Đế Già gật gù:
- Ừm, ta hiểu rồi!
Đế Già chuyển hướng Lý Vân Tiêu, nói:
- Đệ tử của ngươi tư chất không tệ, tu luyện ma công siêu tốt, ta ban cho hắn một cuộc tạo hóa.
Lý Vân Tiêu hết hồn:
- Là tạo hóa gì?
Đế Già mỉm cười nói:
- Ngươi đừng lo, hắn sẽ sống rất tốt. Thật ra nếu ngươi muốn thì ta sẽ cho ngươi làm ma phó đệ nhất của ta, thống lĩnh toàn bộ thuộc hạ, ngươi sẽ không phải chết còn có thể gặp lại đồ đệ của ngươi.
Lý Vân Tiêu buồn bực nói:
- Ngươi cảm thấy ta sẽ đồng ý sao?
Đế Già thở dài thườn thượt trầm giọng nói:
- Chắc chắn là không, nên ta mới bảo ngươi chết chắc.
Đế Già giơ tay lên, ma quang lung lay trong lòng bàn tay.
Lý Vân Tiêu vội kêu lên:
- Khoan, ta chưa hỏi xong hết!
Đế Già lạnh lùng nói:
- Đáng tiếc ta đã không có kiên nhẫn.
- Ma Quang Thiểm!
Đế Già vung tay, ma lực khủng bố bắn xuống như tia chớp ầm vang.
Lý Vân Tiêu giật mình nhưng không hốt hoảng, nhẹ nhàng thụt lùi.
Lý Vân Tiêu chợt cảm giác bị lực lượng giam cầm, không chỉ không gian bốn phía cứng rắn như tường sắt, đôi chân giẫm đất như bị lực hút ngàn cân trói buộc hắn lại.
Cộp cộp cộp!
Lý Vân Tiêu lảo đảo, do vội vã thụt lùi nên suýt không đứng vững.
Không né được thì chém kiếm ra!
Kiếm Thương Trảm Hồng dấy lên ánh lửa đan xen với kiếm khí biến rồng lao đi.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Ma quang chợt lóe bị kiếm thế chém thành hai nửa, hóa thành ma viêm cuồn cuộn chảy sang hai bên.
Lý Vân Tiêu nắm chặt bảo kiếm, thần dịch lực chuyển động trong người. Lý Vân Tiêu phải thi triển ra quang minh lưu ly thân mới giảm bớt áp lực trên người chống đỡ điện Thánh Ma ức chế.
Đế Già khen ngợi:
- Không tệ!
Nhưng sắc mặt Đế Già lạnh lùng, người lóe ma quang biến mất tại chỗ.
Cả đại điện ầm vang chấn động, thanh âm xa xăm cổ xưa vang lên trong điện. Ma khí bốn phía sôi sục như nước sông chảy xiết đổ xuống.
Trong ma khí mơ hồ xuất hiện bóng dáng cao lớn, khí thế khiếp người như núi.
Lý Vân Tiêu nhìn kỹ lại, giật nảy mình. Trong ma khí là ba Cự Linh, hình dạng giống như Đế Già nhưng sắc mặt thì khác, gồm có trào phúng, sắc lạnh, hờh ững.
Ba Cự Linh giống như pháp tướng ba đầu sáu tay tách ra chiếm mỗi vị trí, cùng bắt ấn ngưng chưởng vỗ vào chính giữa.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Ma khí bốn phía ngút trời, ba chưởng ấn lượn vòng, tiếng gió rít thê lương nổi lên bốn phía đại điện.
Lý Vân Tiêu biến ra ba đầu sáu tay, hắn hét lớn một tiếng, toàn thân tỏa ánh sáng vàng, cơ bắp trướng nở, sức mạnh to lớn chấn mở điện Thánh Ma ức chế.
Giống như một đóa sen vàng nở rộ trong bóng tối vô biên.
Thủ ấn sáu tay biến kim phù bay múa nháy mắt kết ra ba ấn Phù Sinh, Trần Thế, Thiên Địa đánh tới bốn phương tám hướng.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Ấn quyết đánh nát không gian trói buộc va chạm với ba pháp tướng, linh áp khủng bố rung động kinh thiên động địa, mặt đất rung rinh, không gian vặn vẹo hoàn toàn biến hình.
Nhâm Hề Mân thấy Lý Vân Tiêu dũng mãnh thì rất giật mình, hét to:
- Chủ nhân! Ta đến giúp chủ nhân!
Hai tay Nhâm Hề Mân chộp, một cây rìu chiến màu đồng nằm trong tay chém tới.
Lý Vân Tiêu đang đối kháng với Đế Già, dường như gã nương nhờ lực lượng nguyên điện Thánh Ma, xung lực từ ba mặt pháp tướng như sóng biển đổ xô chồng chất từng tầng khiến Lý Vân Tiêu chịu áp lực lớn.
- Grao!
Thiên Mục hiện trên trán Lý Vân Tiêu bắn ra đoàn sáng, cương phong bay ra hóa thành phong nhẫn như hình nửa vầng trăng to chém hướng Nhâm Hề Mân.
Bùm!
Chớp mắt Nhâm Hề Mân bị đánh bay, cương phong quẹo một vòng trên không trung biến thành cá sấu lao vút qua, theo đuổi không bỏ.
Nhâm Hề Mân hết hồn không rảnh lo cho Đế Già, lão cầm rìu chiến quay đầu bỏ chạy.
Lúc này Lý Vân Tiêu cảm thấy sắp không chống đỡ nổi, lực lượng của đối phương liên miên không dứt như chẳng có điểm cuối. Thần dịch lực của Lý Vân Tiêu như nước sông rút đi, so sánh hai bên càng đánh càng khó khăn.
Biểu tình trên pháp tướng ba mặt của Đế Già dần giống nhau, mặt lạnh băng, nhếch mép cười gằn, dường như cố ý muốn kéo Lý Vân Tiêu gục hoàn toàn.
Con ngươi Lý Vân Tiêu co rút thoáng chốc đổi màu máu nhìn Đế Già chằm