Cũng như “Phàm gian nhất thế thiên”, “Cửu tinh ngự bản đạo” là công quyết thích hợp tu luyện vào đêm sao.
Ban đêm hiệu quả hơi tệ, ban ngày hiệu quả còn tệ hơn.
Đương nhiên đấy chỉ là tương đối, thực tế Tôn Lập đột phá Đạo nhân cảnh đệ nhị trọng, hai đại huyệt cùng lúc tu luyện, tốc độ gấp đôi Đạo nhân cảnh tu sĩ thông thường.
Nhưng dù ban ngày cũng cực nhanh.
Sau chín tiểu chu thiên, Tôn Lập mệt mỏi, thu công pháp, mở mắt.
Gai tài của gã lại trở nên giàu có, trước đó là phần di sản của Vọng Hư, rồi rút bớt nguyên liệu của trận pháp, thêm phần “thưởng” của Lạc Vân Bằng thì gã lại quay về nhóm giàu xổi của Đại Tùy tu chân giới.
Cảm giác này dễ chịu hơn nhiều.
Gã cần ngầy ấy nguyên liệu để thăng cấp Ngũ hành hợp linh trận kỳ.
Gã đã Đạo nhân cảnh đệ nhị trọng, đẳng cấp Ngũ hành hợp linh trận kỳ thành ra hơi thấp, sử dụng lại không tiện như trận bàn.
Trừ ra, cần luyện chế trận bàn phong ấn để mỗi lần tu luyện không cần bố trận phong bế căn phòng nữa.
Gã tính thử, hai trận bàn tiêu hao không nhiều nguyên liệu nên gã không thiếu gì hiện giờ.
Đoạn gã dẹp ý định lại, kiểm tra chiến lợi phẩm từ Thất cực thiên quỹ sát trận.
Đại trận này mai táng tám mươi hai ma kỵ, một Hiền nhân cảnh đệ thất trọng cường giả cùng một toán ma tu.
Thời gian khẩn bách, Tôn Lập thực tế chỉ kịp lấy trữ vật giới chỉ của Hiền nhân cảnh đệ thất trọng na danh ma tu, ma kỵ sinh đôi, và một ma tu không rõ cảnh giới, còn lại không hiểu sẽ tiện nghi cho ai.
Tôn Lập rất có ấn tượng với ma tu sinh đôi, trước đó gã truy sát trường cung ma tu và Hồ Chửng, biết họ là thân tín của A Tổ tiểu vương gia. Trường cung ma tu và Hồ Chửng đều rất giàu, ma kỵ sinh đôi tất hơn xa Hiền nhân cảnh đệ thất trọng.
Nên gã lấy trữ vật giới chỉ của ma kỵ sinh đôi ra mở đầu tiên, quả nhiên không thiếu đồ tốt, lại toàn hai phần.
Không gian đều rất lớn, bên ngoài bày toàn linh thạch, Tôn Lập đếm thử, cộng lại ba vạn sáu nghìn khối!
Tiếp theo là linh đơn để bổ sung linh khí, liệu thương, giải độc... sắp xếp rất chỉnh tề. Linh đơn là thứ cứu mệnh, đương nhiên cần gọn gàng để khi cần là lấy được ngay.
Linh đơn đặt trong bốn ngăn kéo lớn, chừng hơn nghìn viên!
Tiếp nữa là nguyên liệu, linh thảo và pháp khí.
Gã bất ngờ là có hai đống yêu thú noãn, cộng lại một nghìn hai trăm quả. Tuy số lượng không nhiều so với mớ gã phát hiện ở Tố Bão sơn nhưng đều còn sinh lực.
Cạnh đó còn ngọc giản ghi rõ ràng cách thuần hóa thành vật cưỡi. Tôn Lập hiểu là để bổ sung cho Huyết ma đỉnh.
Gã không hề khách khí cho hết yêu thú noãn vào thú binh linh hoàn.
Những thứ khác không đáng cho Tôn Lập đặc biệt chú ý. Gã tính rằng gia tài của huynh đệ ma kỵ sinh đôi cộng lại gần trăm vạn linh thạch, quả nhiên không kém gì Vọng Hư.
Cho hết vào trữ vật không gian, Tôn Lập lại mở của Hiền nhân cảnh đệ thất trọng cường giả ra.
Cường giả đó cũng oan uổng, chỉ thiếu một chút là đạt Chân nhân cảnh, có thể tự xưng "Lão tổ" nhưng lại bị thiên thần giáng thế giết chết, thậm chí không thể phản kháng.
Vị cường giả này đúng như Tôn Lập đoán, gia tài tệ hơn nhiều ma kỵ sinh đôi.
Tu sĩ như y đang dốc sức xung kích Chân nhân cảnh, các phương diện đều tiêu hao nhiều linh thạch.
Tôn Lập quét sạch trữ vật giới chỉ của y cũng chỉ được tám nghìn khối linh thạch, một ít đơn dược và nguyên liệu.
Của ma kỵ sinh đôi, dù đơn dược hay nguyên liệu, pháp khí, đẳng cấp đều cao, thậm chí còn xuất hiện nhị phẩm nguyên liệu trân quý. Nhưng ở đây tốt nhất chỉ là tam phẩm hạ linh đơn, xem ra vị cường giả đó để giữ mạng.
Tôn Lập thất vọng, cho hết vào trữ vật không gian.
Gã nhận ra trữ vật không gian của mình gần không đựng nổi nữa, lại tìm một trữ vật giới chỉ tương đối “trống” để đựng chiến lợi phẩm.
Xong xuôi, gã định ra ngoài thì vỗ trán: Đúng rồi, còn một trữ vật giới chỉ.
Thứ này không biết của ai, lúc đó trong đại chết có quá nhiều người chết, gã thuận tay lấy bừa, mục tiêu chủ yếu là ma kỵ sinh đôi và Hiền nhân cảnh đệ thất trọng cường giả. Có lẽ là của một ma tu hoặc ma kỵ nào đó.
Lấy về rồi, Tôn Lập không hi vọng gì nhưng cũng mở ra xem.
Trữ vật không