Mặc dù Lý Vân Tiêu đoán được vài phần, nhưng vẫn là dị thường giật mình nói:
- Vật trân quý như thế, sao đại nhân yên tâm cho mượn?
Tuyệt Thiên Hàn than thở:
- Thực không dám đấu diếm, Hạo xỉ Nhật Nguyệt ở trong tay Long Nha Sơn Trang đã rất lâu rồi, nhưng mà thủy chung là làm mắt trận, dùng để ngưng tụ linh khí, Ngô Đại Thành chẳng biết tại sao, có thể phát huy Chân Long lực trên Hạo xỉ, thi triển ra Chân Long Pháp Thân mà công tử trước đã gặp.
Lý Vân Tiêu cả kinh nói:
- Nguyên lai lai lịch Pháp Thân kia là như thế này, hắn rốt cuộc có bí mật gì, có thể hoàn toàn nắm Chân Long Tàn Khu trong tay.
Tuyệt Thiên Hàn lo lắng nói:
- Đây cũng là ta muốn biết. Vì lần Vũ quyết này thủ thắng, ta mới để cho hắn đem Hạo xỉ Nhật Nguyệt mang ở trên người, nhưng không nghĩ trực tiếp mất tích. Việc này quá mức trọng đại, ngoại trừ nữ nhi của ta ra, thì không có người nào biết nữa. Nếu không tìm Hạo xỉ Nhật Nguyệt về, Tụ linh trận này công hiệu sẽ từ từ suy giảm, cuối cùng khô kiệt. Toàn bộ Long Nha Sơn Trang cũng xong rồi.
Lý Vân Tiêu nói:
- Cũng bởi vì hắn có thể nắm Chân Long chi xỉ trong tay, đại nhân mới để mắt hắn như vậy, chậc chậc.
Trong giọng nói tràn đầy châm chọc.
Tuyệt Thiên Hàn nói:
- Ta đích xác có chút sơ suất, nhưng nếu chọn lại một lần nữa mà nói, ta vẫn như cũ sẽ để cho hai nữ nhân gả cho hắn, nghĩ hết biện pháp mượn hơi người này. Không chỉ là bởi vì lực lượng trên Hạo xỉ, còn có bên trong ẩn chứa thiên đạo lĩnh ngộ. Chân Long là nạp thiên địa tinh hoa mà sinh, tự ngưng Giới Lực, mặc dù là một cái răng, cũng ẩn chứa thiên đạo thuần túy nhất, nếu như có thể khám phá, chỗ tốt không thể đánh giá.
Lời này nói xong, Lý Vân Tiêu cũng động tâm.
Xa Vưu cũng kích động hét lớn:
- Nhất định phải tìm Ngô Đại Thành ra, tuyệt không có thể tiện nghi tiểu tử kia! Di hài của Chân Long đại nhân, phải nắm giữ ở trong tay Long duệ như ta mới đúng, bằng không là một loại vũ nhục!
Lý Vân Tiêu than thở:
- Đáng tiếc Ngô Đại Thành đã thất tung, lai lịch người này vốn không rõ, thiên địa to lớn còn có thể tìm như thế nào?
Đột nhiên Tuyệt Thiên Hàn bấm niệm thần chú, một đạo Hồng mang bắn vào trong Long chủy, rơi vào trên cung phụng bài.
Bốn chữ "Hạo xỉ Nhật Nguyệt" tản mát ra một mảnh Kim mang, chậm rãi bắn ra một đạo hư ảnh, ở trên không trung chậm rãi rõ ràng.
Ở trong một mảnh vụ khí mù mịt, một cái răng trắng noãn hiện ra ở trước mắt mấy người, như là bạch cốt um tùm, mặc dù chỉ là chiếu hình, nhưng cũng có loại cảm giác chấn nhiếp nhân tâm.
- Chân Long di hài, đây tuyệt đối là Chân Long tiếc nuối!
Xa Vưu điên cuồng kêu lên, kích động có chút nổ tung.
Lý Vân Tiêu cũng biết cái này nhất định là thực sự, cái loại uy lực cuồn cuộn này, tuyệt đối là mô phỏng không ra, rộng rãi giống như thiên địa.
Tuyệt Thiên Hàn nói:
- Cũng không phải hoàn toàn không có cách nào, lúc này công tử thấy chiếu hình, cũng không phải là ảo ảnh, mà là từ Hạo xỉ thật chiếu hình tới.
- Cái gì?
Lý Vân Tiêu lấy làm kinh hãi, lập tức hiểu rõ ra nói:
- Thiên Lý Truy Tung Thuật!
Tuyệt Thiên Hàn gật đầu nói:
- Chí bảo trọng yếu như Chân Long chi xỉ, đương nhiên phải có thủ đoạn đặc biệt bảo vệ. Các đời Tổ Tiên đều ở trên Hạo xỉ để lại chút vết tích, mặc dù Ngô Đại Thành biết, nhưng lấy lực lượng của hắn còn chưa đủ để xóa đi. Cho nên ta còn có biện pháp cảm giác được Hạo xỉ tồn tại.
Lý Vân Tiêu nói:
- Đã như vậy, sao đại nhân không nhanh truy tìm?
Tuyệt Thiên Hàn nói:
- Đây cũng chính là vấn đề, mặc dù ta có thể cảm giác Hạo xỉ, lại không thể định vị nó. Ban đầu ta lo lắng là Ngô Đại Thành sinh tử, sợ hắn chết ở không gian kỳ dị nào đó, mới làm cho Hạo xỉ định vị mất đi hiệu lực, hiện tại xem ra là hắn cố ý gây nên.
- Có thể quấy rầy không gian định vị thuật, chắc chắn là Đại Thần Thông, cho dù Ngô Đại Thành có khả năng hỗn loạn