Dương tuấn vũ thấy vậy lập tức vận công, mọi sự chú ý đều tập trung vào con hung thú trước mặt, một người một báo đi từng bước, từng bước gườm ghè nhau, chỉ cần một phản ứng sẽ lao vào nhau cắn xé kẻ địch.
- con hắc lôi báo này mặc dù hung hãn nhưng khí tức nó đã suy yếu rất nhiều rồi, vết thương ở lưng rất nặng, ảnh hưởng lớn tới xương cột sống của nó, nếu kiên trì giao đấu sẽ hạ gục được nó.
triệu cơ sau một chút đánh giá các dấu hiệu sinh tồn của con thú nhanh chóng đưa ra phán đoán.
mặc dù biết tình thế có lợi nhưng hắn không dám chủ quan, lôi báo có khả năng phóng tia lửa điện làm tê liệt con mồi, rồi chỉ cần một tích tắc ngắn nó sẽ nuốt gọn đối thủ. thủ lĩnh huyết lang vừa nãy rõ ràng đã kịp phản xạ nhưng một chút điện lôi đã làm thân thể tê cứng trong khoảnh khắc vừa đủ khiến hắn phải đón nhận một kết cục vô cùng thê thảm.
khó khăn của dương tuấn vũ hiện tại chính là không có vũ khí cách điện, nếu dùng thương thì không khác gì tự hại mình, còn đánh giáp lá cà với một con hung thú còn nguy hiểm hơn nhiều lần.
lôi báo có lẽ biết tình hình thương thế không thể tiếp tục kéo dài, trong đôi mắt nó hiện rõ sự dữ tợn, cơn đau từ lưng truyền đến càng làm nó thù hận đám nhân loại đê tiện.
dương tuấn vũ nhận thấy lôi báo đã hết kiên nhẫn, hắn đột nhiên siết chặt hắc long thương, thân hình ngả về phía trước.
yêu thú đã chờ đợi cơ hội từ lâu lập tức phản ứng cực nhanh, hai chân sau giậm đất, miệng lớn đỏ au như bể máu, hai bộ vuốt sắc bén có thể dễ dàng cắt lìa cây cổ thụ vồ thẳng về phía kẻ địch, tốc độ được đẩy lên cao nhất, thân hình nó bằng mắt thường chỉ còn thấy một chút tàn ảnh.
dương tuấn vũ chỉ vừa ngả người về phía trước giống như đang lao tới thì đột nhiên chống cán thương bật người lên cao, lùi về phía sau, đồng thời khi đang ở trên không trung, toàn thân bất ngờ phát ra ánh sáng cực kỳ chói mắt, nhân lúc lôi báo bị mất thị lực tạm thời, cơ bắp phồng lên, hai tay siết chặt hắc long, ngọn thương mang theo sức tấn công cực lớn rất nhanh đâm thẳng về phía trước.
đôi mắt linh động của hắc lôi báo bị chiêu sáng chói của địch thủ làm mù trong chốc lát, nhưng thân thể vẫn còn đang trong tư thế vồ mồi, toàn thân đang lơ lửng trên không trung, không thể thay đổi hướng tránh đòn. con dã thú ngửi thấy mùi vị tử vong ập tới khiến nó lập tức phát ra tiếng gầm kinh khủng đủ để đối thủ bị điếc, hi vọng đòn tấn công bị gián đoạn.
lôi báo ứng biến nhanh như vậy thể hiện được bản lĩnh chiến đấu không tồi, chỉ là, đối thủ của nó cũng không phải kẻ ngây thơ chưa thấy mùi máu. quan trọng nhất, tên nhân loại trước mặt còn có một siêu trí tuệ sát cánh đồng hành.
ngay từ khi cuộc chiến nổ ra, triệu cơ đã giám sát chặt chẽ các hành động của đối phương, vì thế, khi dây thanh âm của hắc lôi báo bắt đầu rung lên, cô đã lập tức báo cho dương tuấn vũ chuẩn bị đối phó với sóng âm công kích. và sự thật nó đã xảy ra, khi âm ba bắn về phía mình, tuấn vũ đã dồn ki lên hai tai tạm thời phong bế thính giác của mình, trong khi đó hai tay tiếp tục tăng thêm lực tấn công cho đòn đánh.
- keng! phập!
lôi báo đương nhiên không hi vọng quá nhiều vào chiêu âm ba phát động tạm thời của mình có thể gây ra được thương thế nghiêm trọng cho kẻ địch, ngay khi âm ba phát ra, nó lập tức chuyển đôi vuốt cứng rắn lên che chắn chỗ hiểm.
lưỡi thương sắc bén đâm tới nhưng bị móng vuốt lôi báo ngăn cản kịp lúc nên không thể tạo thành vết thương chí mạng, tuy vậy, nó cũng làm hai chân trước bị thương nặng.
dương tuấn vũ hơi ngạc nhiên về phản ứng của nó, mũi thương cứng rắn không thu về mà đôi tay trong chốc lát càng tăng thêm lực.
lôi báo chỉ đợi thời cơ này kéo dài, nó cũng không muốn kẻ địch thu lại thương kịp thời khi hiệu quả tia lôi điện còn đang theo lưỡi thương rất nhanh sẽ truyền vào người đối thủ, làm hắn tê liệt.
nhưng tên nhân loại này như phát điên, hắn không những không có ý định thu hồi chiêu thức, dường như rất thèm cảm giác bị giật.
trong khoảnh khắc ấy lôi báo biết cơ hội đã tới, bất chấp mũi thương đâm xuyên qua đôi chân trước, nó há miệng dữ tợn bổ nhào vào cắn xé con mồi.
đúng lúc cơn khát máu sắp được thỏa mãn, lôi báo chợt thấy tên kia buông hai tay ra khỏi thân thương, đúng vậy, nó không hoa mắt, tên nhân loại ấy từ bỏ vũ khí duy nhất của mình ngay trước khi bị điện giật, rồi ... chân đạp cán thương cắm phật vào đất, đồng thời thân hình mượn lực phản chấn nhanh như chớp né sang một bên.
hắc lôi báo như phát điên, nhưng lực lao xuống đã phát động, cứ theo đà này nó sẽ bị mũi thương xuyên qua người từ trước ra sau mất.
cảm thấy mình chưa đủ ác, dương tuấn vũ sau khi nghiêng người né sang một bên, hắn rút ra hai
thanh dao găm từng mua với giá ưu đãi ở một quán ven đường, chất lượng khá tốt, rồi truyền một lượng ki vào đấy làm chúng phát ra ánh sáng chói lóa và phóng thẳng vào cổ họng và vết thương dữ tợn trên lưng con báo đen. các động tác thành thục như nước chảy mây trôi, quá nhiều sự tính toán đều được lập ra trong khoảnh khắc chiến đấu ngắn ngủi chưa tới 10 giây.
lôi báo bị thế khó trước mắt làm rối trí chưa biết cách thoát thân, lại tiếp tục bị ám toán vào chỗ
hiểm, dù nó có thông minh tới mấy cũng không thể bằng tên nhân loại gian xảo trước mặt. đột nhiên suy nghĩ của nó tràn đầy sự hối hận, nếu không phải nó quyết định xé xác đối thủ mà chạy đi thì chưa chắc đã phải đối mặt với tử cục này.
biết mình không còn