Hình gật đầu, nói:
- Vậy Lý Vân Tiêu có được Giới Thần Bi, có thể tham gia lục đạo ma binh có đây không?
Vũ Thần hào hứng chỉ vào chiến trường, nói ngay:
- Có, là người đó!
Con ngươi Hình co rút nhìn theo hướng được chỉ, mắt bắn ra tia sáng:
- Là thiếu niên kia sao?
Trên Lý Vân Tiêu ung dung bình tĩnh, tay phải cầm kiếm, mỗi một kiếm chém ra tiện lấy mạng một người. Tất cả vũ giả ma tu trúng kiếm của Lý Vân Tiêu đều nổ chết, ma Sát trực tiếp hóa thành ma khí.
Vũ Thần hận ngứa răng, mặt đầy oán thù:
- Đúng, là người đó!
- Đó là . . .!
Hình đột nhiên kêu lên:
- Nghê Hồng thạch chế tạo ma kiếm!
Mỗi lần Kiếm Thương Trảm Hồng đâm ra là có Băng Sát Tâm Diễm nổi trên thân kiếm, nên đám ma tu không có cơ hội bắn ra Ma Sát.
Hình mắt lóe tia sáng, một tay bắt ấn miệng lầm rầm, ánh sáng màu nâu sậm dâng lên trên người, nhiều phù văn lấp lánh trong ánh sáng.
Vũ Thần giật mình kêu lên:
- Ám Diêm giáp trụ!
Trong khoảnh khắc giáp trụ trùm lên người Hình chỉ lộ ra đôi mắt, tham lam nhìn chằm chằm kiếm trong tay Lý Vân Tiêu. Hình nhấc chân một bước đi vào hư không.
Vũ Thần mừng rỡ, thầm nghĩ Lý Vân Tiêu chết chắc rồi, hưng phấn nhìn phía trước.
Lý Vân Tiêu đang chém giết vài tên ma tu, đột nhiên cảm giác cực kỳ nguy hiểm buông xuống. Lý Vân Tiêu giật mình xoay người lùi ra sau.
Đôi chân Lý Vân Tiêu đạp vị trí kỳ lạ một phân thành hai, hai tàn ảnh giao nhau lùi ra sau, tới lui xuyên qua mấy vũ giả ma tu bên cạnh người.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Mấy vũ giả ma tu kỳ dị nổ banh xác, nổ ra rất nhiều Ma Sát bị sợ hãi hú hét chạy tứ tán.
Con ngươi Lý Vân Tiêu co rút, nháy mắt bắt giữ bóng dáng của đối phương, vung trường kiếm lên vạch vô số đường kiếm đâm thẳng.
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!
Kiếm phun ra muôn vàn kiếm khí như một đóa sen lớn từ trên trời rơi xuống, từ từ nở rộ. Ngọn lửa trăng bập bùng cháy trong hoa sen đốt cháy hư không.
Đột nhiên từ trong kiếm khí hoa sen phát ra tiếng rống to:
- Grao!
Một bóng người vỗ mấy chưởng, ma phù to lớn thoáng hiện trên bầu trời đè ép bốn phía.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Kiếm khí và ngọn lửa nổ tung hóa thành vô số mảnh nhỏ kiếm khí sắc bén và hỏa hao bay tứ tán, ngộ thương mấy chục người.
Đám đông xung quanh giật nảy mình cuống cuồng bỏ chạy, tránh ra khoảng trống mấy trăm trượng.
Chỗ vụ nổ Hình chậm rãi xuất hiện, tất cả vũ giả ma tu ôm lòng sợ hãi không dám đi vào chân không này.
Khúc Hồng Nhan ở phương xa giật mình kêu lên:
- Phi Dương!
Khúc Hồng Nhan muốn giết ra một con đường, sợ Lý Vân Tiêu gặp nguy hiểm. Bất đắc dĩ có quá nhiều ma tu, giết hoài không hết. Ma Sát càng như hằng hà sa sổ, giết mệt bở hơi tai.
Lý Vân Tiêu hét to:
- Tất cả đừng tới đây!
mấy người khác muốn tiến lên nghe vậy liền từ bỏ, tập trung chém giết đám ma tu.
Hình vươn tay ra:
- Đưa Nghê Hồng ma kiếm cho ta!
Lý Vân Tiêu nhướng chân mày, khinh thường nói:
- Cho ngươi? Có lợi gì?
Hình đáp:
- Có lẽ sẽ giữ lại được cái mạng.
Lý Vân Tiêu bật cười:
- Có lẽ sao?
Hình gật đầu nói:
- Bởi vì ta định tách lực lượng Ma Chủ Đế trong người của ngươi ra, không chừng sẽ làm ngươi chết nên không thể bảo đảm.
Lý Vân Tiêu nói:
- Trước tiên hãy nói xem ngươi là cái khỉ gì?
Hình nói:
- Hình, ma quân nhị giai tọa hạ của Man đại nhân.
Lý Vân Tiêu nheo mắt lặp lại:
- Man đại nhân?
Lý Vân Tiêu nhớ tới người bám trên thân thể Dận Vũ trong Vĩnh Sinh chi giới:
- Man đại nhân là ma quân mấy giai? Tam giai? Tứ giai? Hình như rất có thân phận, uy vọng?
Hình nói:
- Hừ, vô tri! Đây là Thiên Vũ giới tự phân chia đúng không? Ma quân chỉ chia hai đẳng cấp đối ứng với hai cảnh giới Chưởng Thiên, Hư Cực của Thiên Vũ giới. Lên trên nữa mà ma chi Tôn Giả, đối ứng tạo hóa cảnh của Thiên Vũ giới, Man đại nhân là Ma Tôn.
Lý Vân Tiêu lòng máy động hỏi:
- Ma giới có mấy vị Ma tôn? Tồn tại trên Ma tôn đối ứng với giới vương cảnh là cái gì?
Hình châm chọc:
- Ha ha ha, ngươi muốn nghe thực lực Ma giới? Ha ha ha ha ha ha! Dù biết thì sao? Trên Ma tôn là đỉnh một giới, là