Cố Thanh Thanh nức nở một lúc mới ngừng lại, nàng lau nước mắt, cúi thấp đầu sợ bị ai thấy hốc mắt sưng đỏ.
Cố Thanh Thanh trợn to mắt nói:
- Những gì các người nói ta đều hiểu, nhưng không thể không buồn. Mà buồn một lúc cũng tốt, đi thôi.
Đến đẳng cấp như bọn họ đã xem nhạt sinh tử, nhưng đa tình tự cổ thương ly biệt, ly biệt luôn làm người ta khó chịu nhất.
Đoàn người lặng lẽ bay trên trời, không khí hơi nặng nề, không ai mở miệng nói chuyện.
Chợt Lý Vân Tiêu lòng máy động ngừng lại, biểu tình suy tư.
Khúc Hồng Nhan bay tới gần, ngạc nhiên nhìn Lý Vân Tiêu:
- Phi Dương, sao vậy?
Mới rồi Cố Thanh Thanh có cảm ứng, hay Lý Vân Tiêu cũng cảm ứng được gì?
Ngón tay Lý Vân Tiêu gõ cằm mắt nh ìn hư không vô tận trước mặt, trầm ngâm nói:
- tân Quý Ly Diễm Quang lúc trước bị ta hàng phục đã luyện hóa rồi, ta từ trong đó cảm nhận hơi thở của Đế Đan Lâu, ngay hướng này.
Lý Vân Tiêu chỉ tận cùng phía xa:
- Ta đang nghĩ có nên đi vòng tới trước tìm Đế Đan Lâu rồi mới kiếm Thiên Phượng vĩ linh không? Dù sao cây vĩ linh kia nằm trong tay Phạn Yêu, ta không ôm nhiều hy vọng, nếu tìm được Đế Đan Lâu thì sẽ dễ như trở bàn tay.
Cố Thanh Thanh nhìn hướng Mục Tinh:
- Ngươi thấy sao? Dù gì ngươi rõ ràng về tứ đại phong linh chi vật nhất, nó vốn là đảo Huyền Ly làm ra.
Mục Tinh kiên nhẫn giải thích:
- Ừm! Ý nghĩa ban đầu tứ đại phong linh chi vật là phong ấn linh khí trong Vĩnh Sinh chi giới để tránh tiết ra ngoài, cùng lúc đó vận chuyển không dứt, liên tục rút linh khí từ bên ngoài bổ sung vào. Về sau đảo Huyền Ly vì thu nạp cường giả mỗi thời đại vào giới nên mới làm ra bốn trọng lâu khí, đan, bảo, thư, hơn nữa giải phong Ngọc Thư các. Các đại sư xây dựng Đế Đan Lâu, luyện chế đan dược trong đó đèu đã qua đời, giá trị thứ bên trong siêu cao, đáng giá đi một chuyến.
Mắt Mục Tinh lóe tia sáng:
- Bên trong có mấy viên đan dược dù là ta cũng rất động lòng.
Cố Thanh Thanh nghe hiểu điều gì, kinh ngạc hỏi:
- Hay bên trong có thập giai thần đan?
Đám người Lý Vân Tiêu khẽ run, lộ vẻ mặt ngạc nhiên.
Thập giai thần đan đã tuyệt tích mười vạn năm, đại phái truyền thừa như Thần Tiêu cung cũng tiêu hao hầu như không còn, có được đan dược cửu giai đỉnh cao đã là vật yêu nghiệt.
Mục Tinh cười bí hiểm:
- Ha ha ha, thập giai thần đan?
Khuôn mặt kim loại lộ biểu tình kỳ dị, Mục Tinh liếm môi nói:
- Các người có từng nghe về Thiên Vận Tạo Hóa đan, có thể nghịch thiên sửa mệnh, tử khí hồi sinh không?
Mọi người hút ngụm khí lạnh, kinh kêu:
- Thiên Vận Tạo Hóa đan!!!
Cố Thanh Thanh hoàn toàn biến sắc mặt, lửa giận bùng cháy, sát khí bắn ra.
Cố Thanh Thanh quát to:
- Mục Tinh, đồ chết tiệt! Có tin tức Thiên Vận Tạo Hóa đan vậy mà câm miệng không nói ra, nếu có viên đan dược nghịch thiên sửa mệnh này có lẽ Bách Luân đại nhân sẽ không chết!
Sát khí dâng trào cuồn cuộn trên không trung ngưng tụ thành mấy lốc xoáy trói tứ chi và cơ thể Mục Tinh lại, eng một tiếng kéo gã giang hai tay hai chân cột chặt trên trời.
Đám người Khúc Hồng Nhan giật nảy mình. Tuy Cố Thanh Thanh bất cần đời nhưng bình thường tình cách rất tốt, lần đầu tiên thấy nàng giận thật, nàng đã xúc động sát tâm.
Mục Tinh nhíu mày, buồn bực nói:
- Làm sao ta nhớ việc này được? Hơn nữa Thiên Vận Tạo Hóa đan đã siêu thoát phạm trù thập giai, nếu có thể phân chia đẳng cấp lên trên nữa thì cỡ thập nhất giai, làm sao muốn liền lấy được nó?
Lý Vân Tiêu nói:
- Ta có nghe đồn về đan này, luôn nghĩ nó chỉ là truyền thuyết, không ngờ có thật. Dù thế nào thì ta rất muốn thấy một lần, có được đến nó hay không phải xem cơ duyên. Đại nhân đừng đem cái chết của Bách Luân đại nhân trách tội vào cái chuyện vô căn cứ này, rõ ràng là giận chó đánh mèo người khác.
Cố Thanh Thanh ngẫm nghĩ thấy mình quá đáng thật, khẽ quát thu sát khí về. Mục Tinh phục hồi lại, mặt nhăn nhó.
- Đi thôi, Đế Đan Lâu đã vào Vĩnh Sinh chi giới thì đừng để người khác nhanh chân đến trước.
Xác định phương