Tuyết rơi rơi xuống, Tiểu Đào đã có một chút cảm giác thân thể chống đở hết nổi, Văn Khương vững dạ trên yên ngựa, nhanh chóng đốc xuất hướng tới doanh trại. Sắc trời đã lờ mờ, đêm ngày gian khổ, nghênh mặt mà gặp ngay gió Bắc làm Văn Khương nhận thức rõ là bầu không khí tiêu điều xơ xác, chợt nghe phía trước ầm ĩ, lúc ban đầu còn tưởng rằng là gió tuyết nhiều làm ngã cành cây, nhưng đột nhiên lửa cháy ngút trời. Văn Khương không biết đã xảy ra chuyện gì, siết chặt dây cương, ngẩng đầu nhìn.
Chỉ thấy một vị công tử thân diện giáp y, khí thế hừng hừng dẫn theo đội binh mã bao vây bọn họ
Vài tên thị vệ cảnh giác nhìn người kia vị công tử xa lạ. Dù sao bọn họ đang ở nước khác, dù là quân đội nước lâng bang cũng không thể phớt lờ
"Vì sao ngăn cản đường đi?"
Văn Khương có chút hối hận lúc thấy Tuyên Khương đổi nữ trang, trang phục hiện tại trên người rất có thể khiến mọi người gặp đại họa.
"Không biết tiểu thư là muốn đi nơi nào?"
Một tùy tùng của vị Công tử kia cất tiếng hỏi.
"Chúng tôi là người từ Tề quốc,bất quá là đi ngang qua thương khâu quý quốc."
Văn Khương suy nghĩ một hồi, mới quyết định dùng thân phận mẫu quốc
"Tề Quốc?" Nâng những ngọn đuốc đang cháy, những người kia lập tức chụm đầu ghé tai một hồi bạo động.
"Không biết công tử là ai?"
Văn Khương ra dáng, ngồi trên lưng ngựa không chút nào sợ hãi.
"Chúng ta chỉ là thương nhân Tống quốc "
Vị công tử kia cúi đầu cùng thủ hạ nói vài câu, sau đó nhìn Văn Khương tỏ thái độ nhân nhượng,
"Tại hạ quấy nhiễu tiểu thư, xin thứ lỗi."
Văn Khương cùng Tiểu Đào trao đổi ánh mắt, sau đó nhàn nhạt dẫn dắt vài tên hộ vệ mớ mắt nhìn trừng trừng sau đó rời đi.
Nàng kinh hãi, nhìn trong lòng bàn tay toàn là mồ hôi, cũng không biết vừa rồi lý do lúc nãy có lừa gạt được đám người kia.
Trong lúc nhóm người Văn Khương đang từ từ rời xa đám người kia, nàng đột nhiên nghe được phía sau truyền đến tiếng kêu:
"Tiểu thư xin dừng bước."
Tiểu Đào cùng Văn Khương liếc nhau, xoay chuyển tức nắm chặt dây cương chạy như điên...
Tiếng binh khí theo nhau mà đến là thanh âm tên bắn, nhưng mà Văn Khương tin tưởng chắc chắn phía trước chính là doanh trại đại quân đóng quân, chỉ cần