Chỉ có mình Hoàng phu nhân bĩu môi, vì nàng đã thấy Lý Thiên Mệnh biểu hiện sức mạnh rồi.Lý Tuyết Kiều cũng trợn mắt há hốc mồm, nàng định mượn tay nhị ca dạy cho Lý Thiên Mệnh bài học, nhưng bây giờ là ai dạy dỗ ai?Liễu Khanh nở nụ cười ngọt ngào, xem say sưa- Phong ca, thú vị thật, chắc hắn đã sớm phục hồi nhưng cố nhẫn nhịn, âm thầm che giấu?Hình ảnh vừa rồi làm con người Lý Viêm Phong co rút, nhưng gã tìm ra đáp án ngay:- Chắc hẳn sớm tìm được thủ bản mệnh mới, ngăn chặn Thủ Nguyên xói mòn.
Tiếc rằng chỉ là thủ bản mệnh nhất giai cấp thấp nhất, đời này dùng bước ở Thủ Mạch cảnh, sẽ không làm nên chuyện gì.Nếu Lý Thiên Mệnh vừa trở về Ly Hỏa thành liền sử dụng khế ước Huyết Thần tìm được thủ bản mệnh, ngăn cản Thủ Nguyễn trôi đi thì có thể miễn cưỡng giữ lại một phần thực lực cảnh giới.Nhưng người khác không nhìn thấu bằng Lý Viêm Phong, nên họ còn đang chìm trong kinh ngạc.
Đặc biệt là dân chúng của Ly Hỏa thành, bọn họ xoe tròn mắt, hóa đá.Lý Tử Phong là đối tượng bị áp chế, gã gần như nổi điên vì kết quả này.Trọng kích này hại gã bị thương nhẹ, nhưng đó là vì gã khinh địch.
Lý Tử Phong ngước đầu thấy mọi người đều trợn mắt há hốc mồm nhìn Lý Thiên Mệnh, dường như hắn mới là nhân vật chính của ngày hôm nay.Lý Thiên Mệnh đang cười tủm tỉm nhìn gã.Giọng Lý Tử Phong lạnh như băng giá:- Ngươi tự xem mình là ca ca dạy dỗ ta? Dạy cho ta cái gì gọi là quy củ?Lý Thiên Mệnh nói:- Không chỉ như thế, còn thuận tiện dạy cho ngươi cách làm người.Hắn chờ đợi ngày này lâu rồi.Bị vu oan, im lặng ba năm, hắn đã phải chịu đựng vô số tin đồn nhảm nhí.Ba năm qua mọi người xem hắn như con chuột chạy qua đường, đệ đệ trước mắt cũng coi khinh hắn.Ngày hôm nay, lẽ ra mọi người đã lãng quên hắn, lẽ ra hắn nên như hạt bụi, chỉ xứng làm truyện cười, nhưng ngay trong giây phút này, hắn trở lại.Cú đấm giận dữ này vừa để dạy dỗ Lý Tử Phong vừa đánh vào những bộ mặt từng coi thường hắn nói cho bọn họ biết rằng Lý Thiên Mệnh vẫn chưa chết!Lý Thiên Mệnh thấy hết ánh mắt ngạc nhiên của đám người kia, nói thật thì hắn cảm giác rất sướng.Đời người là phải theo đuổi sảng khoái như vậy, phải theo đuổi khoái ý ân cừu!Đã sướng rồi thì nên đẩy nó lên đến đỉnh!Trận chiến đấu này chưa kết thúc, đối thủ còn chưa thi triển ra thủ đoạn thật sự, nhưng Lý Thiên Mệnh sẽ sợ sao?Trước bao cặp mắt theo dõi, Lý Tử Phong ánh mắt dữ tợn rút ra một thanh kiếm.Đây là một mũi kiếm thanh cương, là thú binh từ linh khoáng đỉnh cấp hòa cùng máu của thú bản mệnh rèn tạo ra, mạnh mẽ hơn binh khí bình thường nhiều.
Cầm thú binh trong tay có thể tăng lớn sức sát thương cho Ngự Thú Sư, giữa thú binh và thú bản mệnh có sự cộng minh.Lý Tử Phong giơ trường kiếm chỉ hướng Lý Thiên Mệnh:- Kiếm thanh cương này chưa uống máu của ngươi.Từ ống tay áo của Lý Thiên Mệnh chợt lóe huyết quang:- Huyết Hỏa Thứ của ta vốn không uống máu của huynh đệ, nhưng hôm nay là ngoại lệ.Đó là một thanh chủy thủ chỉ cỡ nửa thước, phần lưỡi dài cỡ ngón tay, màu đỏ máu như nanh rắn độc.Bàn về đẳng cấp thú binh thì Huyết Hỏa Thứ không kém hơn kiếm thanh cương, đây là binh khí nổi tiếng lâu năm của Lý Thiên Mệnh, vô ảnh vô hình, giết người chỉ trong chớp mắt.Trận chiến này bắt đầu dùng dao thật, giết người thấy máu, huynh đệ tương tàn, không khí càng nóng lên.Lý Tử Phong vừa nói vừa huơ kiếm thanh cương, chân như tạo gió, đột ngột tăng tốc độ:- Cần gì đi ra mất mặt, dù ngươi có con thú bản mệnh nhất giai này thì cả đời mãi là phế vật Thủ Mạch cảnh.
Ta lấy được Viêm Hoàng lệnh thì bay lên thẳng tầng mây, chưa đầy ba năm ngươi sẽ ở dưới địa ngục ngước nhìn ta!Đây là chiến quyết cấp Thú trung phẩm Ngự Phong Bộ, bóng dáng của Lý Tử Phong vô cùng