Hán Sơn và Cẩm Tiên cùng xuất chiêu chống đỡ...
Bình Bình... Rầm Huệ Tiên càng tuôn nội lực vào sóng chưởng, áp khí xô tới ầm ầm hất tung cả hai đối thủ khỏi cục tràng chẳng khác nào hai chiếc lá.
Vèo vèo... vút...
Không thể nào trụ vững, Hán Sơn và Cẩm Tiên bị chưởng phong khủng khiếp xô bắn xuống miệng vực đang há rộng như hai hòn đá cuội.
Phóng mình tới như cánh đại bàng, Huệ Tiên toan chụp Hán Sơn lại song đã quá muộn rồi... Chàng trai vuột khỏi bàn tay của Huệ Tiên và bay vọt theo Cẩm Tiên xuống vực thẳm âm u...
Từ trên cao nhìn xuống, Huệ Tiên chỉ thấy lòng vực đầy sương khói tỏa mờ chẳng thể nào biết rõ dưới ấy có những gì.
Gương mặt ngẩn ngơ giây lát, dường như ả nuối tiếng chàng trai mà ả muốn bắt về làm một tình lang để hành lạc thu hút dương tinh, luyện món võ công quỷ quái.
Sau vài khắc ngẩn ngơ Huệ Tiên quay mặt lại, bọn tỳ nữ gươm giáo đều tuốt trần chờ lệnh nữ chủ.
Huệ Tiên phẩy tay :
- Trở về thanh lâu Vân Mộng.
Tiếng quát vừa dứt, Huệ Tiên xoay mình phóng đi tựa mũi tên thép vừa bật khỏi dây cung. Bọn tỳ nữ võ công thâm hậu cũng kéo ào theo cô ả như một bầy ruồi nhặng.
Lúc đó, Hán Sơn và Cẩm Tiên đã rơi xuống tận đáy vực. Phản ứng nhẹ nhàng tựa những con mèo, Cẩm Tiên và Hán Sơn đã trụ bộ trên nền đá mát lạnh giữa quang cảnh hoang vu.
Nhìn lớp khói sương giăng mắc trên đầu, Cẩm Tiên kêu lên :
-