Vạn Biến Hư Ảo "đưa Nước Việt Vươn Tầm Thế Giới - Phần 2"

Chương 315


trước sau


- còn ai muốn lên?

josephson trầm giọng quát lên, ánh mắt như đao quét qua toàn trường, phàm chạm phải ánh mát của hắn đều có chút tâm thần bất định. đây là điều không thể tránh khỏi, bên họ mặc dù quân số chiếm thượng phong, nhưng phàm là vương cấp đều chỉ dựa vào sử dụng thiên tài địa bảo đắp thành, làm sao có thể so sánh với lão già josephson thân kinh bách chiến, bảo bao già nhưng chưa lão.

mặc dù bị khí thế chấn nhiếp, nhưng điều này cũng chẳng thể duy trì được bao lâu. dù sao phía sau bọn họ cũng là nhân vật cấp đế chống lưng, nghĩ tới hậu quả nếu bại trận, ai nấy đều cảm thấy sau ót lạnh lẽo. đúng vậy, trận này chỉ có thể thắng, không thể bại, nếu không chờ đợi bọn họ chắc chắn là cái chết không thể nghi ngờ.

nghĩ thông suốt điểm này, mấy chục tên tướng lĩnh nhìn nhau trao đổi ánh mắt, rồi cùng lúc gật đầu, khuôn mặt nháy mắt trở nên vặn vẹo dữ tợn.

- tất cả! xông lên!

tiếng rống giận chấn động không gian truyền vào trong tai những quân sĩ vừa mới thất hồn lạc phách, ngay lập tức kéo tâm trí bọn chúng trở lại với thực tại. từng cái từng cái khí thế sôi trào, đôi mắt thoáng cái gằn lên từng tia máu. cũng giống như các tướng lĩnh, bọn họ đều biết trận chiến này phải tử chiến không lùi.

đám người trên tường thành còn đang vui mừng khôn xiết vì trận đấu vừa rồi, nhưng tình thế không ngờ biến chuyển quá nhanh. nhìn sĩ khí quân địch, bọn họ vô cùng tức giận, đây rõ ràng là bại trận không lui, muốn dùng nhân số nghiền ép bọn họ. hiểu ra điều này, bọn họ nhất thời vừa sợ vừa giận, đồng thời tay chân cũng có chút luống cuống, ánh mắt gắt gao nhìn về phía các vị thủ lĩnh phe mình.

inuarashi nhíu mày, cuối cùng tình huống hắn không hi vọng nhất cũng diễn ra, kẻ địch rõ ràng không ngốc mà để cuốn vào trận chiến so đấu 1vs1. nhưng thân là chủ soái thống lĩnh trận doanh, hắn không cho phép bản thân tỏ ra sợ hãi, nếu không sĩ khí phe mình lập tức sẽ hạ xuống đáy.


“có lẽ trời không giúp ta!”

ánh mắt hắn có phần ảm đạm, nhưng rất nhanh trở nên kiên nghị. tiếng thét sắc bén như đao lan tràn khắp trời đất:

- cửu long tất thắng! toàn quân thủ vững phòng tuyến, bất cứ kẻ nào tới gần ... giết!

hô hô hô!

tiếng gào của hàng vạn quân sĩ nhất phi trùng thiên, quét ngang tất cả nỗi sợ hãi trong lòng. đúng vậy, phía sau bọn họ là gia đình, là mầm mống tương lai, nếu lùi bước, tất cả sẽ sụp đổ. đây là điều không một nam tử hán nào muốn chứng kiến. ai rồi cũng sẽ chết, nếu cái chết của mình có ích thì vì sao không dám!

lão joseph biết lợi thế đã mất, hắn không do dự lăng không nhảy trở lại tường thành tới trước mặt rin gấp giọng:

- ngươi lùi lại tuyến sau!

không cho cô gái có ý kiến phản bác, hắn nhìn về phía inuarashi, hai người ăn ý gật đầu.

inuarashi thấy rin sống chết không chịu lùi, hắn thở dài mở miệng khuyên nhủ:

- aiko, trận chiến này đã không thể vãn hồi, con trở lại đuổi theo nhóm người đang di dời để thủ hộ. trọng trách rất lớn, đừng để mọi người thất vọng.

rin cảm thấy trong ngực kịch liệt khó chịu, cô đã trưởng thành đương nhiên không ngốc, từ tình thế mà xem rõ ràng trận đánh này hoàn toàn vô nghĩa, nhân số đối phương gấp họ chục lần, phe mình hoàn toàn không có phần thắng. nhưng điều đó không có nghĩa cô sẽ sợ hãi mà lùi bước, chỉ là không nghĩ tới cha và lão joseph lại đưa ra lý do như vậy đem mình bảo hộ.

ánh mắt lướt qua những người có mặt ở nơi này, cô nhận thấy sự phức tạp trong đó từng gương mặt của họ. có tức giận, có bất bình, ... cô làm sao không hiểu những điều họ nghĩ trong lòng. thân là con gái của inuarashi, người có tiếng nói cao nhất trong liên minh, họ đương nhiên hiểu ý định bao bọc của inuarashi, đồng thời cũng không không dám bày tỏ ý kiến chống lại. bọn họ cũng vậy thôi, hầu hết dòng dõi chính trong nhà đều đã được bí mật an bài đưa đi từ trước, nhưng ai bảo rin là một cao thủ cấp vương, người có năng lực mạnh nhất, có cô ở lại, khả năng sống của họ dù mong manh nhưng vẫn còn hơn là hoàn toàn không có. chỉ là luận thân phận, luận sức mạnh, bọn họ dù trong lòng bất bình vì ý kiến của lão joseph nhưng không ai dám chống lại. đùa à, bọn họ nếu làm mất lòng lão joseph để lão ta phủi mông chạy đi thì bọn họ chắc chắn đều phải chết không nghi ngờ.

rin cũng không quản được trong lòng bọn họ là tâm tư gì, cô chỉ không muốn chứng kiến cha và lão joseph phải bỏ mình ở nơi này. cô muốn ở lại bảo vệ bọn họ tìm đường sống trong chỗ chết, nhưng giờ hai người lại muốn đem cô đuổi đi, đây có khác gì để cô giương mắt nhìn cha mình bị giết.

- đi mau, chậm nữa sẽ không kịp!


thấy quân định đã ập tới, inuarashi hét lớn, ánh mắt giận dữ quát lớn!

nói xong hắn cũng không đứng lại, thân hình nhoáng lên tham gia thủ thành.

rin tâm linh chấn động, cô thoáng do dự, trong lòng tràn đầy đau khổ. cô rất muốn trước khi chết được nhìn thấy hắn một lần cuối, nhưng sợ rằng đã không được. khóe mắt tràn xuống, khi giọt lệ rơi xuống nền đá vỡ tan thì thân ảnh của cô đã không còn đứng tại nơi đó.

aaaa!

tiếng hét thảm vang lên sau lưng inuarashi, một trận lạnh lẽo truyền tới não bộ khiến hắn giật mình, quay đầu nhìn lại thấy một đôi mắt dữ tợn trợn trừng đang giữa không

trung bổ xuống một đao nhưng mãi không hạ xuống được. thân thể hắn nháy mắt bị cắt làm đôi, máu tươi bắn ra tung tóe văng lên chiến bào nhưng không khiến hắn mảy may quan tâm. giữa đôi lông mày đã thoáng phai màu theo năm tháng đang nhăn lại thành hình chữ xuyên, nhưng rất nhanh, hắn thở dài:

- nếu đã vậy thì cùng một chỗ chiến đấu đi.

- được!

một tiếng êm tai dứt khoát rơi xuống, gương mặt tinh xảo giờ phút này không mảy may có một tia cảm xúc, ánh mắt rét lạnh nhìn về phía kẻ địch, một đao hoành không chém xuống, mấy tiếng hét thảm đi kèm một màn mưa máu lại bắn ra.

inuarashi vô cùng rung động. không thể không nói, sự chênh lệch ranh giới luôn là một thứ khiến người ta thực sự tuyệt vọng.

rin, thân là một cao thủ cấp vương, dù mới tấn cấp chưa lâu, nhưng sức mạnh của cô phát ra, lại kèm theo vũ khí mà đích thân dương tuấn vũ chăm chút rèn đúc, không thể nghi ngờ là hoàn toàn nghiền ép kẻ địch cấp thấp. chỉ có điều, đối phương quá đông, hết đội này lên chịu chết lại tới đội khác, rin chém tới hai tay rã rời mà không hề nhận ra một tia cơ hội chuyển cục.

inuarashi giờ này đã thở từng ngụm khó khăn, mặc dù tận lực được con gái và quân đội chiếu cố bảo vệ nhưng thân là trong chiến trường hỗn loạn, khó tránh khỏi trên người hắn bị cắt lên từng đạo vết thương, chiến bào cũng rách tả tơi đi kèm theo máu chảy loang lổ.

mắt nhìn lên trời, hắn chần chờ nói:

- lão joseph sợ là không trụ vững được bao lâu.

rin cũng biết đây là điều không thể tránh khỏi. đôi tay nhỏ gắt gao siết chặt vũ khí, không nói một lời phi thân bay lên.


inuarashi cũng không ngăn cản, hắn hiểu rất rõ thế cục hiện tại.

lão joseph vừa ra đã sử dụng bí thuật, đổi sinh cơ lấy thời gian cho bọn họ không bị các cao thủ cấp vương xé tan đội hình. lấy thân một mình ngăn cản lại mấy chục cao thủ cùng cấp, đây là điều không ai dám tin, nhưng lão ta lại làm được.

inuarashi thở dài lẩm bẩm:

- thú tộc và huyết tộc đúng là vương giả, bao nhiêu năm trôi qua, không ngờ có ngày lại xuất thế.

giờ phút này không chỉ có phe liên minh rung động, địch nhân cũng cảm thấy rợn người. kẻ vô tri sợ hãi, run rẩy, người tinh tường càng là chấn động tam quan.

dòng máu kết hợp giữa thú tộc và huyết tộc trong lịch sử đều là tồn tại vô cùng biến thái, gần như đánh đâu thắng đó, tưởng như đã diệt vong không ngờ hôm nay lại được tận mắt chứng kiến. hai ba chục tên cao thủ cấp vương mặt mũi đỏ bừng, bọn họ cảm thấy danh tiếng bao năm giờ phút này hoàn toàn mất hết, nhân thủ áp đảo không ngờ lại bị một người đè ép.

chỉ là cao thủ cấp vương có ai không phải một đời kiêu hùng, nếu không đã chẳng thể tu luyện tới trình độ hiện tại. một người rất nhanh nhìn ra mánh khóe, hắn nhếch miệng cười lạnh:

- lão già này đúng là có đảm lượng. chỉ là nếu cho lão trẻ lại vài chục năm trước có lẽ có thể làm nên chuyện, nhưng giờ chỉ có thể liều mạng tranh thủ một lúc mà thôi. hừ! thiêu đốt một chút sinh mệnh ít ỏi đủ chống đỡ bao lâu chứ? mọi người tiếp tục giữ vững thế công, ta không tin lão có thể chịu được thêm nửa giờ nữa.

mọi người mắt nhất thời sáng lên, đúng vậy, bọn họ đã bị lão già này hù dọa không nhẹ, giờ nghe được lời phân tích vô cùng có lý khiến ai nấy đều tỉnh táo lại, nhất thời điên cuồng gia tăng công kích.

rin vừa lúc lao tới, nghe được lời này trong lòng không khỏi trầm xuống. nhìn sang phía lão joseph, thấy thân thể hắn huyết sắc đã vô cùng nhợt nhạt đành vội vàng tiếp ứng.

josephson giờ này đang kích phát tối đa lưỡng chủng huyết mạch, đôi mắt hoàng kim hằn lên từng tia máu dữ tợn, thân hình biến thành một con cự tinh khổng lồ, toàn thân đầy rẫy lông lá màu đỏ như lửa, hai tay như thiểm điện đấm ra từng quyền mạnh mẽ chấn động không gian đối kháng lại thế công như vũ bão từ bốn phương tám hướng. mặc dù cơ thể lão liên tục hấp thu tinh huyết từ chiến trường để duy trì chiến lực, nhưng sự tiêu hao rõ ràng vượt qua khả năng phục hồi khiến động tác của lão rõ ràng có phần giảm sút theo thời gian.

đề cử truyện hay tháng 5: trọng sinh làm mạnh nhất kiếm thần ta có một thân bị động kỹ, ta thật không phải khí vận chi tử, main thông minh, không trung, không gái



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện