhưng ông không làm vậy. cái lão muốn là để bọn họ thông qua quá trình này để trưởng thành, hai tộc đồng sinh cộng tử với nhau sẽ tạo ra một mối liên kết cực kỳ chặt chẽ, chỉ có như thế, sau này bọn họ mới có thể cùng nhau đương đầu với mọi hiểm họa trong tương lai.

đây cũng giống như việc dạy dỗ một đứa con vậy, nếu cha mẹ cứ bao bọc chúng thì khi ra đời gặp chút sóng gió cũng có thể làm chúng sụp đổ, ngược lại, nếu dạy dỗ vừa phải, cung cấp đủ hành trang mà không hỗ trợ từng li từng tí thì dù có gặp sóng gió, dù có bao lần vấp ngã chúng cũng có thể tự đứng lên. josephson làm sao có thể cứ mãi ở bên họ, hắn cũng có những việc khác cần hoàn thành, một ngày nào đó cũng phải chết đi, nếu cứ che chở mãi thì lúc lão biến mất khỏi thế gian này mọi tích lũy sẽ lập tức sụp đổ.

vì thế, dưới sự lưu luyến và nỗ lực níu kéo của bọn họ, josephson vẫn quyết định dứt áo ra đi ngay thời điểm lão cảm thấy đủ.

sau khi nghe rin thuật lại một số giai đoạn chính, dương tuấn vũ rất đồng ý với cách làm của lão. thực ra, bản thân hắn đối với mắt rồng và diệt thiên cũng như vậy, nhiều lúc rời đi để mọi thứ lại cho bọn họ có thời gian và không gian để tự do phát triển, có như vậy mới khiến mỗi người thuận lợi nâng cao giá trị bản thân.

ngay thời điểm dương tuấn vũ đưa ra quan điểm muốn đưa diệt thiên đi tới thế giới này, hắn đã gặp phải hai luồng ý kiến trái chiều, mà ý nào cũng có điểm đúng của nó.


đầu tiên là sự phản đối của josephson, lão ta nói rằng việc đưa người ở thế giới zero ra sẽ dẫn tới một sự xáo trộn rất lớn đối với trật tự thế giới bên ngoài. ngược lại, nếu đưa người ở bên ngoài vào zero cũng sẽ làm biến đổi nhiều thứ tại vùng đất đó. chẳng cần tìm đâu xa, ví dụ chính là bản thân dương tuấn vũ hắn. mặc dù không thể nói ai cũng có khả năng tạo ra những thành tựu huy hoàng như hắn, nhưng dù chỉ là thay đổi một phần thôi, mỗi người đều như vậy thì gộp chung lại vẫn sẽ vô tình tạo thành một thay đổi rất lớn, thậm chí là thay đổi hoàn toàn tính chất của một thế giới.

đối với quan điểm này, dương tuấn vũ nở nụ cười có phần khiến mọi người trong phòng đều rét lạnh, và lời hắn nói ra cũng khiến ai nấy đều giật mình:

- tôi muốn tiến tới xóa nhòa ranh giới phân địch của hai thế giới này. chúng vốn là một thế giới mà thôi, chẳng qua sự bẻ cong không gian đã tạo ra một vùng đất bí mật.

- cậu điên rồi!

josephson trợn mắt gào lên.

dương tuấn vũ ra hiệu cho lão bình tĩnh, hắn không nhanh không chậm mà nói:

- joseph, ông thử nghĩ xem, nếu hai nền văn minh cứ tồn tại cạnh nhau nhưng không hề có sự giao lưu với nhau thì cuối cùng chỉ dẫn tới sự suy thoái của chúng mà thôi. chỉ có không ngừng trau dồi cái mới mẻ, không ngừng bung ra ngoài tìm kiếm những thứ xa lạ thì mới giúp chúng ta có thể liên tục phát triển, liên tục tiến hóa. joseph, lão có bao giờ nghĩ tới loài người chúng ta luôn tự cho mình là thượng đẳng nhưng nếu đặt trong vũ trụ bao la rộng lớn, chúng ta có phải là một chủng tộc có nền văn minh cao cấp nhất?

đề cử truyện hay tháng 5: trọng sinh làm mạnh nhất kiếm thần ta có một thân bị động kỹ, ta thật không phải khí vận chi tử, main thông minh, không trung, không gái



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện