"Y điên hả!" Thấy chiến xa quay lại, A Tổ cũng kêu lên.
Phú nhân vương bình tĩnh nhưng thầm thở dài, hiểu Tôn Lập vì sao mạo hiểm quay về, bọn y năm xưa cũng thế.
Còn hiện nay?
Năm huynh đệ ngồi lên vương tọa, thậm chí trăm năm không gặp nhau. Mỗi lần gặp mặt là giao chiến không ngừng.
Vương tọa thật ra có gì?
Chiến xa lao tới, Tôn Lập nghiến răng nuốt một viên linh đơn.
"A - - "
Tiếng gầm thống khổ vang lên, Tôn Lập văng lên xe, thân thể không ngừng co lại, da mặt nứt toác, hung hãn vô cùng.
Được viên đơn dược đầu tiên mở rộng, kinh mạch vốn lành lại lại thành cứng đơ, tiếp tục dùng đơn dược, thì còn đau đớn hơn!
La Hoàn lạnh giọng: "Cứ thế này sẽ nát hết kinh mạch!"
Tôn Lập coi như không nghe thấy, gào lên như muốn phát tiết đau đớn, cầm thanh đồng trường qua đứng lên, lại biến thành tuyệt thế hung nhân đẫm máu giết tất cả những ai cản đường!
"Chát!"
Máu văng lên, chiến xa lại va vào phòng tuyến.
Ngoài xa, Chung Lâm không khóc được nữa, chỉ thấy mắng nóng lên.
Lần này Tôn Lập không có mục tiêu, chiến xa thong thả chạy đi, lăn qua đá vụn, qua pháp khí vỡ nátqua từng mạng người!
Một Hiền nhân cảnh đệ ngũ trọng cường giả lại nhắm vào gã, chiến xa hơi dừng lại, tiếp đó vai phải gã cắm một thanh đoản kiếm, chiến xa đi tiếp.
Hiền nhân cảnh đệ ngũ trọng cường giả đổ máu.
Tôn Lập không ai ngăn được nhất thân sát khí.
"Oành!"
Một đạo quang mang từ xa lao tới, một ma tu chân nhân lão tổ quay về.
Chân nhân lão tổ thấy chiến xa tung hoành, cười lạnh định ra tay. Phú nhân vương cau mặt: "Truyền lệnh. Chân nhân cảnh trở lên không được xuất thủ!"
"Phụ vương!" A Tổ gọi, lần trước Phú nhân vương đã hạ lệnh như thế, lần này cũng vậy, A Tổ không sao hiểu nổi.
Lần trước Phú nhân vương tính toán, tổn thất do Tôn Lập tạo thành so với lợi ích thì rất đáng.
Lần này Tôn Lập tung hoành thì lợi ích càng cao.
Phú nhân vương có lẽ lần đầu tiên trong nghìn năm qua đơn thuần làm sinh ý mà không tính đến được mất.
Qua Tôn Lập, y thấy lại bóng hình nào đó.
Mệnh lệnh ban ra là xung động nhất thời, Phú nhân vương cmắt trái lóe lên một dãy số: vốn và lãi từ Tôn không ngừng tăng cao, vẫn là mối buôn bán một vốn vạn lời.
Chân nhân lão tổ đó không hiểu, nhưng là người hầu thì lão gia nói sao là vậy, y lại nhắm vào những người khác của Kim Phong Tế Vũ lâu.
Tôn Lập xông đi xông lại trên chiến trường ba lần, tìm được Tô Tiểu Mai.
Đưa Tô Tiểu Mai ra, gã lần thứ ba xông vào!
Gã tìm được ai là đưa ra chứ không cho lên xe mà tìm tiếp, vì gã cũng không chắc mình kiên trì được đến bao giờ.
A Tổ há hốc miệng: "Y, y lại xông vào..."
Phú nhân vương ngoái nhìn, nghĩa tử này cái gì cũng tốt nhưng lớn lên dưới vòng tay của y, có thúc bá trưởng bối yêu mến, có thân vệ, nhưng không có huynh đệ từng chung sinh tử.
Y không thể hiểu được niềm khẳng khái đó.
Lần thứ ba, Tôn Lập tìm thấy Lý Tử Đình.
Lần thứ tư mang theo Giang Sĩ Ngọc.
Lần thứ năm tìm được Sùng Dần.
Lần thứ sáu gã tìm thấy Sùng Bá đang cõng Chung Mộc Hà.
Lần thứ bảy gã tìm được Đông Phương Phù đã trọng thương.
Mỗi lần xung phong là gã có thêm mười mấy vết thương, lần thứ ba xông vào thì gã đã biến thành người máu.
Càng lúc càng nhiều chân nhân lão tổ quay về nhưng được lệnh của Phú nhân vương không thể xuất thủ. Nên dốc sức đồ sát Kim Phong Tế Vũ lâu.
Tôn Lập đã uống bốn viên linh đơn, bảy lần xông vào rồi ra, sau cùng cứu được tất cả, ý thức đã mơ hồ, không còn nhìn rõ, bên tai ong ong như có tia sét từ tai trái chui qua tai phải.
Bóng đen trước mặt lắc lư, không rõ là Giang Sĩ Ngọc hay Tô Tiểu Mai.
Ma tu truy sát, chúng nhân đưa Tôn Lập đi.
Thú binh gần như mất hết, gã chỉ nhờ chấp niệm mà đứng vững được: còn chưa an toàn, chưa thể ngã được!
A Tổ vẫn quan sát hai nơi khác, một trong hai chỗ này, hai tu sĩ cảnh giới không cao nhưng đều thoát nạn, không thoát được nên cứ vòng vòng mãi.
Bất luận quang minh chính đại hay âm hiểm thì họ vẫn sống sót.
A Tổ rất có hứng với hai người, nên dặn một ma tu chân nhân lão tổ xuất thủ, Điền Anh Đông và Phùng Trung liền thành tù binh.
Phú nhân vương vẫn quan sát Tôn Lập, A Tổ nhắc: "Nghĩa phụ, chúng sắp chạy thoát."
Tôn Lập nằm trên chiến xa, không thể xuất thủ.
Bọn Giang Sĩ Ngọc ở quanh chiến xa, liều mạng ngăn chặn ma tu.
Tô Tiểu Mai rực lên ánh kim thuộc, phát huy truyền thừa của Long Bối thượng nhân đến cực điểm, đứng trước mặt Tôn Lập, dùng thân thể chặn