Vũ Phong bị độc làm cho muốn chết, bất quá hắn chỉ là ngủ với khuê mật của vị hôn thê, thuận tiện ngủ với khuê mật của khuê mật, cũng ngủ với muội muội của khuê mật của khuê mật.
Sau đó, phụ thân vì để ngăn chặn hắn ngủ với nữ nhân, thế mà dùng độc với hắn.
Độc này không trí mạng, thế nhưng cực kỳ buồn nôn.
Bởi vì triệu chứng của độc này giống như bệnh hoa liễu, sau này còn có cô nương nào nguyện ý tới gần hắn? Ngay cả đi thanh lâu cũng không dám đi, sợ các cô nương đánh hắn ra ngoài.
Không được ngủ với nữ nhân thời gian dài, hắn phải sống thế nào, hắn hoàn toàn không chấp nhận được.
- Không hỏi cam kết gì liền dám đáp ứng ta, thanh danh tìm đường chết của ngươi, danh xứng với thực nha.
Đại Yêu Yêu nhìn Vũ Phong, trên đời này người dám tuỳ tiện đáp ứng một điều kiện của nàng như thế cũng không nhiều.
- Cái này không trọng yếu! Lúc nào giải độc cho ta?
Vũ Phong gấp giọng nói, trọng yếu nhất là để nữ nhân dám thân cận ta.
Những chuyện khác có trọng yếu không?
- Ngươi đi theo ta.
Đại Yêu Yêu mở dây thừng.
...
Đại Yêu Yêu mang ra một người, để Hứa Vô Chu tiến lên nhìn.
Trên thân người này, trên cổ từng mảnh từng mảnh chấm đỏ hình dáng bông cải, có chút đã thối rữa, nhìn thấy mà giật mình.
- Có thể giải không?
Đại Yêu Yêu rất có lòng tin với Hứa Vô Chu, dù sao hắn ngay cả tổn thương của mình cũng có thể trị, nhưng phụ thân của Vũ Phong hạ độc, nàng cũng không dám cam đoan.
- Độc tố âm tà, độc tản mát quanh thân, ngưng tụ ở trên da.
Cái này dẫn đến trên làn da sinh mủ, cơ thể người là một quá trình Âm Dương điều tiết, âm tà xuất hiện, khí huyết tràn tới khu trừ, nhưng độc tố ngoan cố không trung hoà được, liền dẫn đến khí huyết tích lũy thành chấm đỏ thậm chí thối rữa.
Hứa Vô Chu nói.
- Vậy có thể giải không?
Vũ Phong vội la lên, trong lòng cũng nghi hoặc người kia là ai, Đại Yêu Yêu lại mời hắn đến giải độc cho mình.
- Ngân châm có thể hóa giải, nhưng muốn khỏi hẳn, cần dược liệu đến giải độc tố âm tà.
Hứa Vô Chu nói.
- Ý tứ chính là có thể giải!
Vũ Phong mừng rỡ.
- Tới tới tới, trước giải cho ta một chút, dược liệu không cần lo lắng, khẳng định giúp ngươi mang tới.
Hứa Vô Chu nhìn về phía Đại Yêu Yêu, thấy Đại Yêu Yêu gật đầu, Hứa Vô Chu liền thi châm.
Thi châm ngắn ngủi điều tiết cân bằng Âm Dương trong cơ thể hắn, Vũ Phong phát hiện chấm đỏ trên người hắn biến mất hơn phân nửa, hắn cười ha hả:
- Ha ha ha, rốt cục có thể nếm mùi nữ nhân.
Hứa Vô Chu viết một đơn thuốc, đưa cho Đại Yêu Yêu nói:
- Lấy những dược liệu này, ta lại trị hai ngày nhất định khỏi hẳn.
Ba trăm lượng bạc, lấy ra.
Đại Yêu Yêu ném cho Hứa Vô Chu một túi bạc, gắt giọng:
- Về sau không thể chào giá cao như vậy.
Vũ Phong nhìn một màn này, hắn ngẩn người, nhìn Đại Yêu Yêu nói:
- Ngươi tốn ba trăm lượng để giải độc cho ta?
Nhìn thấy Đại Yêu Yêu mỉm cười gật đầu, Vũ Phong muốn chửi mẹ.
Nói đùa cái gì vậy? Đây là độc của lão đầu tử, ngươi nói cho ta biết ba trăm lượng có thể giải.
Hơn nữa ngươi dùng cái này bức ta đáp ứng đồng ý một cái hứa hẹn, lời hứa của ta chỉ trị giá ba trăm lượng? Ngươi làm gian thương kiếm lời giá cả chênh lệch, nhưng kiếm quá độc ác rồi.
Còn có thiếu niên này là đồ ngu sao, người có thể giải độc của lão đầu tử, y thuật tuyệt đối rất cao siêu, làm sao đầu óc xảy ra vấn đề như vậy.
Ánh mắt Vũ Phong hỏi thăm Đại Yêu Yêu: Ngươi đi chỗ nào tìm được đồ đần như vậy, chỉ ta được không?
Đại Yêu Yêu nhìn hiểu ánh mắt của Vũ Phong, nàng chỉ cười.
Đột nhiên rất muốn biết về sau Hứa Vô Chu biết được giá trị của y thuật sẽ có biểu hiện gì.
Vũ Phong thức thời không nói lời nào, nghĩ thầm về sau mình có