Mười người giỏi nhất trong các vị trưởng lão thì được gọi là thập đại trưởng lão, có tài nguyên, địa vị và thực quyền cao hơn các vị trưởng lão.
Có quyền quyết định những vấn đề quan trọng trong tông môn, có quyền bầu ra nhưng không có quyền phế truất tông chủ vì đây là quyền của lão tổ, trừ khi cả mười lá phiếu đều đồng ý.
Để được gọi là thập đại trưởng lão tu vi ít nhất cũng phải là kim đan cảnh hậu kỳ, hơn nữa phải có tài năng lãnh đạo, khả năng quản lý tông môn.
Ngự Lang Tông khảo hạch trong sáng nay nó đã kết thúc, khác với hai khảo hạch khác, khảo nghiệm ý chí nhanh vô cùng, nhưng khó cũng không kém, vì mấy ai có thể đứng vững trước ý chí của một vị kim đan cảnh, có lẽ từ khi Ngự Lang tông lập tông đến nay cũng chỉ có một người.
Ý chí nó cũng tương tự như là uy áp vậy nhưng nó khác ở chỗ là nó không gây ra chết người mà chỉ làm ngất, hôn mê, còn uy áp thì gây ra chết người được, ví dụ như tam trưởng lão phóng uy áp khiến vô số tẩy trần cảnh của Hạc Thần cốc tử vong.
Nếu mà ý chí mình mạnh có thể đứng vững trước cái ý chí của người khác nhưng khó vô cùng vì tu vi càng cao cái ý chí càng mạnh.
Sau khi khảo hạch kết thúc thì ai về nhà nấy, những người thông qua thì có thể chọn ở lại hoặc không, còn những người không thông qua thì bắt buộc phải trở về.
Ngự Lang Tông, tổng bộ.
Nơi đây bây giờ được canh bây giờ đang được canh phòng vô cùng nghiêm ngặt bởi vô số các trưởng lão, đệ tử vì nơi đây đang diễn ra cuộc họp của thập đại trưởng lão.
Nghị sự đường, trong phòng bây giờ chỉ có chín người đang ngồi, bao gồm cả tông chủ, vì cuộc họp này cũng không phải là cuộc họp mật nên không cần phải khởi động cấm âm trận lên.
Nhìn xung quanh một vòng Hùng Bắc lên tiếng nói:
“Mọi người cũng đã đến đủ cả rồi nhỉ, bát trưởng lão lại có việc bận không đến, hẳn là mọi người cũng biết vì sao hôm nay lại tổ chức cuộc họp này.”
— QUẢNG CÁO —
Event
Các trưởng lão nghe xong vẫn im lặng không có một ai lên tiếng thấy vậy Hùng Bắc nói tiếp:
“Vậy thì chúng ta vào việc luôn để tránh mất thời gian của mọi người.
Về sự việc của tam trưởng lão mọi người có ý kiến ra sao?”
“Ta đề nghị nên có một cuộc tìm kiếm.” Hàn Phi Yến lập tức nói, mọi người nghe vậy thì vẫn im lặng, khuôn mặt tức giận tối qua vì bị một con kiến đấm vào mặt đã biến mất thay vào đó là sự lo lắng hiện rõ trên khuôn mặt, nhìn khuôn mặt lo lắng của nàng ai ở đây cũng hiểu vì khác với mọi người ở đây tam trưởng lão chính là anh trai ruột của nàng.
Và trong tất cả mọi người ngồi ở đây nàng cũng là người nhận được tin tức tam trưởng lão mất tích muộn nhất, vì nàng là người năm nay được phân công phụ trách sự an toàn của khảo hạch.
Nghe nàng nói vậy, cửu trưởng lão lập tức lên tiếng:
“Vậy theo thất trưởng lão ai sẽ là người đi tìm?”
“Phải biết để tìm được một người như tam trưởng lão thì phải xuất động lượng người quy mô lớn hơn nữa còn phải có thực lực để tự bảo vệ bản thân mình nếu không người không tìm được thì cũng mất mạng rồi, để làm được điều đó tức là tự bảo vệ bản thân mình thì chỉ có các vị trưởng lão hoặc ít nhất là đệ tử có tu vi trúc cơ cảnh, nhưng các vị trưởng lão cùng các vị đệ tử trúc cơ cảnh đều được phân công đi làm nhiệm vụ ở bên ngoài hoặc là bảo vệ các điểm tài nguyên quan trọng, vậy một lần nữa ta hỏi lại ai sẽ là người đi tìm?”
Nghe cửu trưởng lão nói vậy có người thì gật gù biểu thị đồng ý, có người thì im lặng không nói gì.
Khác với các vị trưởng lão trong thập đại trưởng lão thì cửu trưởng lão không phải đồ đệ của đại trưởng lão cũng không ở phe ai cả mà là ở một phe trung lập riêng, nhưng không tranh với ai một lòng tu luyện, do không tranh nên không ai ghét.
“Vậy chẳng lẽ bỏ mặc tam trưởng lão?” Thất trưởng lão nghe vậy hỏi lại, khuôn mặt xinh đẹp bỗng trở nên nghiêm túc, khí tức bắt đầu có dấu hiệu đẩy lên hướng về cửu trưởng lão.
Hai tay đang