Huệ Tiên chiếu luồng nhãn quang lạnh như băng vào mặt Cẩm Tiên.
Ả ta cười khanh khách :
- Quái nữ. Với bọn Tứ đại pháp vương thì người còn giở môn Lục Lạc Ảo Vũ cùng thân hình trần trụi của ngươi ra để mê hoặc. Còn với ta thì ngươi đừng hòng. Hãy mau quỳ xuống mà chịu chết thôi.
Cẩm Tiên thét lên :
- Dâm phụ, kẻ phải chết là ngươi đó.
Bình Bình...
Cẩm Tiên dốc toàn lực vào song chưởng, vỗ ra những luồng Sử Nữ ma công dữ dội, đẩy bật Huệ Tiên về phía sau. Nhưng ả ta cũng bị bắn lùi bởi mấy đợt Âm Dương Bạch chân khí khủng khiếp.
Vạn Độc Thần Ma Dương Sùng chợt thét lớn :
- Ái nương, hãy để con quái nữ ấy cho ta.
Huệ Tiên gầm lên :
- Phải đấy. Giáo chủ tình lang tru sát nó đi.
Dương Sùng dềnh dàng lao tới, diện mạo như quỷ của lão càng thêm ghê khiếp khi lão tập trung công lực.
Biết đã lâm vòng nguy hiểm, Cẩm Tiên bổ ngay hai luồng kình khí như ánh chớp...
Ầm ầm...
Kình lực mười hai thành của Cẩm Tiên lao thẳng vào Dương Sùng, sức mạnh tưởng đạp lở núi.
Nhưng Vạn Độc Thần Ma chỉ nhẹ chao đảo thân hình, lắc lư mấy cái lão đã trụ vững.
Lão chắp hai tay đẩy tới một đạo Vạn Độc ma công, khí thế ào ào như vũ bão dội vào Cẩm Tiên tựa sấm sét.
Bình bình...
Cẩm Tiên bị hất tung lên như chiếc lá.
Bùng.
Thêm một chưởng đạo khủng khiếp giáng bồi vào thân hình cô gái đang lơ lửng giữa khoảng không rơi xuống lòng vực.
Vạn Độc Thần Ma trố cặp ma nhãn xanh rờn xuống đáy vực đen ngòm trong giây phút, bỗng rống lên một loạt cười quái gở chấn động khắp núi rừng, khiến cho từng bầy chim hốt hoảng tung bay tán loạn.
Lão ác ma day qua Huệ Tiên :
- Ả yêu nữ quỷ quái kia đã tan xương nát cốt rồi, chúng ta trở về thanh lâu Vân Mộng tiếp tục cuộc hành lạc còn đang bỏ dở chứ?
Chìa hai đồi ngực núng nính trong