Bắc thành
Trước đây nơi này có thể coi là tòa thành trì an toàn nhất tại Bắc châu, bởi vì Thần triều có quy định không được phép giao thủ trong thành.
Chỉ là bây giờ đã khác, tại vùng ngoại ô Bắc thành có một tòa cung điện gọi là Thiên môn.
Thiên môn tuy mới được thành lập tại nơi này không lâu nhưng lại đưa đến oanh động không hề nhỏ.
Đầu tiên là vị trí xây dựng của nó nằm tại một đầu Long mạch, Long mạch tại Bắc thành trước đây chỉ có Thần triều có thể sở hữu.
Bây giờ lại có một thế lực khác dám thành lập thế lực của mình trên Long mạch, chắc chắn Thần triều sẽ không bỏ qua.
Thứ hai là việc Thiên môn phá bỏ “cấm lệnh” của Thần triều, dám tại Bắc thành tranh đấu, thậm chí dám diệt sát tất cả nhân thủ của các đại thế lực tiến đến nơi này.
Cho dù ai cũng biết là do các đại thế lực chủ động nhằm vào Thiên môn, nhưng Thần triều chỉ quan tâm mặt mũi cùng uy danh của mình, sẽ không quan tâm đến chuyện ai động thủ trước.
Chính vì vậy, mọi người đều có một suy nghĩ “Thiên môn ắt bị diệt”, cho nên dù Thiên môn đang tuyển nhân thủ nhưng cũng không có mấy người gia nhập.
Chỉ là bọn họ có chút không hiểu, tại sao đã hai ngày kể từ ngày Lăng Huyền Thiên giết chết người của các đại thế lực rồi mà bọn họ cũng không có động tĩnh gì, ngay cả Thần triều cũng im hơi lặng tiếng.
“Haizz, ta còn tưởng các đại thế lực sẽ tập trung thần linh càn quét Thiên môn đây, thật sự thất vọng!”
“Còn không phải sao? Nếu là ta, ta sẽ lập tức tập hợp đệ tử tấn công Thiên môn nha!”
“Ngu ngốc, không phải bọn họ không có ý định trả thù, chỉ là bọn họ cần làm rõ thực lực của Thiên môn.
Quan trọng nhất chính là thái độ của Thần triều đối với việc này”
“Có lý”
……
Toàn bộ Bắc thành cùng các khu vực lân cận đều đang bàn tán về việc Thần triều cùng Thiên môn, càng nhiều người tò mò về thân phận thiếu niên nam tử đã đem thần linh đánh giết.
Tại Bắc thành, không phải nói là toàn bộ Thiên châu đã rất lâu rồi không có thần linh ngã xuống.
Chính vì vậy mọi thế lực đều đang tích cực tìm kiếm tình báo về Thiên môn, cùng người thiếu niên gọi là Lăng Huyền Thiên.
Bên ngoài ồn ào là vậy, nhưng tại biệt viện của Lăng Huyền Thiên lại yên tĩnh hơn nhiều.
Mặc dù cung điện Thiên môn đã xây dựng xong, nhưng đám người Lăng Huyền Thiên cũng không ở lại trong đó, mà vẫn trở về biệt viện của mình.
— QUẢNG CÁO —
“Ngươi nói nàng là lão tổ Tần gia?” Lăng Huyền Thiên nhẹ vung tay lên, một hư ảnh nữ tử xuất hiện, người này đúng là Tô Ngọc Linh.
Tần Mộng Dao ngồi đối diện với hắn vừa thấy hư ảnh này thì lập tức quỳ xuống thi lễ, sau đó hướng Lăng Huyền Thiên nói: “Đúng, chính … chính là nàng!”.
Tần Mộng Dao có chút kinh sợ khi nhìn thấy hư ảnh nàng, trước giờ nàng cũng chỉ nhìn thấy lão tổ thông qua bức tượng tại Tần gia mà thôi.
Bây giờ Lăng Huyền Thiên lại có thể tiện tay ngưng hình thành hư ảnh lão tổ sao nàng không khiếp sợ.
Muốn làm được điều này trừ khi là thần linh tu Nho đạo hoặc là người có niệm lực cực kỳ đáng sợ, nhất niệm hóa hình mới có thể làm được.
Hơn nữa ngươi phải vô cùng am hiểu khí tức của người kia mới có thể mô phỏng y chang như vậy.
“Hả? Nha đầu, ngươi có nhầm lẫn gì không? Nàng không chỉ trẻ như vậy, hơn nữa nàng rõ ràng họ Tô đây, sao có thể là lão tổ của ngươi” Hồ Nguyệt có chút kỳ quái hỏi Tần Mộng Dao.
Tuy Hồ Nguyệt theo Lăng Huyền Thiên không lâu, nhưng nàng thông qua La Khinh Sương tất nhiên biết người mà hắn quan tâm nhất là nữ tử gọi là Tô Ngọc Linh, cũng đã từng thấy bộ dạng của nữ tử này.
Tất nhiên nàng có thể nhận ra thân ảnh Lăng Huyền Thiên ngưng tụ là ai rồi.
“Chuyện này …..” Tần Mộng Dao đưa mắt nhìn mấy người một chút, không biết có nên nói ra hay không, dù sao đây cũng là bí mật của Tần gia nàng.
“Không sao, nói đi” Lăng Huyền Thiên thản nhiên hướng nàng nói.
Tại nơi này cũng chỉ có Hồ Nguyệt, Giới Không, Tiểu Ánh cùng A Ngưu mấy người, đối với hắn những người này đều có thể tin cậy.
Hơn nữa chuyện của Tần gia cũng không quá liên quan đến bọn họ, bọn họ biết hay không cũng không có ảnh hưởng gì.
Tần Mộng Dao nghe Lăng Huyền Thiên nói thì có chút do dự, nhưng cuối cùng vẫn lên tiếng kể rõ ràng mọi chuyện mà mình biết.
Nguyên lai là trước đây lão tổ của Tần gia chỉ là một người bình thường tu vi thấp đến đáng thương, sau đó tình cờ gặp được Tô Ngọc Linh tại Trung châu.
Lúc đó nàng lo lắng sau này mình không thể đợi được Lăng Huyền Thiên tỉnh lại, hoặc là luân hồi lâu ngày khiến bản thân mình quên hết mọi chuyện, vì vậy mới nhận Tần gia lão tổ làm đệ tử, truyền thủ công pháp giúp hắn xây dựng Tần gia.
Sau đó nàng còn để lại một tia tinh huyết Phương Hoàng, nhằm giúp Tần gia kích hoạt Phượng Hoàng huyết mạch, cũng như nếu sau này nàng xảy ra chuyện thì Tần gia có thể dựa vào tinh huyết đó tìm đến nơi nàng cư ngụ, tiếp tục giúp nàng chờ Lăng Huyền Thiên tỉnh lại.
— QUẢNG CÁO —
Vì vậy mà Tần gia một mực coi nàng là lão tổ, tất nhiên không phải ai cũng biết chuyện này.
Mỗi đời chỉ có những người có huyết mạch Phượng Hoàng nồng đậm nhất, mới được biết chuyện này.
“Vậy tại sao ngươi lại biết mà tìm đến chúng ta đây?” Giới Không đưa mắt nhìn Lăng Huyền Thiên một chút, sau đó lại hướng Tần Mộng Dao hỏi.
Hắn thật rất thắc mắc Lăng Huyền Thiên thật sự là ai đây? Người giúp Tần gia quật khởi lại là ai? Nhưng hắn cũng không hỏi những chuyện đó, bởi vì hắn biết dù có hỏi hai người cũng không nói ra.
“Bởi vì nó” Tần Mộng Dao đưa tay lấy từ trong