Phập!
Kiếm từ ngực Lý Vân Tiêu đâm vào người Dận Vũ như vậy tiếng keng, bị vảy rồng ngăn cản.
Nhưng Băng Sát Tâm Diễm trên Kiếm Thương Trảm Hồng xoay tròn thoáng chốc đánh tan phòng ngự vảy rồng, thuận lợi đâm vào.
Dận Vũ khẽ rên:
- Phụt!
Dận Vũ không nhịn được nữa phun ngụm máu vào người Lý Vân Tiêu.
Máu rồng nóng bỏng, làn da Lý Vân Tiêu bị ăn mòn, nhiều phần thân thể bị hoại tử nhưng rất nhanh bị Quang Minh Lưu Ly Thân chặn lại, không ngừng tự động chữa trị.
Mắt Dận Vũ lóe tia độc ác:
- Thật là chiêu ác động, xả thân thành nhân. Nhưng điều này có ý nghĩa không?
Dận Vũ tức giận nói:
- Dù sao ngươi sắp chết, chẳng qua trút tức giận ra trước khi chết. Ta sẽ đại từ đại bi cho ngươi vui vẻ một chút.
Khóe môi Lý Vân Tiêu cong lên:
- Ha ha ha! Vậy sao?
Người Lý Vân Tiêu dần nổi lên lôi quang, không ngừng hóa thành lôi điện phân giải ra.
Chỗ ngực bị đâm thủng biến ra vòng xoáy sấm sét. Cánh tay Dận Vũ xuyên qua vòng xoáy bị nhiều tia chớp bao trùm, không ngừng đánh thẳng vào long lân.
Dận Vũ hét chói tai như thấy quỷ:
- Cái gì?!
1`Xán bối rối điên cuồng hét to:
- Không thể nào! Trước Minh Long Ấn của ta sao ngươi còn có thể hóa lôi? Mặc dù là tiên thiên Ngũ Hành thân thể cũng không thể được!
Dận Vũ từng bằng vào chiêu này đánh chết Tiên Thiên Ngũ Hành Linh Thể, không thất bại bao giờ.
- Ừm! Chiêu này của ngươi đúng là rất mạnh, ta không ngờ ngươi có chiêu áp chế Ngũ Hành Linh Thể, thật sự rất nguy hiểm.
Cơ thể Lý Vân Tiêu từ vị trí bị tay rồng xuyên thấu đều hóa thành lôi điện lấp lóe trên bầu trời, cực kỳ chói mắt.
Lý Vân Tiêu chậm rãi quay người đối diện Dận Vũ, kiếm chỉ tới trưcó vài phần, đâm Dận Vũ khẽ hừ, khóe môi chảy máu.
- Không thể nào! Tuyệt đối không thể! Rốt cuộc là sao?
Dận Vũ bối rối, tinh thần hỗn loạn, đầu óc cũng rối bời.
- Kiếm vạn pháp đều về pháp tắc. Minh Long Ấn của bổn tọa là quy tắc ức chế lực lượng ngũ hành làm sao có thể mất đi hiệu lực???
- Ha ha ha! Lúc trước ta nói rồi, thành chuyện không có thể mới là chuyện người được thiên đạo lựa chọn phải làm. Nếu ai cũng có thể làm được thì thiên đạo cần ngươi làm ích gì?
Ánh mắt Lý Vân Tiêu lạnh băng, sát khí bộc phát.
- Ngươi . . . Ngươi không bị thương?
Dận Vũ phát hiện khuôn mặt Lý Vân Tiêu chỉ trắng vì tiêu hao quá lớn, không có chút vết máu.
Dận Vũ hét to:
- Ta hiểu rồi!
Dận Vũ cảm giác như mới tỉnh giấc mộng, kinh sợ nói:
- Ngươi vốn không hề bị thương! Nói cách khác ngay từ đầu ngươi đã hóa lôi!
Đầu óc Dận Vũ xoay chuyển nhanh rốt cuộc hiểu rõ. Không phải Minh Long Ấn mất đi hiệu lực mà là Lý Vân Tiêu đã sớm hóa lôi, dùng huyễn thuật che giấu, hắn vẫn luôn đánh lừa Dận Vũ.
Lý Vân Tiêu nhẹ gật đầu, nói:
- Đúng vậy, ta không biết ngươi sẽ dùng thủ đoạn gì công kích ta, cho nên sớm liền hóa thành lôi thân, hơn nữa dùng đồng thuật che giấu.
Lý Vân Tiêu thoáng chốc mở đôi mắt ra, bên phải đỏ như máu, bên trái đen như mực.
- Đồng thuật bình thường vô dụng với ngươi, nên ta chỉ áp dụng nó vào người mình và chỉ che giấu phạm vi nhỏ. Ban đầu ta cảm thấy mình chú ý cẩn thận hơi quá nhưng không ngờ nguy hiểm thật.
Sắc màu kỳ lạ trong đôi mắt Lý Vân Tiêu thoáng chốc phục hồi lại, hắn ra vẻ sợ hú hồn:
- Nằm mơ cũng không ngờ trong thiên hạ có chiêu thức áp chế Ngũ Hành Linh Thể nguyên tố!
Dận Vũ cực kỳ không cam lòng, giận dữ hét:
- Khi ta rơi vào lỗ đen làm sao ngươi biết ta sẽ xuất hiện tại phía sau ngươi, đánh lén ngươi?đừng nói là bản năng cảm ứng được! Bổn tọa thi triển Tinh Vân Quyết trong lỗ đen, tuyệt đối không thể bị ngươi phát hiện!
- Chuyện này nói ra cũng thú vị.
Lý Vân Tiêu cười khẩy nói:
- Ta sẽ nói cho ngươi biết, Lâm đại nhân chuyển ký ức hai người chiến đấu thành hình ảnh cho ta quan sát một lần. Chiêu này của ngươi chuyên môn dùng để chạy trốn, ta đã gặp ngươi thi triển qua mấy lần. Lúc long vực của ngươi biến thành lỗ đen là ta đã cảnh giác rồi. Ngươi nói đúng, người xưa có câu mãn chiêu tổn, khiêm được lợi. Khi ngươi cho rằng có thể dùng Minh Long Ấn áp chế Ngũ Hành Linh Thể của ta, dùng trái thắng nhẹ nhàng thì đã