Thiên Tinh Tử cực kỳ bất mãn, trầm giọng nói:
- Lão đệ đừng trách làm ca ca nhiều lời, thập phương quy tắc chính là vật sở hữu của mọi người trong Thiên Võ Giới, Thiên Võ Minh dường như không có tư cách phong tỏa nó.
- Ha ha.
Lý Vân Tiêu thản nhiên cười nói:
- Xác thực không có tư cách, nhưng trên đời này có cái gì gọi là tư cách sao? Không đúng, đúng chính là thực lực. Có thực lực là được.
Thiên Tinh Tử nói:
- Lão đệ nói lời này không thông rồi, một khi phong tỏa quy tắc chi lực, ngươi sẽ đối nghịch với người trong thiên hạ. Thiên Võ Minh mặc dù mạnh hơn nữa cũng không thể ngăn lửa giận của thiên hạ. Lão đệ muốn dẫn lửa thiêu thân hay sao?
Lý Vân Tiêu ha ha cười nói:
- Tự thiêu cũng tốt, không tự thiêu cũng được. Tóm lại muốn thành thần phải cùng Thiên Võ Minh đối kháng ma kiếp. Dùng thực lực Thiên Võ Minh hiện tại, mặc dù đối kháng thiên hạ, đối kháng mười năm hai mươi năm cũng được. Nếu cuối cùng không đỡ nổi, đơn giản, ta sẽ nổ tung nơi sinh ra quy tắc, ai cũng đừng mong được.
- À? ... Ah!
Thiên Tinh Tử há to mồm, hắn không hiểu tình huống trong đó, cũng không biết có thật nổ tung hay không, chỉ cảm thấy toàn thân đổ mồ hôi lạnh, ngượng ngùng nói:
- Lão đệ chơi chiêu này quá độc rồi!
Lý Vân Tiêu lạnh lùng nói:
- Dù sao không vượt qua ma kiếp, mọi người cũng xong đời.
Thiên Tinh Tử lau mồ hôi lạnh trên trán, nói:
- Gia nhập Thiên Võ Minh có chỗ tốt và nghĩa vụ gì?
Hắn đã bị nói động, hoặc nói là bị dọa động.
- Ha ha, lão ca quả nhiên là người thông minh, chỗ tốt có rất nhiều, chúng ta từ từ nói chuyện. Về phần nghĩa vụ, tự nhiên là đối kháng ma kiếp, hơn nữa nghe theo lệnh minh chủ.
Lý Vân Tiêu khẽ cười nói, biết rõ chuyện không sai biệt lắm, đã có thể thành.
Hai người sau đó tâm tình đại thế thiên hạ, thế lực khắp nơi, cùng với vận mệnh tương lai, Thiên Tinh Tử sau đó cũng đáp ứng gia nhập Thiên Võ Minh.
Sau khi đáp ứng, trong lòng cũng nóng lên, muốn lập tức đi thành Viêm Vũ tìm hiểu thập phương quy tắc.
Lý Vân Tiêu nói:
- Mọi thành viên Thiên Võ Giới đều có tư cách tranh đoạt vị trí minh chủ, lão ca cũng có thể đại triển thân thủ, đoạt được ngôi đầu.
Thiên Tinh Tử khoát tay nói:
- Lão đệ cũng đừng cầm ta ra đùa giỡn, lão ca với chút thủ đoạn này, đi ra tìm mất mặt. Ta nên im lặng tìm nơi tu luyện bước vào Thần Cảnh thì tốt hơn, kéo dài tuổi thọ là được.
Lý Vân Tiêu mỉm cười nói:
- Chỉ cần có thể vượt qua ma kiếp, tất cả mọi người có thể kéo dài tuổi thọ, nếu không mặc dù có tuổi thọ ngàn năm cũng sẽ kết thúc trong thảm đạm mà thôi.
Thiên Tinh Tử hơi có chút kinh ngạc, hắn chỉ biết Lý Vân Tiêu thông minh tuyệt đỉnh, thiên tư siêu quần, không thể ngờ còn đảm đương và trách nhiệm như vậy, nội tâm của hắn cũng nóng bừng.
- Lão đệ yên tâm! Nếu ta đã quyết định gia nhập, chuyện kháng ma này ta sẽ tận lực, sẽ không qua loa.
Thiên Tinh Tử nghiêm mặt nói ra. Hắn cũng biết đang mang trọng đại, mà lại là thiên hạ hưng vong, thất phu hữu trách, sẽ không đùa giỡn.
Lý Vân Tiêu đại hỉ nói:
- Vậy đa tạ lão ca.
Thiên Tinh Tử nói:
- Ngươi phái một ít người tới, xây dựng thông đạo cố định giữa Vạn Tinh Cốc cùng thành Viêm Vũ. Tốt nhất Vạn Tinh Cốc nên liên hệ với mấy đại phái bắc vực, như vậy có thể chiếu ứng thật tốt.
- Ta cũng có ý đó.
Lý Vân Tiêu cười nói, hai người ăn nhịp với nhau.
Lập tức Vạn Tinh Cốc cũng không sỉ diện, tuyển một đám Võ Đế đi ra, cùng hắn đi về thành Viêm Vũ tu luyện.
Về phần chuyện xây dựng thông đạo hắn ném cho phó tông chủ.
Vạn Tinh Cốc không tham gia lang hoàn thiên, trận chiến Ngũ Hà Sơn và chém giết Phệ Hồn Tông đã chết tổn thương thảm trọng, hiện tại trừ Thiên Tinh Tử thực lực siêu tuyệt ra, đệ tử trong môn phái đứt gãy khủng khiếp, tinh anh mất đi bảy tám phần.
Đây là nguyên nhân chủ yếu Vạn Tinh Cốc không muốn gia nhập Thiên Võ Minh, hy vọng tốn vài chục năm sẽ khôi phục sinh khí trong tông môn.
Nhưng Thiên Võ Minh đã lũng đoạn thập phương