Vạn Biến Hư Ảo "đưa Nước Việt Vươn Tầm Thế Giới - Phần 2"

Chương 296


trước sau


Tôi đã từng đọc rất nhiều tài liệu ở zero, từ thập giới, liên minh công hội cho tới cấm tự từ đời thiên hoàng hưng thịnh cho tới thời sa sút ở gia tộc yamamoto, chúng không phải là tất cả nhưng cũng coi như những văn tự quý giá nhất của zero. có điều, tất cả nội dung trong đó chỉ nói rất mơ hồ về sự tồn tại của những nền văn minh khác.

tương tự như thế, ở thế giới bên ngoài này, loài người chỉ mới sơ bộ hình thành khái niệm văn minh ngoài trái đất có một hai trăm năm nay mà thôi. từ đó nói lên điều gì? nói lên chúng ta đều là những con ếch ngồi ở đáy giếng, suốt ngày chỉ chăm chăm xem có thứ gì bên trong không gian sống chật hẹp đó, mà chẳng biết bên ngoài đã tới thời đại nào, văn minh đa dạng ra sao.

thế giới bên ngoài cần con người ở zero để thay đổi cái nhìn của họ về quan niệm sức mạnh nội tại của nhân loại, trong khi đó, zero cần ra thế giới bên ngoài để học hỏi và nghiên cứu về khoa học thực tiễn.


cao thủ trong truyền thuyết là cấp đế cũng đã xuất hiện rồi, nhưng lão đã thấy ai có khả năng tự do bay lượn vượt ra khỏi hành tinh này chưa? tôi mặc dù mới đột phá cấp đế chưa lâu, nhưng có thể khẳng định với lão rằng cấp đế còn lâu mới có thể thoát khỏi hành tinh này được nếu như không có sự hỗ trợ từ các phương tiện khoa học kỹ thuật.

tại sao từ xưa tới nay không hề thấy một người nào vượt ra khỏi đế cấp? mà nếu có chỉ sợ đã là thời tổ tiên rất rất xa xôi rồi, vì chẳng có một tài liệu hay truyền thuyết nào nói về nó cả. trong khi đó, ngay cả sự tồn tại như đế cấp cùng ngày càng ít đi, muốn thăng cấp cũng khó khăn hơn ngày xưa rất nhiều là vì sao?

lão chắc chắn cũng nhận ra được, đó chính là sự khô cạn về tài nguyên, suy giảm nghiêm trọng về linh khí. tài nguyên là hữu hạn chứ không phải vô hạn, cứ dùng một viên tinh thạch là sẽ ít đi một viên, trong khi đó người tu luyện một khi chết đi năng lượng cũng sẽ chuyển thành các dạng khác chứ không trả lại linh khí như các viên tinh thạch nữa. nếu chúng ta cứ giữ lấy lối tư duy vừa cũ vừa bảo thủ, thì con người sẽ ngày càng suy thoái rồi biến mất khỏi dòng sông lịch sử.

đó là giải thích về mặt tu luyện, còn về mặt khoa học, đã có rất nhiều nghiên cứu chỉ ra sự tiến hóa của con người đã chính thức dừng lại cả trăm ngàn năm rồi. chúng ta hiện tại so với con người của ngày trước chỉ khác nhau về hình thái còn lại không quá khác biệt về cấu tạo tế bào. nhiều người vẫn hay nhầm rằng chúng ta càng ngày càng phát minh ra được nhiều thứ tiện lợi hơn, hiện đại hơn, công suất lớn hơn, nhưng đó không phải là tiến hóa, mà đó là sự tích lũy tri thức nền sẽ tăng lên theo thời gian. nếu những người của vài trăm năm trước có nền tảng kiến thức như hiện nay, thì họ cũng hoàn toàn có thể tạo ra các sản phẩm như bây giờ.

dương tuấn vũ không lấy ví dụ về vấn đề này, bởi vì bản thân hắn hiểu nó rất rõ. hắn đã từng được đắm chìm trong thời kỳ babylon cổ đại, được chứng kiến tràng cảnh cực kỳ hiện đại ở dưới cung điện ngầm của vị vua kia, thời của họ là từ 626 trước công nguyên, chính là cách xa chúng ta hơn 2600 năm, vậy mà khi nắm trong tay công nghệ của thế kỷ 22 từ viên đá shenlong "triệu cơ" bọn họ vẫn có thể tạo ra những thứ chẳng thua kém gì tương lai, thứ cản trở họ duy nhất có lẽ là babylon cổ đại thiếu những nguyên liệu ở những đế chế khác, châu lục khác mà thôi.

hay bản thân hắn trong suốt nhiều năm qua đã sản xuất ra không ít đồ tốt của thế kỷ 22, tức là hơn 100 năm sau một cách như cơm bữa đấy thôi. từ đó có thể hiểu rằng chúng ta không thông minh hơn những người cổ đại, chúng ta chỉ may mắn sinh ra ở thời đại có nền tảng khoa học công nghệ được tích lũy sâu dày hơn mà thôi.


tất nhiên, với nền tảng kiến thức cao cấp, với sự nuôi dưỡng đầy đủ và khoa học hơn, mặt bằng chỉ số thông minh iq cao hơn người của thời đại cổ xưa là điều dễ hiểu.

gen đã không còn tiến hóa nữa, hoặc chí ít là

hiện tại nó đã tương đối bảo thủ và ổn định rồi, điều này vừa là điểm tốt vừa là điểm xấu.

điểm tốt là khi ta xét tới khía cạnh sinh tồn ở trái đất. sự bảo thủ của gen chứng tỏ chúng ta không cần tiến hóa phức tạp thêm nữa vì con người đã hoàn toàn thích nghi được với môi trường này.

điểm xấu chính là con người khó có thể tiến hóa thêm, khó có thể đạt tới những đỉnh cao mới, phạm trù mới. dương tuấn vũ ngay khi đột phá lên cấp đế, hắn đã cảm thấy việc đột phá thêm nữa cực kỳ khó khăn, thậm chí gần như là không thể. đây không phải là vì đột phá thêm sẽ cần vô số tài nguyên, mà là dù tài nguyên có dư dả cũng khó mà đột phá được. đó chính là giới hạn, giới hạn tới từ gen, giới hạn tới từ hành tinh này. hay nói cách khác, muốn tiếp tục đột phá, hắn bắt buộc phải bước ra khỏi trái đất, đi tới những hành tinh khác lớn hơn, tốt hơn, nhiều tài nguyên bá đạo hơn.

khi nghe dương tuấn vũ phân tích, mọi người đều cảm thấy như lạc vào một chân trời mới. quả thực xưa nay họ không quá để ý tới vấn đề này, càng không khi bản thân trái đất lại là thứ vừa cho người ta địa điểm tu luyện, lại vừa là nơi giới hạn tu luyện. “muốn mạnh hơn phải đi ra ngoài?” mọi người đều lẩm nhẩm câu này trong đầu, trong tâm trí dần dần quan điểm cũng biến đổi.


nếu đã xác định việc du hành vũ trụ, tìm hiểu vũ trụ và các hành tinh khác là điểm đến thì vấn đề phá vỡ ranh giới giữa hai khoảng không gian ở trái đất chợt hóa thành vô cùng nhỏ bé, và giống như một điều hết thức hiển nhiên. với tố chất con người yếu đuối thì dù xã hội bên ngoài có khả năng bước ra vũ trụ cũng chẳng thế làm nên cơm cháo gì. ngược lại, nếu chỉ cắm đầu cắm cổ vào tu luyện tới già rồi chết đi mà chẳng thể đột phá cấp độ cao hơn thì cũng quá ngu ngốc. thay vào đó, người ở zero xuất hiện giúp xã hội bên ngoài học được cách tu luyện, rồi người ở bên ngoài dạy cho xã hội zero cách nghiên cứu và vận dụng khoa học thì chắc chắn cả hai sẽ đều có lợi, hy vọng sinh sống bên trái đất chắc chắn sẽ không còn vô vọng như người ta vẫn nghĩ.

sau khi thuyết phục được mọi người tin tưởng vào quan điểm của mình, dương tuấn vũ bắt đầu trình bày sơ bộ kế hoạch, mà bước đầu tiên của kế hoạch đương nhiên chính là đưa người của hắn - diệt thiên ra ngoài trước. người xưa đã nói rồi: trâu chậm uống nước đục. việc tốt không thể để người ngoài hưởng lợi. người của hắn càng ra sớm, càng thích nghi với cuộc sống hiện đại sớm thì càng có ưu thế hơn những người mãi về sau mới tiếp xúc với xã hội bên ngoài.

không chỉ như vậy, trước khi thế giới này hỗn loạn vì hai nền văn minh va chạm, diệt thiên sẽ giúp hắn có cơ hội giải quyết mối âu lo mấy năm nay, đó chính là tổ chức thần bí kia. giải quyết được tổ chức đó, nắm được phần chính của khối lập phương, tới lúc đó dù có biến động thế nào hắn vẫn có thể tự tin giải quyết. ngược lại, nếu chậm trễ, những cao thủ ẩn cư ở zero với sức mạnh ngang ngửa hắn, thậm chí bá đạo hơn hắn nhiều lần hiểu được tầm quan trọng của khoa học công nghệ nhảy ra xen vào tranh chấp thì sẽ dẫn tới rất nhiều phiền toái không đáng có.

đối với quan điểm này, mọi người đều nhất trí đồng tình. mấy cái đầu chụm lại với nhau lên kế hoạch nhanh chóng đưa người vượt qua cánh cửa không gian, tiếp theo nên tấn công kẻ địch thế nào, có thể mượn sức của hai tộc huyết-thú hay không? ... rất nhiều vấn đề được họ đem ra trao đổi, không khí phải nói là hết sức sôi nổi.

đề cử truyện hay tháng 5: trọng sinh làm mạnh nhất kiếm thần ta có một thân bị động kỹ, ta thật không phải khí vận chi tử, main thông minh, không trung, không gái



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện