Thiên Châu - Bắc Thành
Tại một động phủ sâu bên trong lòng đất có một lão già đang bế quan tu luyện, xung quanh lão là một dòng suối nhỏ chảy xiết vô cùng.
~ ầm ầm ầm ~
Đúng lúc này, lão già kia đột nhiên mở mắt ra theo đó dòng suối kia cũng đổi hướng chạy xoay quanh người lão.
Sau đó hóa thành từng luồng khí oanh tạc khắp hang động.
“Cuối cùng cũng đột phá, tiểu tử đến lúc lão phu tính sổ với ngươi rồi!”
….
Một ngày này toàn bộ Bắc Thành đều sôi trào, bởi vì đại nhân vật của Thần Triều chính thức xuất quan.
Hơn nữa hắn đã lên tiếng nói rằng muốn “gặp” một chút cao tầng của Thiên Môn.
Tuy mọi ngữ khí của hắn bình thản nhưng mọi người đều biết lần này hẳn là có một lần long hổ tranh hùng đây.
Thần Triều uy không thể phạm, nhưng Thiên Môn không ít lần đánh mặt người của bọn họ.
Thậm chí Lăng Huyền Thiên còn dám sỉ nhục vị đại nhân vật này, sao Thần Triều có thể bỏ qua.
Chính vì vậy mà Thiên Môn lại lần nữa trở thành đích nhắm của mọi người.
“Ngươi biết tin gì chưa? Ta nghe nói Thần Triều đã liên hợp cùng các đại thế lực để nhằm vào Thiên Môn nha”
“Hừ, Thần Triều mà cần liên thủ với người khác sao?”
Bên trong Bắc Phiệt Môn
Lúc này tại đại sảnh có một lão già nhìn về phía Mạc Cửu U ngồi trên ghế chủ tọa nói: “Tông chủ, lần này Lục đại nhân cũng đã đứng ra.
Bắc Phiệt Môn chúng ta cũng không thể bỏ qua cho đám người Thiên Môn kia được”.
Mạc Cửu U ánh mắt có chút lạnh lẽo nhìn lão già này, lão không ai khác chính là Tôn Bằng - cha của Tôn Cường , cũng là gia chủ hiện tại của Tôn gia.
Từ ngày Tôn Cường cùng Tông Tằng Minh bị Lăng Huyền Thiên giết lão ngày nào cũng tìm cách để Bắc Phiệt Môn ra tay với Thiên Môn.
Chỉ là Thiên Môn thần linh mạnh mẽ, nếu không có thần linh xuất thủ bọn họ cũng không thể làm gì.
Vì vậy mà lão chỉ có thể đứng một bên kích động Mạc Cửu U để hắn hướng thần linh bẩm báo.
Đáng tiếc Mạc Cửu U sao có thể lấy Bắc Phiệt Môn ra đánh cược, cho nên hắn cũng chỉ ậm ừ cho qua chuyện.
Lần này đại nhân vật của Thần Triều cũng ra tay khiến Mạc Cửu U có chút khó quyết.
Nếu như hắn không ra tay, sau này Thần Triều chắc chắn không để bọn họ dễ dàng.
Nhưng nếu bọn hắn ra tay, mà Thần Triều thất bại vậy thì Bắc Phiệt Môn sợ là triệt để xong.
Thần linh mỗi người đều có thiên đại ảnh hưởng đến một tông môn đây, một người mất đi cũng đủ làm tông môn đi xuống trong thời gian dài.
Không thấy Thánh Kiếm Môn kia sao, Cự Lão Đầu dù chỉ là chân thần nhưng hắn vừa chết Thánh Kiếm Môn đã mất không ít tài nguyên đây.
Vì vậy Mạc Cửu U không thể để xảy ra sơ xuất gì.
— QUẢNG CÁO —
“Tốt, Tôn lão ngươi về nghỉ ngơi trước đi.
Chuyện này ta sẽ bẩm báo với thần linh” Mạc Cửu U lạnh giọng nói, sau đó liền xoay người rời đi.
Tôn Bằng thấy thế cũng không nhiều lời, tuy nói Mạc Cửu U thường xuyên hứa như vậy cho qua chuyện.
Nhưng lần này có vị đại nhân kia ra mặt, hắn chắc chắn không dám làm như trước.
Sự việc như vậy không chỉ xảy ra tại Bắc Phiệt Môn, mà toàn bộ các đại tông môn tại Bắc Thành cùng khu vực xung quanh đều oanh động.
Thậm chí có không ít gia tộc cũng muốn nhúng tay vào chuyện này, bởi vì Thần Triều trước giờ chỉ thắng không bại.
Nếu như bọn họ giành thắng lợi, những người liên thủ chắc chắn sẽ có không ít lợi ích.
Thần Triều chỉ quan tâm đến danh tiếng cùng Long Mạch, những tài nguyên khác bọn họ cũng không thiếu.
…..
Đối với sự việc này Lăng Huyền Thiên cũng không biết được, bởi vì hắn đang bận bổ cấu truyền tống trận tại Mê Vụ Sâm Lâm cùng Mê Thành.
Tuy trước đây hắn đã xây dựng một tòa chủ trận tại Mê Vụ Sâm Lâm, nhưng lại thiếu đi tọa độ không gian.
Nếu như sử dụng sẽ tiến hành truyền tống đến địa phương ngẫu nhiên, có thể coi như là không thể dùng.
Bây giờ bên Bắc Thành đã có truyền tống trận, hắn chỉ cần xác định tọa độ bên đó là xong.
“Thiếu gia, đã xong rồi sao?” một nữ tử dáng vẻ yêu kiều tiến đến gần phía Lăng Huyền Thiên hỏi, nàng đúng là La Khinh Sương.
“Ừm”
“Vậy chúng ta có thể tới Bắc Thành nha!”
“Ngươi nên ở lại đây, nơi này thích hợp cho ngươi tu luyện hơn” Lăng Huyền Thiên thản nhiên nói.
La Khinh Sương nghe vậy có chút thất vọng nhẹ gật đầu.
Nàng cũng biết sự thật đúng như hắn nói, bởi vì tại đây gần với Ngũ Hành Thánh Sơn hơn.
Cho nên việc cảm ngộ Hắc Ám pháp tắc của nàng tiến bộ rất nhanh.
Tuy nói tu vi nàng không tịnh tiến, nhưng hiểu biết về Hắc Ám pháp tắc của nàng lại tăng không ít.
“Tốt, không cần buồn bã.
Bây giờ truyền tống trận đã thành, các ngươi hoàn toàn có thể nhanh chóng qua lại giữa hai bên”.
“Báo … bẩm Thần Chủ, Đế Chủ có tin tức từ Bắc Thành truyền đến” đúng lúc này một thanh âm từ bên ngoài vang lại, cùng với đó là một phong thư được trình lên.
Khi La Khinh Sương mở phong thư ra thì ánh mắt có chút biến đổi sau đó hướng Lăng Huyền Thiên nói: “Trong thư nói Thần Triều cùng các đại thế lực muốn nhằm vào Thiên Môn, hẳn là không bao lâu nữa sẽ ra tay”.
Lăng Huyền Thiên nghe vậy cũng không có phản ứng gì, đám người này luôn là như vậy nha.
Giết một đến mười, giết mười đến trăm luôn giết không hết.
Nếu không phải Phàm Giới cùng hắn có chút nhân quả, Lăng Huyền Thiên thật không ngại đến tận tông môn bọn họ diệt sạch cho đỡ phiền phức.
— QUẢNG CÁO —
“Thôi, ta trước về Bắc Thành một chuyến.
Tần Phong ngươi cùng đi đi” Lăng Huyền Thiên nhẹ giọng than, sau đó hướng về phía Tần Phong nói.
Dù sao Tần Phong cùng Tiểu Ánh xa cách lâu ngày, hơn nữa cho hắn đi trước để hắn mang một chút cách thức phát triển Mê Thành nói cho Hồ Nguyệt cùng mấy người khác.
Quan trọng nhất nên có người cùng Liệp Hoành Thương Hội tiến hành đàm phán.
Không thể lúc nào cũng để bản thân Lăng Huyền Thiên phải ra mặt.
“Được!”
……
Thiên Môn - Bắc Thành
~ oanh ~
“Hả”
“Rốt cuộc là ai lại sử dụng truyền tống trận đây?”
Lăng Huyền Thiên cùng Tần Phong sử dụng truyền tống trận lại khiến cho không ít thần linh tại Bắc Thành kinh nghi.
Đây là thời điểm nhạy cảm vô cùng, phàm là có người thực lực mạnh mẽ tiến nhập Bắc Thành đều sẽ bị kiểm tra nghiêm ngặt đây.
Nhưng nếu như là sử dụng truyền tống trận