“Mọi người còn ai có thắc mắc gì không, nếu không chúng ta chuyển qua chủ đề tiếp theo.
” Hùng Bắc nói ngoài miệng.
Trong lòng thì lại thầm nói:
“Ta cũng chỉ có thể giúp được con đến đây thôi, chuyện còn lại nhờ cả vào con.
”
Sự bất thường của Hùng Bắc đều có lời giải thích.
Tối qua, hai người Tôn Vân và Hạ Nguyệt đến thăm Hùng Bắc, lúc hai người đến thăm hắn thì trời đã muộn, thấy hai đệ tử còn chưa ăn cơm, hắn cũng vậy, cao hứng, nên hắn đã dẫn hai người đi đến tầng bốn của Túy Hương lâu ăn cơm.
Bình thường Túy Hương lâu yêu cầu thân phận vô cùng nghiêm ngặt, trừ người nhà của đại trưởng lão ra vì Túy Hương lâu là tài sản của đại trưởng lão, thì thân phận như thế nào thì ngồi tầng như thế nấy, nhưng cái gì cũng có ngoại lệ người tầng cao cũng có thể dắt những người ở tầng thấp lên ăn cùng chỉ cần không mang nhiều người quá là được.
Cả tầng bốn chỉ có một người nấu ăn, họ Chu tên không rõ tuổi ngoài hai trăm, tu vi kim đan cảnh, đánh nhau không giỏi chỉ giỏi nấu ăn nên người đời đặt cho biệt danh là Chu lão trù thần.
Tài nghệ nấu ăn của Chu lão đỉnh vô cùng, người đời thậm chí còn ví von nếu tứ đại anh tài có thêm một vị trí nữa thì phải dành cho Chu lão vì tài nghệ nấu ăn.
Kiếp trước tư chất của Tôn Vân chỉ có nhị phẩm, tuy có sư phụ là tông chủ tài nguyên liên tục đổ xuống nhưng không biết vì sao mười năm tu hành mới đạt đến trúc cơ đỉnh phong.
Không thành kim đan hậu kỳ thì không được gọi là thập đại trưởng lão, nên kiếp trước chỉ những dịp sư phụ dẫn hắn lên thì mới được lên mà thôi.
Kiếp này hắn được Hùng Bắc dẫn đi ăn một lần nữa, một lần nữa thưởng thức tài nghệ của Chu lão, không hổ danh là trù thần, tài nghệ của Chu lão đúng là danh bất hư truyền thậm chí đến cả Tôn Vân sống hai đời rồi nhưng cũng luôn miệng ngợi khen tài nghệ của Chu lão.
— QUẢNG CÁO —
Event
Nhưng đáng tiếc lên tầng bốn không được ăn linh thực tam phẩm, điều này đơn giản vì tu vi thấp mà ăn linh thực phẩm chất cao sẽ dễ dàng bị bạo thể mà chết, đối với Tôn Vân điều này hết sức bình thường tuy hơi đáng tiếc nhưng ăn linh thực nhất phẩm cộng thêm tài nghệ của Chu lão nữa thì không có vấn đề gì.
Trong bữa ăn, nhân lúc Hạ Nguyệt đi ra ngoài, cả tầng bốn lúc này cũng chỉ còn hai người Hùng Bắc cùng Tôn Vân, Tôn Vân mới nói dối với Hùng Bắc là đôi khi ngủ mình có thể dự đoán trước được tương lai nhưng không cụ thể và có thể sai nhưng Tôn Vân có chín thành chắc chắn là nó sẽ diễn ra, và lần này hắn mơ thấy được vị trí của tam trưởng lão.
Một trong những cái nguyện của Tôn Vân khi hắn trùng sinh lại là ngăn chặn Ngự Lang tông sụp đổ nên hắn mới quyết định nói như vậy để mượn cơ hội tìm kiếm này lập công về sau dễ thăng quan tiến chức hơn, vì cấp bậc càng cao thì tài nguyên càng nhiều mình càng mạnh lên nhanh hơn thì mới bảo vệ tông môn được, nhưng Tôn Vân hắn không thể nói mình là người trùng sinh được nên hắn mới nói là mình mơ thấy.
Ban đầu Hùng Bắc nghe vậy thì nghĩ là Tôn Vân nói đùa, nhưng sau một lúc đưa ra những bằng chứng thuyết phục thì Hùng Bắc có chút nghi ngờ, liệu Tôn Vân có phải là gián điệp của các thế lực khác đưa đến không nhưng sau khi suy nghĩ một hồi, nhớ đến lý lịch của Tôn Vân nghi ngờ đấy có giảm bớt.
Sau một lúc trò chuyện, xác định được Tôn Vân vừa có tư chất nhất phẩm lại vừa có năng lực tiên đoán tương lai mà không phải gián điệp của các thế lực khác cài vào, Hùng Bắc hắn mừng lắm Ngự Lang tông có người kế vị rồi thậm chí còn đưa Ngự Lang tông lên làm bá chủ mới của Mộc Thanh đảo.
Nhưng mừng chưa được bao lâu thì nghe Tôn Vân nói xin mở cuộc tìm kiếm và để hắn đi tìm thì Hùng Bắc lại giận, nếu để Tôn Vân đi tìm kiếm tam trưởng lão, nếu điều Tôn Vân nói là thật, khả năng tiên đoán tương lai là thật, lợi thì có đấy nhưng hại thì sao, một tiểu tử tư chất nhất phẩm chạy lông nhông bên ngoài cho dù có người bảo vệ nhưng nếu chẳng may.
Nếu điều chẳng