Chàng trai có gương mặt xấu xí chỉ giữ thế thủ và nhảy nhót né tránh. Dường như chàng muốn nói lên điều gì đó, nhưng đường gươm táo bạo của cô gái làm chàng trai phải im lặng điều khiển đại đao chống đỡ. Thình lình Linh Phụng thét to một tiếng, nàng xuất một hư chiêu chém một nhát gươm ngay mặt chàng... Biến hóa lanh lẹ với những đường gươm linh động, vậy mà hư chiêu vừa rồi nàng không gạt được chàng trai. Chàng đã kịp thời bạt mình né tránh, nhưng mũi gươm của Linh Phụng đã lia ngang mặt chàng làm mặt nạ che dung mạo chàng trai bị kiếm phong hút bật ra ngoài, không tài nào vuốt ngay lại được...
Gương mặt chàng trai vừa lộ rõ, Linh Phụng sửng sốt kêu lên :
- Trời ơi, Vương huynh.
Quả thật chàng trai chính là Hán Sơn...
Chàng cũng kêu lên tha thiết :
- Ôi, Linh muội...
Chàng sung sướng nhìn nàng với ánh mắt trìu mến thương yêu :
- Huynh tìm muội khắp nẻo núi sông, không ngờ hôm nay lại gặp muội ở chốn này, và thấy rõ đường gươm của muội điêu luyện hơn xưa nhiều lắm.
Linh Phụng bàng hoàng xao xuyến, trong tim nàng rung động bồi hồi... Nàng rất muốn bước tới ôm chầm lấy Hán Sơn. Nhưng chợt nhớ đến hoàn cảnh hiện tại của mình, nàng lại ngượng ngùng cúi mặt.
Hán Sơn nhanh chân tiến lại gần người yêu càng làm Linh Phụng xúc động. Nàng vội xua tay :
- Vương huynh, xin đừng lại gần muội.
Chàng trai ngỡ ngàng nhìn Linh Phụng.
Tuy là nam nhi tim chàng cũng chẳng phải là sắt đá, giọng nói của chàng rung cảm đến nghẹn ngào :
- Linh muội, sao muội không muốn cho huynh được ôm trọn vòng tay như bao ngày xưa cũ? Từ Tây An trở về huynh chẳng được gặp muội mà chỉ đau lòng thấy Thượng Quan sơn trang bị đốt phá tan hoang, song thân và hai đệ đệ của muội bị bọn Vạn Độc Quỷ môn tru sát. Huynh đã phải mang gương mặt hóa trang đi tìm muội... Vậy mà...
Hán Sơn còn