Vương hậu nương nương ngồi bên dưới tế đàn, trong một trướng nhỏ, đầu đội mũ phượng, người mặc phượng bào, tuổi tác khoảng hai mươi tám, hai mươi chín, dung nhan thanh lệ, không hề già nua như tưởng tượng của Trương Nhược Trần, ngược lại cả người vương hậu đều tản ra khí chất cao quý.
Bà nói: “Đại vương đang bế quan tu luyện ở Sinh Tử điện, đại điển tế tự lần này là do bổn hậu chủ trì. Quốc sư, kiểm tra được phẩm cấp Thần Võ ấn ký của Cửu vương điện hạ chưa?”
Quốc sư cầm một quyển sách trong tay, lên tiếng: “Trong “Thần Võ ấn ký toàn thư” có nói đến tất cả những Thần Võ ấn ký xuất hiện từ trước đến nay, bao gồm từ nhất phẩm đến Cửu phẩm ấn ký. Tuy nhiên không có ấn ký nào giống như ấn ký của Cửu vương điện hạ.”
Vương hậu nương nương nhìn Trương Nhược Trần một chút, giọng nói lạnh nhạt: “Kiểm tra đo lường không có kết quả thì chính là Thần Võ ấn ký không có phẩm cấp. Ở quốc gia khác, cũng có vài người mở được Thần Võ ấn ký kì lạ, nhưng thành tựu cũng chỉ có hạn.”
Bát vương tử cũng đứng ở đó, lập tức góp lời: “Vương hậu nương nương nói không sai, dù sao Cửu đệ cũng đã mười sáu tuổi, bỏ lỡ thời gian tu luyện tốt nhất, coi như mở được Thần Võ ấn ký tứ phẩm hay ngũ phẩm thì tương lai cũng sẽ không có thành tựu gì.”
Vương hậu nương nương gật đầu đồng ý với Bát vương tử: “Tất nhiên rồi, Cửu vương tử dù sao cũng đã mười sáu tuổi, hiện giờ lại mở ra Thần Võ ấn ký không có phẩm cấp, chúng ta cũng phải tiết kiệm tài nguyên tu luyện cho vương tộc, vì vậy Cửu vương tử chỉ có thể nhận một phần Tẩy Tủy dịch mà thôi.”
Lâm phi biến sắc nói: “Vương hậu nương nương, năm đầu tiên mở ra Thần Võ ấn ký là năm quan trọng nhất. Năm đó Thất vương tử mở được Thần Võ ấn ký đã được mười hai phần Tẩy Tủy dịch, mỗi tháng đều có thể tẩy tủy một lần. Vì sao Trần nhi lại chỉ được một phần?”
Âm thanh vương hậu nương nương trở nên lạnh lùng: “Thất vương tử ba tuổi đã mở được Thần Võ ấn ký thất phẩm, Cửu vương tử có thể so được với Thất vương tử sao?”
Bát vương tử nịnh nọt: “Thất ca chính là con trai trưởng của vương hậu nương nương, kế thừa huyết mạch cường đại, có được Thần Võ ấn ký thất phẩm, cả Vân Vũ quận quốc này ai có thể so được với Thất ca? Tương lai của Vân Vũ quận quốc đều phải dựa vào Thất ca rồi…”
Ngừng một chút, hắn nói tiếp: “Bổn vương tử mạo muội nói một câu, một đầu ngón tay của Thất ca cũng quan trọng hơn tính mạng của Cửu đệ gấp trăm, gấp nghìn lần. Cửu đệ vĩnh viễn không thể so sánh với Thất ca được.”
Lâm phi cắn chặt răng, tiếp tục nói: “Nhưng khi Bát vương tử mở ra Thần Võ ấn ký cũng nhận được bốn phần Tẩy Tủy dịch.”
Vương hậu nương nương không vui: “Thiên phú càng cao, đạt được càng nhiều tài nguyên. Cửu vương tử thiên phú thấp nhất, đương nhiên không thể so sánh.”
“Nhưng…”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lâm phi còn chưa kịp nói thì vương hậu nương nương đã ngắt lời: “Bổn hậu đã quyết định rồi, Lâm phi, nếu ngươi còn dám nói nhiều thêm một câu, ngươi có tin bổn hậu sẽ cho người kéo ngươi ra ngoài phạt trượng (*) lần nữa không?”
“Lần nữa?” Trương Nhược Trần nghe được lời nói của vương hậu nương nương, hắn bỗng ngẩng đầu lên.
Chẳng lẽ vương hậu nương nương đã từng phạt trượng mẫu thân hắn?
Lâm phi nghe được lời của vương hậu nương nương, toàn thân khẽ run lên, giống như nhớ tới chuyện gì đó đáng sợ, lập tức im lặng không nói gì.
Giờ phút này, có người đưa một phần Tẩy Tủy dịch tới, đưa vào tay Trương Nhược Trần.
Trương Nhược Trần nhận Tẩy Tủy dịch xong, lập tức đi tới bên cạnh Lâm phi, xoay người nhìn vương hậu nương nương một chút, sau đó nói với Lâm phi: “Mẫu thân, chúng ta trở về đi.”
“Ừm.” Lâm phi nhếch miệng, chua xót gật đầu.
Vương hậu nương nương nhìn chằm chằm Trương Nhược Trần và Lâm phi, sau đó nói: “Ba tháng sau chính là khảo hạch của vương tộc, Cửu vương tử nhất định phải nỗ lực tu luyện, tranh thủ trong vòng ba tháng tẩy tủy sạch sẽ, trở thành võ giả chân chính. Đến lúc đó, khi quận vương xuất quan, hi vọng người sẽ vì ngươi mà vui vẻ…”
Âm thanh khinh thường của Bát vương tử vang lên: “Cho dù có ba phần Tẩy Tủy dịch thì cũng không thể hoàn thành tẩy tủy trong ba tháng được. Ta cũng phải tốn mất nửa năm mới có thể hoàn thành, dựa vào tư chất của Cửu đệ, có lẽ phải hơn một năm mới có cơ hội.”
Trương Nhược Trần cũng không quay đầu, trong lòng xuất hiện một tia kiên định: “Các ngươi đợi đi, ta tuyệt đối sẽ không để cho các ngươi thất vọng.”
Trở lại Tử Di thiên điện, Trương Nhược Trần lập tức tu luyện.
Tuy không biết mở ra Thần Võ ấn ký cấp bậc gì, nhưng chỉ cần có Thần Võ ấn ký thì có thể tu luyện chân khí rồi.
Bước đầu tiên, phải mở ra Khí trì.
Cái gọi là Khí trì chính là nơi dung nạp chân khí. Khí trì càng lớn, càng có thể dung nạp được nhiều chân khí. Dựa theo tu vi tăng lên, Khí trì này sẽ dần dần mở rộng.
Người bình thường muốn mở được Khí trì thì đều phải có trưởng bối chỉ điểm.
Nhưng Trương Nhược Trần vốn có kinh nghiệm phong phú nên mở Khí trì cũng không phải việc khó, chỉ mất nửa canh giờ hắn đã thành công mở ra Khí trì.
Đối với tu sĩ bình thường, có lẽ phải mất vài ngày mới mở được Khí trì, nhưng Trương Nhược Trần lại chỉ mất nửa canh giờ.
“Thân thể này quá yếu, chỉ mở được một Khí trì bé bằng quả trứng gà, dung nạp được quá ít chân khí.”
Mở ra Khí trì thật sự có lẽ phải mất rất lâu.
Khí trì chỉ là nơi chứa đựng chân khí mà thôi.
Chân khí muốn vận hành trong cơ thể thì phải đả thông được kinh mạch.
Chỉ có hoàn thành được bước này mới có thể trở thành võ giả chân chính.
Sau khi mở khí trì, bước thứ hai chính là tẩy tủy.
Trương Nhược Trần lấy ra bình ngọc nhỏ đựng Tẩy Tủy dịch, dùng mũi ngửi thử, xác định đây là hàng thật, lập tức rót hết vào miệng.
Tẩy Tủy dịch chảy xuống cổ họng có cảm giác mát lạnh, nhưng chỉ một giây sau, sự mát lạnh đó đã biến mất, thay bằng cảm giác nóng rực thiêu đốt.
Dường như có một ngọn lửa đang muốn thiêu hắn thành tro tàn.
Từng ngọn lửa nhỏ tiến