- May mà gặp được chúng ta, bằng không tùy ý phiêu đãng ở trong hư không liền nguy hiểm. Đương kim thiên hạ, có thể có được kiếm ý cường đại như vậy, vị tất chỉ có Cổ Phi Dương, nhưng có khả năng là hắn rất lớn.
Hoang nói:
- Cổ Phi Dương cũng tới, đồng thời cướp đi Kim Giản, hành trình Ngũ Hà Sơn này sợ sẽ có biến đổi bất ngờ, mau chóng cứu tỉnh quân sư lại.
- Vâng.
Ngả đáp nhẹ một tiếng, lấy ra một viên thuốc cho Triết nuốt vào. Sau đó ngũ chỉ ở trên thân thể Triết nhẹ nhàng phất qua, từng đạo hà quang từ bốn phía mọc lên.
Vô số kiếm thương trên người Triết bắt đầu khép lại, khuôn mặt cũng hiện ra nhiều màu sắc biến hóa, linh khí trong cơ thể không ngừng được kích hoạt.
Đội ngũ Yêu Tộc ở trên trời cao bắt đầu tiến tới, tốc độ cũng không nhanh, nhưng phương hướng chính là chỗ Bách Chiến Thắng đi, Ngũ Hà Sơn Phong Ấn.
Lý Vân Tiêu vì phòng ngừa vạn nhất nên lặng yên theo sau, hiện tại thế cục phức tạp, chỉ sợ có biến hóa ngoài ý muốn.
Vì tránh cho bại lộ hành tung, hắn để cho tất cả mọi người tiến nhập Giới Thần Bia, chỉ còn một mình theo đuôi.
Một lát sau chiến xa liền đi tới bầu trời Thiên Nhạc Phủ, người ở trên đỉnh núi từ lâu đã nhận được tin tức, đi không có một bóng người.
Những Đại Yêu kia không khỏi nhăn mi, hiển nhiên Thần Thức của bọn chúng đã cảm giác không được bất luận tồn tại gì.
Hoang chậm rãi nói:
- Hành trình của chúng ta đã bị phát hiện, Thiên Nhạc Phủ có chuẩn bị mà chạy. Bất quá bọn hắn vốn không phải là mục tiêu của chúng ta, không cần để ý bất cứ chuyện gì, trực tiếp đi Ngũ Hà Sơn.
Chiến xa vẫn không dừng lại, trực tiếp hướng xa xa mà đi.
Lý Vân Tiêu truyền âm vào trong Giới Thần Bia, đối với Quân Như Vân nói:
- Vị trí Ngũ Hà Sơn Phong Ấn ở đâu?
Quân Như Vân vội nói:
- Đồ nhi không biết. Ngay cả vị trí cụ thể của Ngũ Hà Sơn cũng không biết được, này đều là cơ mật của Thiên Nhạc Phủ, sợ là chỉ có trưởng lão trong môn mới có thể biết.
Lý Vân Tiêu cau mày nói:
- Trong Thiên Nhạc phủ sớm có kẻ phản bội.
Hắn có chút hối hận không hỏi Bách Chiến Thắng địa chỉ cụ thể, hiện tại chỉ có thể đi theo phía sau Yêu Tộc, có vẻ có chút bị động.
Đột nhiên chiến xa ngừng lại, bốn quái vật kéo xe liên tiếp nghễnh đầu kêu một trận, mới dần dần dừng lại.
Vài tên Yêu Tộc đi ra phía trước, nói thầm một lúc, một người trong đó lập tức bỏ xuống một quyển trục.
Quyển trục lăng không bay lượn, tản mát ra kim quang, bên trong có vô số phù hiệu cổ quái bay ra.
Lý Vân Tiêu liếc nhìn lại, liền biết những phù hiệu kia đều là không gian tọa độ, quyển trục kia là Luyện Kim thuật ghi lại tọa độ, lúc này thả ra ngoài, dùng để tìm địa điểm chân chính.
Đột nhiên một cái tọa độ sáng lên, Yêu Tộc kia đại hỉ, hai tay bấm niệm thần chú, đánh vào trong tọa độ.
Sau đó lấy phù hiệu kia làm điểm, một đạo trận lực tản ra, cảnh tượng bốn phía nhất thời phát sinh biến hóa.
Núi non của Thiên Nhạc Phủ không ngừng hóa thành quang điểm tiêu tán, một phen cảnh tượng khác hiện lên, trong hư không, một ngọn núi xa hoa lộng lẩy xuất hiện, tản mát ra hà quang màu sắc rực rỡ.
Tất cả mọi người nhất thời an tĩnh lại, đều nhìn về phía ngọn núi, thượng không thấy đỉnh, trực thấu Vân Tiêu, hạ không thấy đáy, tốc hành Địa Phủ.
Ngọn núi này không chỉ nguy nga, lại bởi vì ý nghĩa tồn tại của nó không giống bình thường, đặt ở trong lòng mỗi một vị Yêu Tộc, đều phảng phất không thở nổi.
Mành xa từ từ mở ra, Hoang cùng Ngả từ bên trong đi ra, lăng không nhìn ngọn núi kia, cảnh sắc tuy đẹp, nhưng mặt trời chiều ngã về tây, cho người cảm giác hoa vàng ngày mai.
Ngả nói:
- Ngũ Hà Sơn này đúng là một kiện Huyền Khí.
Mọi người nghe vậy, đều giật mình không thôi, nhưng đối với Ngả nói, người nào cũng sẽ không hoài nghi.
Hoang trầm ngưng nói:
- Huyền Khí gì, có thể trấn áp tộc ta mấy nghìn năm? Lực lượng cuồn cuộn không ngừng kia là từ đâu mà đến?
Ở dưới ánh