Hạo Phong nhíu mày nói:
- Chuyện gì đây?
Hạo Phong có chém thử mấy đao, những điểm nối tan vỡ nhưng tách rời thành các điểm nối càng nhỏ bé hơn.
Diệp Nam Thiên sắc mặt khó xem nói:
- Quy tắc tỏa?
Lý Vân Tiêu gật đầu nói:
- Đúng là quy tắc tỏa, trừ phi hủy nguyên lực lượng quy tắc hoặc tìm ra cách thu lưới về nếu không thì khó khăn. Nhưng không biết điểm đen này là gì mà không đập nát được.
Lý Vân Tiêu giơ tay lên ngưng tụ một điẻm Băng Sát Tâm Diễm.
Băng Sát Tâm Diễm phừng một tiếng bay vào một điểm đen, đốt xèo xèo.
Đốm đen chẳng sợ ngọn lửa, ngược lại bị đốt cháy rút đi sắc đen dần biến trắng.
- Đây là . . .
Người Lý Vân Tiêu run rẩy, lạc giọng:
- Nghê Hồng thạch!?
Lý Vân Tiêu xoe tròn mắt. Những đá vụn nhỏ như hạt cát không ăngò là Nghê Hồng thạch! Hoặc nên nói không hoàn toàn Nghê Hồng thạch, vừa rồi đốm đen bị Băng Sát Tâm Diễm đốt cháy mới lộ ra chút đặc tính Nghê Hồng thạch, bị Lý Vân Tiêu cảm ứng được.
Danh từ Nghê Hồng thạch đối với cường giả có mặt đều không xa lạ gì, bọn họ hoàn toàn biến sắc mặt.
Lý Vân Tiêu trầm giọng nói:
- Những thứ này chắc là nguyên thạch sơ giai, chưa hoàn toàn diễn biến thành Nghê Hồng thạch. Mới rồi ta đốt cháy chỉ tăng thêm diễn biến của nó nhưng không hoàn mỹ.
Lý Vân Tiêu vươn tay chạm vào một điểm, cảm nhận sự khác lạ, khác hẳn với Nghê Hồng thạch thật sự.
Phương xa truyền đến tiếng cười gằn:
- Chậc chậc, khó khăn lắm tạo ra quy tắc tỏa nhưng chỉ bắt được một con cá, thật lãng phí. Nhưng đây là con cá lớn.
Quanh Cổ Ma Tỉnh xuất hiện một nam nhân áo đen, mắt lóe tia sáng kỳ lạ, là Vũ Thần phó chức Hóa Thần hải.
Từ Cổ ma tỉnh tuôn ra ma khí ồ ạt không dứt, rất nhiều vũ giả tùy theo bay. Thoáng chốc có hơn ngàn người, rậm rạp như sao trên trời.
Sắc mặt của Lý Vân Tiêu hết sức khó xem. Những vũ giả này chính là ma túc Hóa Thần hải lúc trước, có một số không phải ma tu nhưng bây giờ nhập ma theo. Vấn đề hơn phân nửa nằm ở những huyền khí, đan dược chắc chắn che giấu cái gì đó.
Hơn nữa huyền khí, đan dược truyền ra từ Hóa Thần hải, không biết phạm vi ảnh hưởng, khuếch tán thế nào, e rằng nguyên Thiên Vũ giới gặp rắc rối to.
Vũ Thần cười khẩy nói:
- Quy tắc tỏa này dùng phôi liệu Nghê Hồng Nguyên Thạch chế tạo ra, khó khăn gian khổ rất khó tưởng tượng. Nghe nói mỗi điểm nối có ít nhất một vong hồn Ma Sát.
Mọi người hết hồn, trên quy tắc tỏa có ít nhất mấy ức đốm đen vậy bao nhiêu Ma Sát đã chết?
Vũ Thần nhìn biểu tình giật mình của mọi người, có vẻ rất thỏa mãn.
Vũ Thần cười to bảo:
- Ha ha ha! Các ngươi không cần đau lòng, những Ma Sát này vốn là sinh linh cơ sở nhất Ma giới, các đại nhân Ma Quân toàn dùng chúng nó luyện đan, luyện khí, hoặc trực tiếp ăn sống.
Lý Vân Tiêu cười lạnh nói:
- Những Ma Sát trở thành vũ khí đều là thân bất do kỷ, không giống đại nhân ngài đây chủ động dâng lên, quả nhiên cao cấp hơn Ma Sát nhiều.
Vũ Thần nổi giận:
- Ngươi đang mỉa mai ta!?
Lý Vân Tiêu nói:
- Không dám, đại nhân mang theo nhiều lâu la bên người, ta nhìn còn sợ, nào dám mỉa mai? Lát nữa phải cầu xin đại nhân nương tay tha cho ta một mạng. Đúng rồi, Lỗ Thông Tử đâu? Ở trong giếng làm cái trò gì mà không lên?
Vũ Thần nghe thấy kỳ kỳ, tức giận hừ mũi:
- Ta không cần biết trong lòng ngươi nghĩ gì, hôm nay ta phải rửa nhục, dùng máu của ngươi rửa sạch khuất nhục ngươi đã mang cho ta! Còn về Vu thuật trưởng đại nhân, ngươi sẽ không có cơ hội gặp nữa!
Sắc mặt Vũ Thần âm trầm vung tay lên, đám vũ giả phô thiên cái địa bay đi.
Hơn ngàn người tụ tập che kín bầu trời.
Linh Mục Địch nói:
- Đám vật hy sinh này không đơn giản.
Lý Vân Tiêu gật gù:
- Mọi người hãy cẩn thận chút, những vũ giả ma tu không sợ chết, cực kỳ thô bạo, giết chóc, hơn phân nửa là quân tốt thí của Lỗ Thông Tử để tiêu hao lực lượng chúng ta. Đối thủ càng đáng sợ hơn e rằng nằm sâu trong Cổ Ma Tỉnh.
Mắt Hạo Phong lạnh băng lạnh lùng nói:
- Vật hy sinh lợi hại đến mấy vẫn chỉ là tốt thí.
Hạo Phong giơ Niết Nguyên đao trước tiên xông hướng đám vũ giả ma tu.
Đao quang