Tôn Lập không cần gì ở y, vì gã không thiếu!
Những gì y cầm làm sau này cũng như lúc tại Vạn Thần sơn, cứ thành thật nói ra!
Hai sư đệ của y không nghĩ nhiều thế, bưng bảo vật cười mãi.
Tôn Lập lấy mảnh da và cốt giáp khác cho Vân Chỉ Nhạn. Phẩm chất hai thứ này tốt hơn, tấm da phẳng lại theo quy tắc, cốt giáp lấy từ xương sống Bá vương long ngạc, hình tròn một cách thiên nhiên, không cần luyện chế cũng có thể trực tiếp sử dụng.
Vân Chỉ Nhạn không quen, xuất thân hoàng thất nên nàng ta chỉ cho và “ban cho” người khác chưa chưa từng được ai "tiếp tế".
"Tôn tiên sinh bất tất như thế, tại hạ không cần." Nàng ta cự tuyệt rất kiên quyết.
Tôn Lập định nói tiếp thì La Hoàn nhạt giọng: "Không cần, tôn trọng ý kiến của người khác."
Tôn Lập nghe lời ngay.
Tô Tiểu Mai cười trêu: "Tôn Lập, ngươi cho đồ không kèm thêm ý gì chứ?"
Vân Chỉ Nhạn ngẩn người, Tôn Lập ngượng ngùng: "Ngươi thế này thì sau này đừng mong ta chia phần!"
Tô Tiểu Mai cười hì hì: "Ngươi không thế đâu..."
...
Đêm đó bình an vô sự, sau nửa đêm, sát khí mà Bá vương long ngạc ngưng tụ tại đó mới tan, linh thú lục lục tục tục quay về, nhưng không dám tới gần.
Bọn Tôn Lập nghe tiếng thú gầm từ xa vọng về.
Sáng sớm hôm sau, chúng nhân xuất phát quay về, họ đã vào quá sâu trong Vạn Thần sơn, không về sẽ không kịp nữa.
Vân Chỉ Nhạn khôi phục vẻ thản nhiên, dù nhiệm vụ thất bại nàng ta cũng không cần lo lắng.
Trên đường về, Ngưu Đức Vũ và Tông Khánh Viêm liên tục xuất thủ bắt linh thú. Vân Chỉ Nhạn và Tôn Lập cũng thường giúp đỡ, không có linh thú nào khiến cả hai động lòng nên cho hết Ngưu Đức Vũ và Tông Khánh Viêm.
Tôn Lập kỳ thực vẫn lưu ý Tiểu Hắc. Nội đơn Bá vương long ngạc được đặt cạnh nhưng nó vẫn ngủ say, không bị “mùi thơm” hấp dẫn. Tôn Lập không khỏi lo lắng, Tiểu Hắc dù gì cũng còn non, nhiều lần xuyên việt không gian liệu có tổn thương bản nguyên?
Gã vẫn tự trách.
Dọc đường mười phần bình tĩnh, Hướng Thiên Tiếu không hề xuất hiện. Có thể vì Vân Chỉ Nhạn nên không thể đạt thành mục đích, không ra mặt nữa.
Đến gần phong ấn chi môn, tu sĩ đông dần, thấy Vân Chỉ Nhạn đi cùng Tôn Lập, Tông Khánh Viêm thì đều ngạc nhiên.
Tông Khánh Viêm thấy ánh mắt họ thì biết họ hiểu lầm Tông gia theo Thiên Sư các, y không vui rồi quyết mặt dày: Tông gia theo đấy, rồi sao? Các ngươi muốn thì Thiên Sư các cũng không thèm!
Sự thực thì các tu sĩ đó hâm mộ nhiều hơn.
Tài lữ pháp địa, "Lữ" xếp thứ hai, không chỉ nói đến đạo lữ mà cả bằng hữu, thế lực. Thiên Sư các là Ô Hoàn tu chân đệ nhất thế lực, lại có siêu cấp cường giả Vũ Vĩnh Nguyên tọa trấn, ai không muốn theo?
Hết năm ngày, phong ấn chi môn lại mở ra.
Các tu sĩ vào Vạn Thần sơn đều tụ tập trước phong ấn chi môn.
Bên ngoài vẫn là các trưởng lão, tiền bối.
Nam Đấu môn môn chủ Doãn Dương thản nhiên ngồi trên thái sư ỷ, một tay tì vào cằm, Phong Sương đường đường chủ Phó Thiên Ngân đứng cạnh nói nhỏ: "Môn chủ bất tất lo lắng, Hướng thiếu đường đường Hiền nhân cảnh đệ nhất trọng, giết bọn Tôn Lập có khó gì."
Doãn Dương hơi gật đầu, không rõ nghĩ gì.
Khác trước là Vu Thần Uyên không ngồi ở vị trí chính, cái ghế đó trống, không ai dám mặt dày ngồi vào.
Vu Thần Uyên "trốn" trong một góc, bên cạnh là một lão giả che mặt.
Cao nhân đều tính cách kỳ lạ, ai cũng quen rồi, nên đột nhiên có một vị lão giả che mặt thì cũng không ai nói gì.
Sắc mặt Vu Thần Uyên không vui vẻ gì, ba vết thương trên cổ vốn hung hãn, giờ càng đáng sợ.
Tông Dương Hỏa thấy thế cũng không ghé vào.
"Tô Phượng Trai, ngươi lớn mật thật?"
Vu Thần Uyên hiển nhiên nhịn đã lâu, sau cùng mới buông một câu, hơi hướm bực bội như giấm ngâm đã mấy năm.
Lão giả cười hắc hắc: "Ngươi sợ gì, không phải không ai nhận ra ta sao?"
Tô Phượng Trai, Bắc Ô Hoàn linh thú giới đệ nhất nhân! Y và Vu Thần Uyên một nam một bắc, duy trì thế cân bằng vi diệu.
Tô Phượng Trai chợt thở dài: "E là cả Ô Hoàn không ai đoán được Vu Thần Uyên và Tô Phượng Trai lại là chí giao hảo hữu..."
Vu Thần Uyên bó tay, cả hai đều là thú si, có nhiều điểm chung nhưng Nam Ô Hoàn hay Bắc Ô Hoàn đều không cho phép họ thành hảo hữu.
Hai người mỗi lần gặp nhau đều lén lút như gian phu dâm phụ.
Vu Thần Uyên vạn lần không ngờ, Tô Phượng Trai lại lớn mật đến tìm y ở Thú thần đại hội.
Sự tình bại lộ, cả hai tất