Chương 3: Luyện Ngục Vĩnh Hằng Phượng Hoàng (1)Bây giờ trong không gian bản mệnh có hai quả trứng đang kêu răng rắc, có một quả trứng đã bắt đầu nứt vỏ.Lý Thiên Mệnh dời ngay quả trứng nứt vỏ ra khỏi không gian bản mệnh, đặt trên giường của mình, yên lặng chờ thủ bản mệnh ấp trứng nở ra.Khoảnh khắc kích động lòng người rốt cuộc đến!Răng rắc! Răng rắc rắc!Vết rạn trên quả trứng càng lúc càng nhiều, càng dày đặc hơn, Lý Thiên Mệnh mơ hồ cảm nhận uy áp khiến người nghẹt thở.
Bản thân Kim Vũ thú bản mệnh ban đầu lúc nở ra đã là ngũ giai, liệu rằng quả trứng này nở ra thú bản mệnh thế nào?- Chắc chắn là thủ bản mệnh trên ngũ giai!Lý Thiên Mệnh còn nhớ lúc Kim Vũ ấp trứng không có uy áp táo bạo đến vậy.Thủ bản mệnh phân chia đẳng cấp rất nghiêm khắc, đẳng cấp càng cao thì mức độ trưởng thành càng lớn.
Thủ bản mệnh chim đại bàng bốn cánh vàng ngày xưa của Lý Thiên Mệnh đã là thủ bản mệnh ngũ giai hiếm thấy bây giờ quả trứng này còn hơn cả thế...- Ra rồi, ra rồiLý Thiên Mệnh siêu kích động, người không biết còn tưởng là hắn đang chờ con đầu lòng của mình sinh ra.Răng rắcGiây phút này, quả trứng vỡ ra.Một bóng đen xuất hiện.- Trời!Không có con thú lớn và khủng bố trong ảo tưởng.
Cái con bò ra từ vỏ trứng, lắc lư không đứng vững trên giường là một con gà con! (Bất ngờ chưa!)Còn là bé gà lông tơ vàng non nonLý Thiên Mệnh nghĩ đến một tử hình dung bé gà: Tan trong miệng.Mợ nó!Hắn khóc không ra nước mắt.- Ngươi là con gà thì mắc cái khỉ gì mà phát ra hơi thở hồng hoang khi bước ra?- Chiếp, nói ai là gà hả?Bé gà vàng xù lông, dựng thẳng cổ, mắt gà chọi trừng thẳng Lý Thiên Mệnh, đôi mắt nhỏ tóe lửa.Lý Thiên Mệnh kinh ngạc kêu lên- Liên kết tâm linh?Còn nhớ từ khi sinh ra thì hắn và Kim Vũ đã như hình với bóng, mãi khi hắn tu luyện đến Thủ Mạch đệ tứ trọng, hai bên quán thông bốn Thú Mạch thì mới liên kết tâm linh với nhau được, bắt đầu giao lưu đối thoại.Tiểu Hoàng Kê nghiêng cổ, hé mỏ chim màu nâu, hai cánh chống nạnh trông như lưu manh nhỏ:- Ai thèm liên kết tâm linh với ngươi? Lão tử đang nói chuyện với ngươi đây, tỏ thái độ tốt một chút, không thì coi chừng lão tử bóp chết ngườiMột con gà mới sinh ra mà tự xưng là lão tử với hắn?Ủa khoan, con gà nó đang nói chuyên, Lý Thiên Mệnh ngạc nhiên:- Gà con, ngươi biết nói chuyện ư?- Ngạc nhiên cái vẹo gì, lão tử còn nhiều bản lĩnh lợi hại hơn chưa thể hiện ra đâu!Tiểu Hoàng Kê đáp bằng thái độ đầy bỏ ghét!Lý Thiên Mệnh sờ trán, không phát sốt mà sao thấy ảo giác?Lý Thiên Mệnh tóm gà con lên đặt trong lòng bàn tay, đang định nói chuyện chợt phát hiện nóng phỏng tay như đang cầm cục than nung.Tiểu Hoàng Kê tiếp tục trừng hắn:- Rùa con, thả lão tử ra!- Người ngoan ngoãn cho ta, nếu không sẽ luộc ngươi!Lý Thiên Mệnh và Tiểu Hoàng Kê ánh mắt giao nhau.Thấy mợ rồi....Hắn thấy một đốm sáng trong con mắt nhỏ của Tiểu Hoàng Kê, đó là một điểm phát sáng.Còn nhớ Kim Vũ vừa nở trứng tổng cộng xuất hiện năm đốm sáng, chứng minh nó là thủ