Đại Yêu Yêu ở một bên nhìn thấy, đôi mắt sóng gợn lăn tăn kia chớp động lên quang mang.
- Hắn đột phá đến Hậu Thiên cảnh, vừa rồi cảnh tượng kia, đại biểu cho sông huyết khí của hắn rất mạnh.
Đại Yêu Yêu kinh ngạc.
- Thật thú vị, chẳng lẽ Lâm An Thành lại sắp xuất hiện yêu nghiệt rồi?
Đại Yêu Yêu đánh giá Hứa Vô Chu ngồi xếp bằng ở chỗ kia, nụ cười trên mặt càng xán lạn.
- Một nam nhân muốn làm Lâm An Vương, càng mạnh mới càng có ý tứ.
Nhìn thấy Hứa Vô Chu mở to mắt, thần sắc của Đại Yêu Yêu lập tức biến thành bộ dáng mềm mại khả ái, thanh âm mềm như bông:
- Hứa công tử, có thể giúp nô gia trị vết thương không? Vết thương ở tâm của người ta chỉ có ngươi mới trị được.
Đại Yêu Yêu nháy ánh mắt như nước long lanh, bộ dáng đáng yêu nịnh nọt, phối hợp với dung nhan tuyệt mỹ kia của nàng, có thể khiến tâm hồn của người ta hoá đá.
- Nhiều ngày như vậy, ta một mực phí hết tâm tư trị thương cho ngươi, chẳng phải là vì để cho ngươi không còn thương tâm sao.
Hứa Vô Chu trả lời lại Đại Yêu Yêu, đùa giỡn tâm tình, ta cũng biết.
- Có ngươi thật tốt!
Đại Yêu Yêu bày ra bộ dáng cảm động.
- Nếu ngươi không thu ta hai trăm chín mươi chín lượng mà nói, ta sẽ cảm thấy ngươi càng tốt hơn.
Hứa Vô Chu giúp Đại Yêu Yêu đâm ngân châm, đồng thời nói:
- Hai người trao đổi, mới là phương thức hoàn mỹ nhất.
Tốt nhất đừng yêu cầu xa vời quá phận.
Làm người, không thể quá tham lam.
- Ai, mới một chút bạc, ngươi liền ghét bỏ ta tham lam.
Đại Yêu Yêu mị nhãn như nước, nháy mắt nhìn Hứa Vô Chu.
Đôi môi đỏ phảng phất như cánh hoa hồng, có đường cong dụ dỗ, ủy khuất nói.
- Làm người phải thuần túy, không cần luôn hy vọng xa vời đạt được quá nhiều.
Xem như là ta, cũng chỉ muốn có được thân thể của ngươi, không muốn lấy được tim ngươi.
Đơn giản làm một người đơn thuần không tốt sao? Tại sao ngươi lại hy vọng xa vời ta chữa trị tốt vết thương cho ngươi, còn không thu bạc của ngươi?
Trong khi Hứa Vô Chu nói chuyện, một châm rơi vào trên bàn chân của Đại Yêu Yêu, bắp chân của nàng tinh tế thon dài, để cho người ta nhịn không được nhìn nhiều.
Trên mặt Đại Yêu Yêu lộ ra nụ cười ngọt ngào, trong lòng suy nghĩ hẳn hắn không biết mình là ai, lại dám đùa giỡn mình.
- Xem ra ngươi ở Tần gia xác thực trải qua rất thảm, mấy trăm lượng cũng quan tâm như thế.
Bằng không ta dẫn ngươi đi kiếm tiền?
Đại Yêu Yêu mỉm cười.
- Kiếm tiền gì?
- Có người trúng độc, nếu ngươi giải độc cho hắn, cho ngươi một trăm lượng được không?
- Một trăm lượng, ngươi xem thường ai đó? Ít nhất năm trăm lượng!
Hứa Vô Chu công phu sư tử ngoạm.
- Ba trăm lượng, ngươi có đi hay không.
Đại Yêu Yêu nói.
- Thành giao!
Hứa Vô Chu mang theo dáng tươi cười, nữ nhân này thật ngốc, nói giá cao chính là để cho ngươi trả giá.
Ba trăm lượng, đủ cho hắn xông mở thêm một mạch.
Bất quá Hứa Vô Chu nghĩ lại, một vạn lượng kia của hắn nguyên bản cảm thấy rất nhiều, hiện tại xem ra cũng không đáng bao nhiêu tiền nha.
Một mạch ba trăm lượng, hai mạch Nhâm Đốc càng khó xông phá hơn một chút, xông mở tám mạch cần 3000 lượng.
- Phải kiếm cách tìm kim loại mới được, không thể nuốt bạc hết, phải lưu lại một chút hưởng thụ.
Hứa Vô Chu thầm nghĩ những điều này, hiện tại tâm tình của hắn rất buông lỏng, thực lực Hậu Thiên cảnh, ở trong thế hệ trẻ của Lâm An Thành, cũng tính là người nổi bật.
Đương nhiên, cũng không thể đi ngang, dù sao những gia chủ như Tần Lập đều là Tiên Thiên cảnh.
Chỗ ở của Đại Yêu Yêu cách võ đường Tần phủ không xa, chỉ đi khoảng một con đường.
Phòng ở không lớn, nhưng rất sạch sẽ thanh lịch, có chút không hợp vẻ bề ngoài yêu mị hay thay đổi của nàng.
Hứa Vô Chu ngồi trong phòng khách, một thị nữ xinh đẹp bưng trà cho hắn.
Sau khi Đại Yêu Yêu trở về, liền tiến vào hậu viện.
...
Trong mật thất của hậu viện, một thiếu niên bị xiềng xích cột vào trên tường, Đại Yêu Yêu đang đứng ở trước mặt hắn.
- Ngươi muốn làm gì?
Thiếu niên nhìn về phía thiếu nữ trước mặt,