Tác giả: Hắc Nhan
Thể loại: Cổ đại, ngược, HE
Tình trạng: Edit hoàn
???? Văn án:
Kỹ nữ, thời gian trôi qua, chờ đợi phía trước là thê lương lúc tuổi già.
Nàng biết, nhưng ngoại trừ dùng hết sức lực để sống, nàng không còn sức lực chống cự tất cả những thứ vận mệnh gia tăng trên người.
Hắn, là vương gia cao cao tại thượng, một người tồn tại như thần.
Lại bởi vì yêu phải một người nam nhân yếu đuối ích kỷ thiếu chút nữa bị hủy hoại.
Nàng coi hắn là ánh trăng trên bầu trời, chỉ cần có thể xa xa nhìn ngắm, đó là một loại hạnh phúc.
Hắn lại coi nàng như bùn dính trên thân, như cái gai trong lòng, không trừ không thể ngủ yên.
Sau khi trừ đi, hắn mới biết được, không phải nàng không rời được hắn, là hắn không rời được nàng.
???? Lần đầu tiên gặp hắn, vị vương gia chân không nhuốm bụi trần, phất phơ trên cao như thần linh, lại như ánh trăng đầu thu vằng vặc.
???? Ơi nàng vốn mang phận quân kỹ thấp hèn, thiết tưởng có một ngày trộm ngước nhìn lên trông thấy hắn, cũng đủ ôm vào những giấc mơ ngắn ngủi cả đời.
Nào ngờ....
???? Lần thứ hai gặp lại, Vương Gia Ánh Trăng Rằm đang bị bạn công đè ra bạo xxoo, cả nàng lẫn hắn đều có nỗi khổ riêng không thốt được nên lời..... Nàng cứu được hắn, nhưng lại là nhân chứng cho nỗi nhục nhã hắn phải trải qua, hậu quả của phút giây trẻ tuổi non dại, hắn đã từng yếu lòng....
???? Cho nên, hắn sẽ không đi vào vết xe đổ, sẽ không yếu lòng nữa, không dại dột nữa, hắn quyết tâm lôi nàng về ngược cho nàng lên bờ xuống ruộng luôn, cái tội..... uhm, tội dám cứu hắn! Ủa đó không phải là tội, tội ..... dám mơ tưởng đến hắn ? À, nếu vậy thì lôi nhau ra xxoo 10 phen, vừa thưởng vừa phạt? Thôi thì tháng năm về sau còn dài, dù gì cũng cứ để nàng bên người, hắn từ từ vừa bóp tắt từng ánh sáng một trong đời nàng vừa nghĩ tiếp, để rồi đến một hôm -- thảng thốt - vì sự trầm lặng ngày một bao phủ lấy nàng, khiến cho nàng chỉ như một chiếc bóng lặng lẽ không thiết vui buồn ...... Hắn không hiểu tại sao ?? Vì đâu ???
.
.
???? Đời bạn vui quá ? Như quả bóng bay, cứ lên lên lên, cảm giác chân không còn chạm đất nữa ? Đọc truyện này 1 phát là bóng nổ bùm, mặt lập tức cắm vào đất.
???? Ai có nhu cầu bị ngược thì nó sẽ ngược cho bạn đau lòng nhức mắt, quặn thắt tim gan. Hắc Nhan - thương hiệu nhà nhà tín dụng khi cần bị ngược.
???? Dù ai quăng Hắc Nhan cả tấn đá, Hắc Nhan vẫn là tác giả mình yêu chuộng.
???? Thứ nhất, truyện của Hắc Nhan khá ngắn, văn phong mượt và dễ đọc, cho nên có cẩu huyết đến đâu thì nó cũng kết rất nhanh chóng. Ngoài ra, cốt truyện của Hắc Nhan liền mạch và chạy 1 cú tàu lượn siêu tốc rất thoả mãn, chứ không mắc phải chứng lan man khiến cho đà cảm xúc bị đứt đoạn, tạo nên trường hợp độc giả đâm chán ngán và mệt mỏi.
???? Thứ hai, nam chính của Hắc Nhan cặn bã khốn nạn rất huy hoàng, hình như chả nhân vật nào bị tẩy trắng cả, chả biết sao yếu tố này mình cảm thấy quan trọng. Chắc mình không muốn thấy lãng tử hồi đầu ??
???? Thứ ba, nhân vật nữ của Hắc Nhan rất lôi cuốn đối với mình - họ rất hèn mọn, thường là loại người bị xã hội khinh, nhưng họ được tác giả miêu tả rất đầy đủ trong vỏn vẹn mười mấy chương truyện - tính cách, ước mơ, yêu thích, nội tâm v.v., phần lớn mình quên hết sạch về nam chính của Hắc Nhan (trừ nhân vật cực xấu trong Diệm Nương) mà chỉ nhớ nữ chính. Và vì Hắc Nhan đầu tư nhiều vào nội tâm của nữ chính, cho nên khi nữ chính bị ngược thì độc giả mới đau lòng - mình đọc truyện của Hắc Nhan để đau lòng. Trong Vãn Hương Nguyệt, mình thấy lý do nữ chính cam lòng theo 1 tên khốn kiếp cũng không có gì quá phi lý, bởi nữ chính đã qua quen thuộc với cuộc sống bị khinh miệt, bị chà đạp, bị xem còn ti tiện hơn những con vật. Đàng nào cũng bị ghê tởm và bị chà đạp, nếu có thể đi theo ánh trăng của lòng mình, có cơ hội chạm vào ánh trăng ấy, thì cái giá phải trả không khó trao ra. Nàng vốn không biết thế nào là được trân trọng, được tôn trọng, và được yêu thương >_<
???? Xong, nếu kêu mình thật sự đi phân tích nhân vật hoặc tình tiết trong truyện sao cho nó ra ý nghĩa sâu xa thì mình sẽ không làm được. Mình chả muốn ghi lòng tạc dạ gì 1 câu chuyện yêu đương mà con đường cứu rỗi của nam chính gần như là giẫm lên xác chết của ân nhân mình để thẳng tiến đến tình yêu đích thực. Tác giả có vài lời đầu truyện kiểu như ấp ủ trong lòng muốn viết 1 chuyện tình cảm động về cô gái vốn bị xã hội khinh ghét v.v., mình nghĩ chủ ý của tác giả thì đáng tuyên dương và khuyến khích, nhưng quá trình thì hơi ba chấm, nhân vật nam chính khó ưa vô cùng, quá trình sặc mùi ngược cho độc giả phê, thành ra, đọc chỉ để đọc cho vui - á lộn, buồn - đọc xong quên mau chóng.
Dĩ nhiên không loại trừ trường hợp nếu truyện được dịch có chất lượng thì ý nghĩa của nó tăng lên (v/d edit từ convert thì nhiều khi chuyển nghĩa sai, tình tiết bị đổi).......
???? Chất lượng bản edit này còn mang rất nhiều từ ngữ của convert, câu cú cũng thế, nhưng càng về sau càng khá hơn, nếu vượt qua được 3 chương đầu thì sẽ OK. Chúc bạn đọc ăn đấm vui vẻ.
Bình luận truyện