Tống Phi Bằng quát lớn :
- Bạch Hạc tứ trụ, bốn kẻ tu mi nam tử xúm đánh một khách quần thoa chẳng biết xấu hổ sao?
Cùng với tiếng thét, Phi Bằng dựng song thủ đẩy tới một chiêu Ác Phong Tảo Diệp công lực mười hai thành sức mạnh như phá núi.
Những tiếng nổ đùng tựa sấm, chuyển động cả một vùng. Luồng chưởng khí của Phi Bằng trong chớp mắt đã xô dạt kình phong Bạch Hạc dương công, đẩy bật bốn gã Bạch Hạc tứ trụ về bốn góc cục trường. Cả bốn gã đều lắc lư toàn thân không còn trụ vững. Lúc đó Linh Phụng đã uốn mình chao xuống bãi cỏ an toàn, sắc mặt có hơi nhợt nhạt.
Bạch Hạc tứ trụ vừa lui, Võ Đang Tam Thiết Thủ lại lướt tới.
Hai gã Lỗ Quý, Trương Sinh cùng xuất chiêu áp đảo Phi Bằng, còn Khổng Duy nhắm thẳng người Linh Phụng quật một chiêu Thái Cực chưởng như sấm sét.
Linh Phụng dựa một gốc cổ thụ đã lường được sức mạnh của Thái Cực chưởng nên khi luồng chưởng khí của Khổng Duy vừa xô tới nàng đã bắn vọt mình lên, lách khỏi kình lực.
Một tiếng “rầm” chuyển động, gốc cổ thụ bị bứng cả rễ văng xa thật khủng khiếp.
Trong lúc đó, Linh Phụng đã lướt trên sóng chưởng và quật xuống một chiêu Lôi Oanh Pháp Đỉnh nặng mười hai thành.
Bình...
Kình lực khủng khiếp chụp đẩy gã cao thủ Võ Đang văng đi xa lắc y trang tơi tả, thân thể nám đen. Khổng Duy loạng choạng được mấy bước đã té nhào xuống vạt cỏ nát nhầu. Chưởng lực của cô gái đã tàn phá kinh mạch Khổng Duy thật khủng khiếp.
Võ lâm tuyệt thủ đứng ở cục trường đều ồ lên một tiếng hoảng hốt, bởi họ vừa chứng kiến một tuyệt chiêu thần tốc mãnh liệt từ chưởng trung của cô gái đang bị cao thủ Võ Đang áp đảo.
Phía bên kia Phi Bằng vừa vỗ làn sóng chưởng xô bạt Trương Sinh thì Lỗ Quý sáp vào cũng bị chàng bung một ngọn cước khí thế như trời giáng vào giữa ngực, bắn đi hơn chục trượng.
Tiếng thét rợn