Mắt thấy đã sắp nỏ mạnh hết đà, đột nhiên bên cạnh xuất hiện trợ lực, cự tinh “joseph” thở hồng hộc vẫn cố nói:
- vì sao ... không rút đi?
- không muốn!
rin ném xuống một câu, trừng đôi mắt nhìn lão. joseph nhếch mép cười, trong mắt nhiều hơn mấy phần chiến ý.
- cùng giết!
- tốt!
rin lúc này cũng không nói nhảm nhiều, đôi mắt thoáng cái tan đi sắc thái, khí thế toàn thân biến đổi rõ ràng, mái tóc trắng dập dờn theo gió, kiếm cuối cùng cũng ra khỏi vỏ. một trận kiếm khí rét lạnh quét qua toàn trường.
- thật mạnh kiếm khí!
mọi người toàn thân nổi lên da gà, từng đôi mắt ngưng trọng nhìn về phía thân ảnh phiêu dật kia. các gia tộc của cửu long tinh mặc dù không phải nhân tố chính khiến siêu cấp gia tộc đường gia lật thuyền nhưng không thể nói bọn họ không mạnh. gia tộc nào không có con át chủ bài, bọn họ đều rõ ràng. nếu để bọn họ đơn độc xuất binh chinh phạt thì tuyệt không ai dám ra tay với liên minh này, chỉ là nhiều nhà cùng xuất động, dựa vào nhân số và cấp độ áp đảo, vốn trận này nên dễ dàng giải quyết, ai mà ngờ được đối phương mặc dù ít nhưng ai ai đều tinh nhuệ, chỉ dựa vào hai cao thủ cấp vương không ngờ lại chặn đứng được mấy chục người cùng cấp. chuyện này mà truyền ra ngoài chắc chắn làm bọn họ mặt mũi mất sạch. nhưng bây giờ không thể quản nhiều như vậy.
lão già kia đã nỏ mạnh hết đà, không quá đáng lo ngại, nhưng cô gái này có phần khó giải quyết. thật vậy, joseph mặc dù già sống thành tinh, thủ đoạn thật nhiều, nhưng dù sao cũng là am hiểu phòng thủ, ngược lại, cô gái trẻ này thân là đao kiếm song tuyệt, ra tay chắc chắn là chém giết khốc liệt, từ khí tràng vừa rồi, không ai dám nghĩ mình có đủ năng lực trấn áp đối phương. thậm chí, nếu sơ xuất trúng chiêu, chỉ sợ cái mạng nhỏ cũng khó giữ được, vì thế nhất thời không ai muốn mình là cái thứ nhất lao lên mà ánh mắt lại nhìn về phía đồng bạn.
rin thấy vậy cũng không vội, cô san sẻ một phần áp lực để lão joseph có cơ hội phục hồi được chút nào hay chút đó. trận chiến này cứ kéo dài chưa hẳn không thể nghịch chuyển.
cảm thấy tình thế không ổn, mọi người thay đổi sắc mặt. người vừa rồi phân tích lại một lần nữa kêu lên:
- không thể tiếp tục lưu thủ!
tất cả nhất trí gật đầu, lần này không cần hắn nói, mọi người không ai dám sơ suất, bởi vì đối phương là một cao thủ chuyên tấn công, ai cũng không muốn mạng nhỏ của mình bị mất.
- đại hỏa chưởng!
- loạn ảnh cước!
- điệp điệp kiếm mộc!
...
từng đại chiêu lập tức được ném ra, quang ảnh đầy trời phủ kín về phía hai thân ảnh bị vây ở trung tâm.
joseph đôi mắt ngưng trọng, đại tinh tinh đấm ngực rống giận gầm lên, âm ba mang theo lệ khí gào thét bắn ra bốn phía:
- bách quỷ thiên âm!
rin ánh mắt thoáng chống lập lòe, đao kiếm múa lên, thân hình cấp tốc xoay tròn, khí tức bén nhọn đan xen trầm trọng cắt chém không trung, miệng nhỏ khẽ kêu:
- lốc!
chiêu thức hai bên nháy mắt va chạm, thiên địa nhất thời rung chuyển, chiến trường bên dưới thoáng chốc đình trệ, mọi người không khỏi ngước lên muốn nhìn xem kết quả. một trận đại chiến mặc dù là toàn quân công kích, không bằng nói rằng yếu tố quyết định là do trận chiến của chủ tướng hai bên. bởi vì ngoài sức mạnh vượt trội, quan trọng hơn là uy vọng của bọn họ chấn nhiếp toàn quân, một khi tướng bại, uy vọng sụp đổ, quân tâm chắc chắn sẽ tan rã, không đánh đã thua.
khói bụi bốc lên rồi lại nhanh chóng bị xua đi theo gió, tràng cảnh lộ ra khiến mọi người không khỏi há hốc mồm kinh ngạc.
bọn họ trông thấy hai thân ảnh ở trung tâm quần áo vẫn phấp phới, mặc dù có phần lả tả nhưng vẫn kiên cường đứng đó. ngược lại, đám người bao vây bên ngoài, quần áo càng thêm thê thảm, không ít người đầu choáng mắt hoa, hiển nhân tâm trí còn chưa ổn định trở lại.
tuy vậy, không ai biết rằng, mặc dù rin cùng lão joseph còn lơ lửng ở đó nhưng thương thế hiển nhiên chỉ nhiều hơn chứ không hề kém quân địch. bằng chứng là họ không hề xông phá được vòng vây trong lượt chiến vừa rồi.
- mẹ kiếp, thật khó chơi.
- hừ, đã lâu như vậy rồi ta mới bị thương nặng như vậy.
...
đám người bao vây khó chịu chửi lên, nhưng thân hình chẳng hề có ý định lùi lại, ngược lại ánh mắt có phần dữ tợn hơn, hiển nhiên việc đối phương lấy ít địch nhiều đã thành công chọc giận mọi người.
- nếu để bọn chúng chạy mất, nhất là con bé kia, còn nhỏ mà đã có sức mạnh bậc này, sau này ắt có ngày đột phá lên cấp đế, khi đó chắc chắn sẽ là ngày chết của chúng ta. vì thế, tuyệt không thể lưu lại, nhất định phải giết nó.
- hắc hắc. tiếc cho một cái nữ nhân dung mạo xinh đẹp, chi bằng đầu hàng chịu trói, sau đó lại phục vụ cho mấy người chúng ta vài đêm, biết đâu tâm tình tốt có khi lại tha cho ngươi một mạng. mỹ nhân, thấy sao?
...
đủ những lời dâm ô đi kèm tiếng cười khiêu khích vang lên khiến rin vô cùng tức giận. đôi mắt ánh lên sát khí, quát lớn:
- chết đi!
kiếm quang như điện bổ ra, thân hình phiêu dật lao về phía trước muốn cận chiến chém xuống mấy cái đầu chó vừa cắn bậy.
- hắc hắc. thật ngây thơ. đúng là nữ nhân ngực lớn không não.
đám người âm thầm cười nhạt, cô gái này mới nếm qua một chút lời kích tướng đã dẫn đầu lao lên giết địch. càng là thế bọn họ càng lớn tiếng khiêu khích hòng phá hủy hàng rào tâm lý, khiến cô giận quá mất khôn mà lộ ra nhược điểm.
lão joseph thấy thế cũng thở dài, hắn biết thế thủ đã mất, bản thân một mình chịu làm con rùa đen rút đầu không sao, nhưng khi rin gia nhập, lại lao ra khỏi phạm vi phòng thủ, đương nhiên hắn không thể đứng